Phế Sài Truy Mỹ Ký

Chương 26



Nhìn đồng hồ tay, Lê Mộc dần bước nhanh hơn về phía cửa tòa nhà Lãnh thị, bởi vì đúng thời gian đi làm, Lê Mộc dọc đường gặp không ít viên chức công ty cùng nhau đi về phía tòa nhà Lãnh thị.

Đúng lúc này, một chiếc Maybach xa hoa chậm rãi đứng trước cửa tòa nhà, cửa xe mở ra, một nữ nhân xinh đẹp thân mang váy dài trắng noãn bước xuống.

Một người thoạt nhìn như chủ quản nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp kia, vội vàng từ trên bậc thang chạy xuống, cung kính cùng nữ nhân xinh đẹp chào hỏi: “Đại tiểu thư, xin chào.”

Nữ nhân xinh đẹp khẽ gật đầu, ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào tòa nhà.

Từ lúc nữ nhân xinh đẹp vừa lộ diện, Lê Mộc cả người đều ngây dại, trong lòng không ngừng lẩm bẩm: ngày đó không nhìn kỹ, không ngờ nàng có thể xinh đẹp đến như vậy a, lão bà tương lai của ta a… Người bước xuống xe, chính là vị hôn thê đã giải trừ hôn ước của Lê Mộc, Lãnh Huyên Lãnh mỹ nhân, không sai.

“Oa! Lãnh Huyên, là Lãnh Huyên, con gái duy nhất của chủ tịch Lãnh thị tập đoàn Lãnh Huyên a?” Một nam nhân mặc áo sơmi hét lớn.

Lê Mộc phục hồi tinh thần lại, đưa tay lôi kéo nam nhân: “Vị đại ca này, chẳng lẽ ngươi nhận thức nữ nhân vừa mới đi vào kia sao?”

“Nhận thức, chỉ là nàng không biết ta, ta trước kia từng thấy nàng trên tạp chí, hai tháng trước mới từ Mỹ quốc trở về, bất quá từ sau khi làm tổng giám đốc đây là lần thứ hai nàng đến Lãnh thị a, ta cũng lần đầu tiên gặp.” Nam nhân áo sơmi hưng phấn nói, trước kia người nam nhân này cũng chỉ từng nhìn thấy ảnh chụp Lãnh Huyên trên tạp chí hoặc là báo chí, hôm nay vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Lãnh Huyên người thật.

“Trở về hai tháng mới đến công ty hai lần, tổng giám đốc này làm cũng không tốt, quá không có tinh thần trách nhiệm rồi ~” Lê Mộc bất giác than thở.

Đại ca áo sơmi vừa nghe lời này liền nháy mắt không đồng ý, âm điệu lập tức đề cao, nói: “Người mới, huynh đệ ngươi không biết đúng không, tổng giám đốc tuy rằng chỉ đến đây hai lần, nhưng mà gần đây thành lập trợ lý bộ, đồng thời công trạng kinh người, nguy cơ trước kia của công ty chưa đến hai tháng tổng giám đốc đã giải quyết, là buôn bán kỳ tài số một số hai Q thị, cũng là nữ thần trong lòng toàn bộ nam nhân công ty a!!”

Đại ca áo sơmi thời điểm nhắc tới Lãnh Huyên lập tức liền say sưa ngây ngất, biểu tình kia làm Lê Mộc xem đến nổi da gà muốn nhảy lầu, kết quả thấy đại ca áo sơmi vỗ đùi, nói: “Ai nha huynh đệ, không nói nữa, ta phải đi làm bằng không chủ quản sẽ mắng, ta đi đây tạm biệt…” Nói đến đây người liền chạy vào trong tòa nhà.

Đại ca áo sơmi này thật là, nói một nửa đã bỏ chạy rồi. Nghĩ đến đây Lê Mộc lại kỳ quái về chuyện của Lãnh Huyên, đoạn thời gian trước Lãnh thị gặp nguy cơ hắn có biết, bằng không Lãnh gia gia chủ cũng sẽ không đem Lãnh Huyên gọi về trước thời hạn. Bất quá xem ra lão bà tương lai nhà hắn thật lợi hại a, nhất định phải truy được a!

Lại kiên định chính mình tín niệm, Lê Mộc bước nhanh hướng về phía tân sinh hoạt, xuất phát!

————————————————————————————————————————

Văn phòng chủ tịch.

Lãnh Huyên ngồi trước mặt Lãnh thị gia chủ Lãnh Phong.

“Lần trước con cùng Lê gia giải trừ hôn ước chuyện qua rồi thì thôi, mấy ngày này con biểu hiện không tồi, Lãnh gia đám người kia cũng không nói được cái gì nữa, bắt đầu từ ngày mai con ở ngay tại Lãnh thị hảo hảo công tác đi. Ngày mai theo ba đi gặp Nhâm đổng của Chính Dương tập đoàn cùng con hắn Nhâm Kiện.” Lãnh Phong dùng ngữ khí không thể kháng cự nói với Lãnh Huyên.

Lãnh Huyên nghe đến đó lập tức nhíu mày, nói: “Ba ba, con biết ngài có ý gì, con đã nói không muốn ngài nhúng tay vào đời sống tình cảm của con.”

“Hừ, chuyện giữa con và Hình Thần Húc ta đã biết, Hình gia đã tìm tốt đối tượng thông gia cho hắn, hắn đối con như vậy con cũng đừng nghĩ đến hắn nữa, Nhâm đổng là hộ khách lớn nhất của chúng ta, Lê gia gia thất tốt như vậy con không cần, Nhâm gia này con ngàn vạn lần không thể đắc tội, cho dù con không đồng ý, cũng phải theo ba qua nhận thức một chút, về sau tiếp nhận Lãnh thị cũng phải quen thuộc mấy lão hộ khách này.”

Chính khi Lãnh Huyên đang tính phản bác phụ thân, ai biết Lãnh Phong lúc này nói: “Con đừng nói thêm nữa, lần gặp này vô cùng trọng yếu, ai bảo con buông tha cho thân gia tốt như Lê gia, tuy rằng thương giới Nhâm gia xa xa không bằng chính giới Lê gia, nhưng may mà Nhâm gia cùng Lãnh gia sinh ý lui tới rất nhiều, hơn nữa Nhâm Kiện này cũng là nhất biểu nhân tài. Được rồi, con đi công tác trước đi, ba phải đi họp.”

Nói xong không để ý Lãnh Huyên bất mãn lập tức rời khỏi văn phòng, lưu lại Lãnh Huyên một mình cau mày.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.