Xuyên Thành Em Gái Trà Xanh Của Nữ Chủ Trong Tra Tiện Văn

Chương 50



Editor: Linh Kim

Mà ban nhất, sau khi Ngôn Cẩn đi ra ngoài yên tĩnh trong nháy mắt, sau đó thực mau các bạn học không nhịn được bàn tán.

“Hai người kia chính là hai học tỷ nổi danh năm ba đó sao?”

“Đúng vậy đúng vậy, tớ vừa tới trường anh trai tớ liền cho tớ xem qua ảnh của các cô, nói thường ngày tớ ở trường liền tránh đụng mặt hai người bọn họ một chút.”

“A? Vì cái gì? Thật sự đáng sợ như lời đồn sao? Tớ vừa rồi còn thấy hai học tỷ kia không làm được gì Ngôn Cẩn sao?”

Đây là một người như thế nào cũng không hiểu được mọi người đều sợ hãi Vương Thư Ý cũng Trần Linh mà hỏi.

“Anh trai tới nói với tớ, nhà hai học tỷ này đặc biệt có tiền, thời điểm nhập học liền giao cho trường một số học phí không nhỏ. Bởi vậy hai người bọn họ nếu nháo một vài chuyện nhỏ, lãnh đạo trường căn bản sẽ không đi xử phạt.”

“Tớ còn nghe nói, lúc trước một học tỷ khác cùng lớp với họ, chính là bởi vì không cẩn thận dẫm lên giày Vương Thư Ý học tỷ một chút, sau đó không kịp thời xin lỗi, liền bị Vương Thư Ý học tỷ chỉnh đến thôi học.”

“A? Đáng sợ như vậy, xem ra về sau tớ phải cách xa bọn họ thật xa.”

Có bạn học sinh ban nhất sợ hãi nói.

Đương nhiên, trừ bỏ học sinh cảm thấy hứng thú đối với Vương Thư Ý cùng Trần Linh, đại đa số mọi người trong ban nhất cũng rất tò mò không biết lúc trước Ngôn Cẩn rốt cuộc nói với Vương Thư Ý cái gì, sau đó liền làm cho Vương học tỷ trực tiếp đứng bất động tại chỗ.

Điểm này những học sinh ngồi khá xa Ngôn Cẩn tự nhiên không có cách nào biết được.

Bởi vậy bọn họ liền đem ánh mắt phóng tới Ngôn Hi cùng Tống Vân Kỳ, còn có người ngồi cùng bàn hắn là Tiêu Vân.

Khoảng cách của mấy người này cùng Ngôn Cẩn gần như vậy, khẳng định là có nghe được Ngôn Cẩn nói cái gì.

Chỉ là không đợi mấy người lòng tràn đầy hiếu kỳ hướng mấy người xung quanh Ngôn Cẩn hỏi thăm chuyện này. Ngôn Hi đột nhiên có chút lạnh nhạt mở miệng.

“Các bạn học không có liên quan, tớ mong các cậu nên tránh xa một chút, bằng không nếu phiền toái liên lụy đến trên người các bạn học, tớ cũng không thể nào vui sướng.”

Lời này nói thẳng làm tâm các bạn học bụng đầy bát quái lạnh xuống.

Sau đó bọn họ liền ngừng lại bước chân vốn dĩ muốn đi đến chỗ Ngôn Hi, xấu hổ trở về chỗ của mình.

Mấy cán bộ ban nhất cũng chạy nhanh đứng ra duy trì trật tự.

Bất quá cũng may ban nhất là một lớp mũi nhọn, những học sinh bát quái cũng vì lúc trước quanh họ rất ít khi phát sinh ra chuyện.

Hiện tại “Thật vất vả” mới có việc của Ngôn Cẩn, bọn họ tự nhiên là có chút tò mò quá mức.

Lớp trưởng cùng lớp phó học tập duy trì trật tự một lúc, những học sinh năm nhất còn non nớt cũng thực mau tập trung vào việc học tập.

Mà Ngôn Cẩn bên này, sau khi Vương Cầm dò hỏi sự việc phát sinh lúc trước, cô đem tất cả sự tình nói cho Vương Cầm.

Vương Cầm nghe xong, mày nhướng lên, trầm mặc một lúc, Vương Cầm thử hỏi Ngôn Cẩn.

“Bạn học Ngôn Cẩn, rốt cuộc em có cùng bạn học năm ba yêu đương hay không?”

Ngôn Cẩn nghe vậy sửng sốt một chút, sau đó tựa hồ cảm thấy thực ủy khuất vì câu hỏi của Vương Cầm.

Co cắn cánh môi mình, thề nói: “Cô giáo! Em có thể đảm bảo em cùng Lăng Phong học trưởng không có quan hệ gì. Hơn nữa lúc trước em cũng chưa từng gặp qua hắn, chính là hắn đột nhiên nhìn đến em. Em đã nói hắn không cần quấn lấy em, chính là hắn không muốn, em cũng không có biện phát.”

Vương Cầm nghe trong miệng Ngôn Cẩn lên án, lại nhìn Ngôn Cẩn bởi vì ủy khuất mà hai tròng mắt trở nên ướt át.

Nội tâm cũng ngăn không được nảy lên một cỗ cảm giác thương tiếc.

Hơn nữa mặc kệ là thành tích lúc nhập học của Ngôn Cẩn, khai giảng được một tháng, ban nhất tiến hành mấy lần kiểm tra, thành tích của cô vẫn đều là cầm cờ đi trước.

Ngày thường ở trên lớp cũng không làm ra chuyện gì xấu, thái độ học tập cũng rất đoan chính.

Thường ngày ở văn phòng giáo viên, Vương Cầm cũng nghe được không ít các giáo viên khích lệ thái độ học tập của Ngôn Cẩn.

So với hai cái năm ba mỗi ngày đều gây chuyện thị phi, liền từ khi Lăng Phong nhập học đi gây không ít phiền toán, Vương Cầm tự nhiên càng nguyện ý tin tưởng học sinh tốt là Ngôn Cẩn.

Hiện tại nhìn đến Ngôn Cẩn bởi vì mình hoài nghi mà thương tâm, Vương Cầm tự nhiên là nội tâm liền tỉnh ngộ, thực sự đối với học sinh của mình rất thiếu tín nhiệm.

Vương Cầm không khỏi lập tức mở miệng an ủi Ngôn Cẩn: “Không có việc gì không có việc gì, bạn học Ngôn Cẩn, em đừng có gấp, cô không có không tin em, chẳng qua nghĩ đến muốn biết sự việc từ đầu đến cuối thôi.”

“Cô tự nhiên là tin tưởng em, em yên tâm, hai cái học tỷ tìm em gây phiền tóa, cô nhất định sẽ giúp em giáo huấn, em trở về học tập tốt là được, cô nghe giáo viên ngữ văn có nói qua, cô ấy không phải chọn em viết báo thi đấu sao? Em liền đi xuống chuẩn bị tốt, xem nhiều sách, làm phong phú tri thức của mình, những việc khác đều không cần quan tâm.”

Vương Cầm nghĩ nghĩ, lại bổ sung nói: “Hai người kia nếu còn dám tìm em, em liền trực tiếp nói cho cô, không cần lo việc bị trả thù, cô sẽ che chở cho em, em yên tâm.”

Ngôn Cẩn nghe xong lời thấm thía của Vương Cầm, trên mặt một lần nữa treo lên vẻ tươi cười ngượng ngùng.

Cô hướng về Vương Cầm nói: “Cảm ơn cô giáo, cô thật tốt. Hai học tỷ kia thực hung dữ, em vừa rồi rất sợ hãi.”

Nhìn cô bé trước mắt phảng phất giống thỏ con nhát gan, nội tâm Vương Cầm ý từ ái càng sâu.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.