Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 36: Phó bản thứ ba: Anh hùng đời thứ hai (11)



Thi đấu của giữa học viên học viện quân sự cùng thi đấu của vận động viên bình thường bất đồng, để thể hiện được sự mạng mẽ, nhạy bén thông tuệ, trong lúc nguy cấp dũng cảm chính nghĩa, thì đấu đơn lôi đài cùng đoàn đội ắt là không thể thiếu.

Dựa theo lệ thường, thi đấu mở màn chính là đấu đội. Đấu đội tổ chức ở bên ngoài, không thuận tiện cho khán giả xem trực tiếp ngoài trời, cho nên tất cả các khán giả chỉ có thể xem trên TV cùng các nền tảng phát sóng trực tiếp, lúc này thì Coca hạt dưa khoai lát đều đã chuẩn bị ổn thoả.

Đấu đội là hạng mục thi đấu cận chiến nhiều người để khảo nghiệm trí tuệ của người chỉ huy đoàn đội, năng lực tác chiến tập thể cùng với trang bị vũ khí. Vốn dĩ nếu dựa theo 40 trường học dự thi lúc trước thì rất dễ phân tổ thi đấu, mười trường học một tổ, mỗi một tổ thi đấu liên tục nửa ngày, vừa vặn hai ngày là có thể kết thúc. Nhưng mà cố tình là năm nay lại nhiều thêm trung học Thanh Nham. Như vậy thì trường học dư ra này thì phải bỏ vào tổ nào?

Tổ uỷ viên thương nghị, quyết định vẫn là dựa theo lúc trước, mười trường học một tổ tiến hành vòng đào thải, còn trung học Thanh Nham thì để chính bọn họ tự lựa chọn tổ gia nhập.

Vì thế ngoại trừ trung học Thanh Nham, thì 40 trường quân sự khác đều bắt đầu tiến hành rút thăm phân tổ, tổ lên sân khấu trước tiên có thể nói là chúng thần tụ tập, trường quân đội Chinh Thế cùng trường quân đội Hoàng Thạch đều ở chung một tổ, làm người khác không khỏi cảm thán không ngờ là lần mở màn năm nay lại là cuộc so tài giữa vương và vương, thật kích thích.

Mà các trường ở tổ khác thấy 2 đội khó đấu nhất đã đi chung với nhau thì nhịn không được thở phào nhẹ nhõm một hơi, cứ như vậy thì, khả năng bọn họ tiến vào trận chung liền cao lên không ít.

Sau khi rút thăm phân tổ xong, trọng tài hỏi trung học Thanh Nham muốn gia nhập tổ nào.

【 Nếu bọn họ đủ thông minh mà nói, hẳn là sẽ gia nhập tổ thứ ba, tổ thứ ba là tổ có giá trị bình quân thấp nhất. Tuy rằng bất luận trung học Thanh Nham gia nhập tổ nào cũng đều chết, nhưng ít ra thì khi vào tổ thứ ba sẽ không chết quá khó coi. 】

【 Mặc dù tổ thứ ba có giá trị viện quân khoa bình quân chỉnh thể là thấp nhất, nhưng mà trường quân đội Hải Nhai không phải vẫn luôn có viện quân khoa siêu cấp ngưu bức sao? Nghe nói năm nay lại có vũ khí do học sinh phát minh được nhập vào kho quân sự, không biết có lấy ra vũ khí ngưu bức gì cho bọn họ khai quải đâu. 】

【 Thật ra thì gia nhập tổ bốn tương đối tốt, mặc dù giá trị bình quân của tổ bốn cao hơn tổ ba, nhưng mà đó là bởi vì do kiếm khải lam diệp tàng kéo giá trị bình quân lên, cho nên……】

【……】

Các cư dân mạng đĩnh đạc phát biểu ý kiến của mình, nhưng mà An Thúy lại không có nhiều suy tư đưa ra quyết định, cô là người chỉ huy, những người khác đều phải nghe cô.

Sau đó các cư dân mạng liền kinh ngạc.

An Thúy lựa chọn gia nhập tổ một lên sân khấu trước tiên.

【 Xong rồi xong rồi, tuy rằng là sau khi biết được trung học Thanh Nham là dạng trường học gì, ta liền tiêu tan ảo ảnh, nhưng mà tư thế oai hùng của nhóm tiểu ca ca tiểu tỷ tỷ đi trận tuyến còn ở trong đầu ta thật lâu không đi a, nghĩ đến bọn họ sẽ bị ngược giống như chó, ta lại có chút không dám nhìn a a 】

【 không dám nhìn + 1 a! 】

【 có cái gì không dám nhìn, Toàn Anh Hội là trường hợp gì còn không biết? Một đám gà cùi bắp một hai phải đi lên cùng đại bàng so, bị như thế nào cũng xứng đáng 】

【 ta vốn dĩ còn nghĩ có lẽ trung học Thanh Nham đang ẩn giấu kinh hỉ, kết quả khi nhìn thấy người chỉ huy của bọn họ thế nhưng lại là Tạ Oánh Oánh, nháy mắt liền minh bạch là ta suy nghĩ nhiều [ xem thường ][ xem thường ][ xem thường ]】

【 hảo hảo a, cư nhiên lại trà trộn vào một đám vô danh tiểu tốt, ủy khuất cho nhóm thiên chi kiêu tử 5555……】

【……】

Nhìn những bình luận không chút lưu tình trào phúng trên mạng đó, người cũng đang xem phát sóng trực tiếp, Nguyên Thanh Ninh cười cười. Cô ta rất thích xem những lời đó, thích xem Tạ Oánh Oánh xui xẻo bị mắng, cô càng xui xẻo thì cô ta càng vui vẻ.

Vòng thứ nhất là đấu đẩy tháp, mười một đội thi đấu đều phải có một cứ điểm của riêng mình ở trên đảo, việc bọn họ cần phải làm là bảo hộ tháp bên ta cùng với đẩy ngã tháp của địch nhân. Địch nhân không phải chỉ có một, rốt cuộc là có hay không có địch nhân sẽ qua đây, có thì có bao nhiêu địch nhân lại đây, từ chỗ nào qua đây; còn mình muốn đi tập kích người khác, tập kích ai, đi chỗ nào, lưu bao nhiêu người giữ nhà, phân phối người như thế nào, thiết lập bẫy rập như thế nào, có nên cùng tạm thời kết minh với đội ngũ khác hay không, đây đều là những điều mà mỗi đội đều phải suy nghĩ.

Trong một cuộc hỗn chiến như vậy, đội cuối cùng nào có thể bảo toàn tháp bên ta không tổn hao gì, và có số lượng đẩy tháp nhiều nhất chính là đội thắng. Mỗi đội ngũ dự thi tự định nhân số, nhưng không thể vượt quá 25 người.

Mỗi đội trong tổ đầu tiên đều nhận được một tấm bản đồ với vị trí được đánh dấu mỗi đội trên bản đồ.

Sau khi xác nhận những điều này, liền đến xếp hàng lấy vũ khí trang bị của bọn họ, sau đó đi đến cứ điểm tương ứng.

Bình luận viên nói: “Viện quân khoa của trường quân đội Chinh Thế từ trước tới nay luôn tuân thủ triết lý giảng dạy “Dám nghĩ, dám làm, không sợ thất bại”, cổ vũ học sinh hiện thực hóa những ý tưởng bất chợt của mình. Cũng chính bởi vì thế cho nên mới đào tạo ra những nhà khoa học ưu tú cùng người thiết kế vũ khí tài ba, vì sự nghiệp quốc phòng của nước ta làm ra những cống hiến trác tuyệt. Trang bị lần này là từ viện quân khoa năm 3 thủ tịch Đào Thiến là chủ thiết kế sư, xem ra nhiệt tình của bọn họ đối với súng điện từ còn chưa tiêu giảm, năm nay thiết bị võ trang của trường quân đội Chinh Thế vẫn là súng điện từ……”

“Triết lý giảng dạy của viện quân khoa trường quân đội Hoàng Thạch cùng trường quân đội Chinh Thế tương phản nhau, bọn họ chủ trương lập kế hoạch trước rồi mới hành động, đây hoàn toàn là cách làm của phái lý tính, nhưng đồng dạng, trường cũng đã đào tạo ra những nhà khoa học ưu tú cùng nhà thiết kế vũ khí tài ba, vì sự nghiệp quốc phòng của nước ta làm ra những cống hiến trác tuyệt. Trang bị lần này của bọn họ là do viện thủ tịch năm 4 quân khoa ……”

“Trường quân đội Hồng Kỳ ……”

“……”

Mười trường học phía trước giới thiệu rất thông thuận, thẳng đến đến phiên trung học Thanh Nham thì sau khi dừng một chút, coi như không có việc gì tiếp tục nói: “Trung học Thanh Nham còn khá trẻ so với mấy trường quân đội phía trước, trường học này mới thành lập mười năm, rất nhiều phương diện có lẽ còn chưa đủ hoàn thiện, nhưng đã và đang tìm cách tiến bộ. Đây là lần đầu tiên bọn họ tham gia Toàn Anh Hội, người chỉ huy đoàn đội là Tạ Oánh Oánh, người thiết kế trang bị vũ khí là Tạ Oánh Oánh, tổng đội trưởng hành động là…… Tạ Oánh Oánh, phó đội trưởng là Tào Mãnh, vũ khí đoàn đội muốn mang theo và sử dụng là…… Ách…… Cơ giáp?”

Cơ giáp là cái gì?? Đây là lần đầu tiên mọi người ở thế giới này nghe thấy danh từ này.

Thực mau, mọi người liền nhìn thấy hai chiếc xe vận chuyển hai tầng trên màn ảnh, chỉ thấy trên xe kia, là những chiếc xe có hình dáng và kích thước khác nhau, trông rất bình thường, thoạt nhìn chính là xe hơi cùng xe việt dã rất bình thường…… Tổng cộng có 10 chiếc, bởi vì nhân số trường trung học Thanh Nham phái ra dự thi chỉ có 11 người, so với các trường học khác lấy 25 người thiếu hơn một nửa.

“……”

“……”

【 Có quá nhiều chỗ trống thế nhưng ta lại không có lời gì để nói. 】

【 ta vừa mới còn đang suy nghĩ Tạ Oánh Oánh dựa vào cái gì mà lại là người chỉ huy cùng thiết kế sư, thì ra là thế, một đám thiểu năng trí tuệ hồ nháo! 】

【 quả nhiên là trung học Thanh Nham chính là tới làm trò đùa, lấy ô tô làm vũ khí? Chắc là không phải đang ghét bỏ chính mình không đủ giống bia ngắm nga!! 】

【 Tạ Oánh Oánh thật lớn mặt nha, cư nhiên nói mấy chiếc xe đó là do cô thiết kế? Những xe đó rõ ràng là những mô hình kinh điển xxx, mô hình kinh doanh hhh……】

【……】

Không chỉ có cư dân mạng, nội tâm của mọi người ở hiện trường cũng đang điên cuồng phun tào, nhưng mà nếu tổ trọng tài đã chấp nhận đây là vũ khí của bọn họ, thì mọi người cũng lười nói thêm cái gì.

Sau khi kết thúc những thứ linh tinh này, họ sôi nổi lần lượt đi đến cứ điểm của mình.

Trường quân đội Chinh Thế bên kia, khi nhìn thấy trung học Thanh Nham bên này lái xe đi qua bọn họ, trên mặt đều là bình bình đạm đạm.

Lúc này có rất nhiều máy quay đều đã tập trung vào mười đội ngũ, trên không trung cũng có hàng chục thiết bị, trong phạm vi thi đấu càng có nhiều cameras kín, để người xem có thể quan sát tứ phía.

Cũng chính bởi vì thế, cho nên đối thoại của trường quân đội Chinh Thế bên kia tất cả mọi người đều nghe được rành mạch.

“Đáng tiếc là nhiều đội hỗn chiến a, nếu là đối thủ chỉ có trung học Thanh Nham thì có thể kết thúc sớm một chút rồi. Buổi sáng ta còn không ăn no, đói bụng, nếu như vậy thì có thể tranh thủ trong 15 phút giải quyết xong bọn họ, sau đó kết thúc đi ăn cơm.”

“Ha ha ha như vậy thì trang bị của chúng ta không phải không dùng được sao?”

“15 phút quá nhiều, trung học Thanh Nham bên kia nghe nói ngay cả khóa xạ kích cũng không có, làm không tốt liền chết như thế nào cũng không biết, 9 phút dùng để đi đường, 1 phút dùng để đánh chết bọn họ, cho nên 10 phút cũng đủ rồi.”

Đối thoại này quá cuồng vọng, nhưng lại không có người cảm thấy không đúng, làn đạn đều là “A a a a nhóm lão công soái ngây người” “Các lão bà soái ngây người” “10 phút đều ngại nhiều, các ngươi năm phút cũng đủ a a a a a”.

Trường quân đội Hoàng Thạch bên kia cũng nhịn không được phát biểu cái nhìn đối với trung học Thanh Nham:

“Một đám thiểu năng trí tuệ, chờ tiếp theo đem những chiếc xe chướng mắt của bọn đều nổ bay!”

Làn đạn đều là “Lão công ngươi nói rất đúng nên đem bọn họ đều nổ bay” “Đám kia người thật sự quá kỳ quặc mau đem bọn họ đuổi ra sân thi đấu!”

An Thúy cùng Tào Mãnh ngồi chung một chiếc xe, đang nói chuyện với những đồng đội bên trong xe khác, “Hãy đội mũ bảo hiểm và tăng 10% sức mạnh của dây thần kinh. Bắt đầu khởi động. Không cần quá đắc ý vênh váo, nếu té ngã thực mất mặt, cũng đừng đem người dẫm chết……”

Phần lớn lực chú ý của các cư dân mạng đều đặt ở trên các trường học khác, chỉ có lực chú ý các đại lão ngồi ở thính phòng trong sân vận động trên cơ bản đều đặt trên những chiếc xe của trung học Thanh Nham. Bọn họ cũng không biết An Thúy rốt cuộc làm thứ gì, bởi vì từ sau khi cô tuyên bố tham gia Toàn Anh Hội liền không cho bọn họ nhìn lén, nhóm chuyên gia do Nguyên Vinh phái đến làm trợ thủ cho cô đều bội phục cô sát đất, cho nên miệng càng thêm bế chặt gắt gao, một câu cũng không tiết lộ. Bất quá bởi vì kỹ thuật của An Thúy đã nhập cổ phần vào chính phủ phía sau màn khoa học kỹ thuật Quốc Vinh, dù sao thì thành quả nghiên cứu cuối cùng của cô như thế nào đều có lợi cho quốc gia, vậy thì cô tạm thời bảo mật cũng không sao cả.

“Tạm thời nhẫn nại sẽ khiến cho trái cây càng thêm mỹ vị động lòng người, các ngươi nói xem, Tào tướng quân, Nguyên tướng quân?” Tiền Vệ tướng quân, người trẻ nhất trong ba vị tướng quân M quốc cười tủm tỉm nói: “Nhưng mà hai vị con cưng của tướng quân vừa vặn cũng ở cùng tổ, khả năng sẽ trở thành đá mài dao, bất quá tin là hai vị tướng quân chắc sẽ không để ý đâu.”

Nguyên Chiến còn chưa nói chuyện, Tào tướng quân Tào Bá tính tình bạo hỏa đã lạnh lùng khịt mũi trước: “Đá mài dao? Sớm như vậy mà đã kết luận không khỏi quá qua loa sao, Tiền tướng quân, ai là đá mà còn không nhất định đâu.”

“A, lại nói tiếp, vô luận kết quả như thế nào, Tào tướng quân đều là người chiến thắng cuối cùng a, rốt cuộc thì hai đứa con trai của ngài đều ở đây rồi. Nghĩ như vậy thì, Nguyên tướng quân cũng giống vậy rồi, con trai và con gái đều ở đây, mặc cho ai thua ai thắng thì cũng sáng sủa mặt mày.” Tiền Vệ cười tủm tỉm nói, lại một câu khiến cho sắc mặt của hai vị đồng liêu khó coi lên.

Tào Bá là bởi vì nghĩ đến kết quả con trai trưởng bại bởi con trai út liền rất không thể tiếp thu, cho nên sắc mặt rất khó coi; còn Nguyên Chiến thì là hổ thẹn, An Thúy ưu tú không hề có quan hệ với ông, bởi vì từ đầu đến cuối ông đều không phát hiện An Thúy ưu tú ở phương diện này, ông đã mấy lần chất vấn chính mình vì cái gì lại không phát hiện, hài tử đều có chút di truyền từ bố mẹ, mẹ cô là chuyên gia máy móc ưu tú, ông vì cái gì lại không nghĩ tới phải mua cho cô một ít món đồ chơi nhỏ liên quan? Quá mất mặt.

Tào Bá cuối cùng phun một hơi, mắt hổ sáng ngời nhìn màn hình lớn, nghĩ thầm, hươu chết về tay ai còn không nhất định, đừng tưởng rằng làm ra trang bị tốt là có thể quyết định kết quả chiến cuộc, đầu óc cùng vũ lực của chiến sĩ mới là quan trọng nhất, đồ có tốt ở trong tay phế vật, bất quá cũng chỉ là phế vật mà thôi.

Lúc này, mười một đội ngũ đều đã đến cứ điểm, tiếng súng vang lên chính thức bắt đầu thi đấu, ngoại trừ trung học Thanh Nham, các đội ngũ khác đều lập tức bắt đầu triển khai sắp xếp, nói như vậy thì đến ít nhất nửa giờ sau mới có người có thể bắt đầu rời cứ điểm bắt đầu xuất kích, đây mới là cách làm của người trong nghề, không thể xuất động lỗ mãng.

Nhưng mà trung học Thanh Nham tựa như một đám người ngoài nghề, sau khi tiếng súng vang lên, ngoại trừ An Thúy xuống xe ngồi xuống trước tháp bên ta, mười chiếc xe còn lại thì lao thẳng tới mười thành trì của địch.

【??? Bọn họ muốn làm gì? Dùng xe đẩy ngã tháp của quân địch? Chỉ lưu một mình Tạ Oánh Oánh giữ nhà?? 】

【 cử báo tặng người đầu a! 】

【 Quên đi, đội kỳ quặc, kết cục chạy nhanh về nhà 】

【???? Tạ Oánh Oánh đang làm gì? Cô cư nhiên đang pha trà!!! trong túi cô một chút vũ khí cũng không có sao? Tất cả đều dùng để đựng trà cụ??? 】

【 tới làm trò đùa?? 】

【……】

Các cư dân mạng vô ngữ đến cực điểm, cảm thấy trung học Thanh Nham thật sự quá kỳ quặc, lên sân khấu chấn động toàn trường, trên đường thì hình tượng nam thần nữ thần đều tan biến, kết cục thua giống như cẩu xuống sân khấu, chỉ là đơn thuần tới xoát cảm giác tồn tại? Không thể không nói bọn họ thành công, thành công làm cho bọn họ khắc sâu ấn tượng, về sau nhắc tới lần thi đấu này, đều sẽ nghĩ đến nhóm người bệnh tâm thần của trung học Thanh Nham này.

Bình luận viên nói: “Đội ngũ dự thi của trung học Thanh Nham đã sáng lập kỷ lục của Toàn Anh Hội trở thành đội xuất kích nhanh nhất, chắc hẳn là bọn họ đã nghĩ ra một kỹ thuật đáng ngạc nhiên nào đó để hạ gục quân địch. Tốc độ của xe rất mau, có lẽ là đã sử dụng lớp chống đạn, cho nên mới có bộ dáng hùng hổ không sợ gì cả như thế. Bất quá súng điện từ của trường quân đội Chinh Thế cùng với pháo định vị của trường quân đội Hoàng Thạch lại không thể khinh thường…… “

Mà lúc này, trạm gác của đội ngũ cầm kính viễn vọng, đều thấy được ô tô tùy tiện chạy ở trên đường núi đang thẳng tắp hướng tới chỗ bọn họ.

Tào Kiêu nhìn thấy Tào Mãnh lái xe việt dã đi về phía mình, thở dài một hơi, nhàn nhạt nói: “Đưa súng điện từ cho ta, ta tự mình giải quyết hắn.” Chết ở trên tay hắn thì so với chết ở trên tay người khác thì còn đỡ hơn, ít nhất cũng không mất mặt như vậy.

Tào Kiêu nhận súng điện từ, đứng trước cứ điểm của bọn họ ôm cây đợi thỏ, phía sau lưng hắn là Nguyên Diệu đang bố trí, phía sau nữa là một cái tháp pha lê tượng trưng, trong tháp tượng trưng có một ít văn kiện, đại biểu cho việc bọn họ muốn thề sống chết bảo vệ cơ mật quốc gia.

Trường quân đội Hoàng Thạch bên kia, Hoàng Đàm phun một hơi, tiếp nhận pháo định vị của đồng đội đưa qua, chuẩn bị tế trời cao chiếc xe màu đỏ không biết sống chết đang xông tới kia.

Tám trường quân đội khác cũng đồng dạng như thế. Trung học Thanh Nham là tiểu thái khai vị của bọn họ, coi như biểu thị cho nhóm người xem một chút vũ khí do trường học bọn họ nghiên cứu phát minh có bao nhiêu ngưu bức.

Xe việt dã từ đường nhỏ rẽ vào, sau khi chính diện đối mặt, súng điện trên tay Tào Kiêu nhắm ngay Tào Mãnh, nã một phát súng.

Hoàng Đàm cười dữ tợn bắn ra một quả pháo định vị.

Tất cả mọi người đều cảm thấy trung học Thanh Nham đã dừng ở đây.

Nhưng mà đúng lúc này, Tào Mãnh lại đột nhiên chuyển tay lái, xe tránh đi phát súng kia, lập tức chạy ra khỏi đường nhỏ, ven đường vừa vặn là một cái sườn dốc, chiếc xe việt dã kia lập tức liền vọt vào sườn dốc, nhưng chẳng mấy chốc, mã lực của chiếc xe việt dã kia tựa hồ cường đến nghịch thiên, cư nhiên lại lập tức từ sườn dốc phía dưới vọt lên, đà quá lớn, làm lốp xe thậm chí còn thoát khỏi mặt đất, bay lên cao.

Tào Kiêu đứng tại chỗ, thần sắc bình tĩnh, nhìn lướt qua đầu xe, súng điện từ một kích tiếp một kích, nhưng cũng chưa nghe được thanh âm báo thắng lợi làm hắn cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Hoàng Đàm nghĩ đem kia chiếc xe màu đỏ kia tạc trời cao, cho nên là hướng về phía mặt đất phóng ra, chiếc xe thực sự đã tung lên trời dưới một sức mạnh khủng khiếp, nhưng mà cái này ngược lại làm Hoàng Đàm mộng bức.

Bởi vì đây là đại hội thể thao, không phải thật sự ra trận giết địch, đương nhiên sẽ không thật sự cho học sinh cầm vũ khí có độ rủi ro cao đi đánh nhau, cái gọi là tạc trời cao kỳ thật chỉ là hình ảnh được xử lý rồi mô phỏng trên màn hình, căn cứ vào trận đánh với số liệu uy lực thực tế vũ khí của hai bên chế tác, nói cách khác Hoàng Đàm ở trong hiện thực sẽ không đem xe tạc trời cao, nhưng trong màn hình, uy lực vũ khí của hắn thật sự có thể thổi bay chiếc xe đỏ kia lên trời. Tương tự nếu súng điện từ Tào Kiêu đã công phá phòng thủ của Tào Mãnh, thì Tào Kiêu nên nghe được thông báo đã đánh chết Tào Mãnh.

Nhưng mà hiện tại, chỉ là hình ảnh xử lý, cũng không phải pháo định vị thật sự bắn ra, mà cái xe màu đỏ xe kia lại bay lên trời???!!!

Đừng nói là Hoàng Đàm, khán giả cũng sợ ngây người, tổ uỷ viên thậm chí còn lập tức phái ra bác sĩ hộ sĩ chạy qua bên này, chờ cứu giúp học sinh trung học Thanh Nham.

Lúc này, xe màu đỏ bay trên trời rơi xuống, nhưng nó lại không có bị quăng đến chia năm xẻ bảy, mà là cư nhiên lại lật ngược lại trên mặt đất.

Trong nháy mắt thân xe kia đã xảy ra biến hóa thần kỳ, trong không khí vang lên một loại âm thanh máy móc chuyển động cọ xát, mát lạnh, dứt khoát, huyễn khốc, cơ hồ bất quá ngắn ngủn vài giây, chiếc xe màu đỏ kia trực tiếp lật ngược lại trước mắt Hoàng Đàm, nhưng nó đã không còn là bộ dáng của một chiếc xe việt dã bình thường, nó trở nên thật lớn, quỳ một gối xuống đất, đôi tay còn chống mặt đất, cái bóng trực tiếp đem Hoàng Đàm phía dưới bao phủ.

Hoàng Đàm ngửa đầu, ngơ ngác nhìn lên, pháo định vị trên tay lạch cạch một chút, rơi xuống đất.

Cùng lúc đó, trường quân đội Chinh Thế bên kia, chiếc xe việt dã kia dưới sự vây công của súng điện từ rốt cuộc cũng rơi xuống đất, nhưng nó vừa rơi xuống đất liền bắn lên lại, trong không khí vang lên một trận âm thanh máy móc chuyển động cọ xát, mát lạnh, dứt khoát, huyễn khốc, phảng phất như là đang làm cái ma pháp thần kỳ gì, ngắn ngủn vài giây, xe việt dã đã biến thành một người máy thật lớn. Nó đứng yên trên mặt đất, nâng tay, một quyền đập nát tháp của trường quân đội Chinh Thế.

“Phanh!” Là âm thanh bị đập vỡ của tháp trường quân đội Hoàng Thạch.

“Phanh!” Là âm thanh bị đập vỡ của tháp trường quân đội Khải Nhảy.

“Phanh!” Là âm thanh bị đập vỡ của học viện Quân sự Quốc Phòng.

“……”

“……”

“Phanh!” Là âm thanh rớt trên bàn phím của vật trên tay các cư dân mạng.

Màn hình phát sóng trực tiếp nguyên bản vô cùng náo nhiệt bỗng dưng trống rỗng, một cái làn đạn cũng không có.

Người giải thích giương miệng, cứng họng thất thanh, mất đi tu dưỡng chức nghiệp bấy lâu nay.

Trận đấu đội đầu tiên của Toàn Anh Hội, tổ thứ nhất thi đấu chính thức mở màn được 10 phút, kết thúc.

An Thúy chậm rì rì uống một ngụm trà xanh.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.