[12 Chòm Sao] Mưa Ngâu Màu Nắng

Chương 5: Ngày đầu tiên kết thúc



Cự Giải luýnh quýnh mãi, nghe tiếng trống vang lên lại càng luýnh quýnh hơn. Cậu nên làm gì bây giờ? Cậu phải đi đâu đây? Kể cả khi trí nhớ của cậu luôn tốt, lạc đường lại là chuyện không hề hiếm gặp đối với Cự Giải. Cậu nhớ rõ mình đã đi đúng đường, cho đến khi bị đám đông lùa sang hướng khác.

Mỗi khi tưởng tượng khuôn mặt giận dữ của Xử Nữ, Cự Giải lại lạnh cả gáy. Cậu phải tìm đường về lớp học ngay bây giờ!

Cự Giải nhớ mang máng lúc Xử Nữ với Bảo Bình nói chuyện phiếm, họ bảo lớp 2 nằm ở lầu hai hay ba gì đó. Cậu hận lúc đó chỉ lo ăn mà không nghe thấy.

Đang đi, Cự Giải chợt nhìn thấy trước mặt có một cô nữ sinh đang đi lại, tay bê chồng sách có khi còn cao hơn cả mình. Nhìn từng bước đi loạng choạng của cô cho đến khi mất thăng bằng, cậu theo quán tính chạy lại đỡ hộ dù biết bản thân chẳng đủ sức để làm việc đó.

Đúng như dự liệu, bàn tay Cự Giải vừa chạm vào chồng sách định giữ lại thì nó đổ ập luôn vào người cậu. Cự Giải đưa tay xoa đầu, cậu chẳng khác nào anh hùng rơm mà Bảo Bình hay nói ý.

Kim Ngưu ngồi bệt dưới đất xoa xoa chân vừa đập mạnh xuống, mất một lúc mới mở mắt ra nhìn người trước mặt. Hoảng hốt một hồi, Kim Ngưu vội đứng bật dậy xin lỗi ríu rít.

“Xin.. Xin lỗi cậu! Tớ hậu đậu quá! Cậu không sao chứ?”

Cự Giải đưa đôi mắt dưới lớp mũ áo nhìn cô gái trước mặt, khiến hai mắt vô tình chạm nhau..

“Cự Giải.. phải không?”

Có ai đó chớp mắt liên hồi, hoàn toàn chẳng hiểu lí do tại sao người ta biết tên mình.

Đưa tay kéo Cự Giải lên, Kim Ngưu theo thói quen nở nụ cười thân thiện.

“Tớ là Kim Ngưu, tụi mình học chung lớp mà!”

Mà, thực ra thì Kim Ngưu không để ý cho lắm, dù sao hôm nay cũng mới là ngày đầu tiên.

Cự Giải vẫn đứng đó, ngẫm nghĩ một hồi. Trong lớp cậu không ngủ cũng nằm gục đầu xuống bàn, hoàn toàn chẳng để ý có một Kim Ngưu gì đó chung lớp đâu. Cơ mà, chung lớp hử?

“Nè, cậu chỉ tớ đường về lớp mình đi!”

Kim Ngưu hai mắt mở to ngạc nhiên, chớp vài cái đồng thời nghiêng nghiêng đầu. Cô chợt bật cười.

“Xin lỗi, tớ không có ý gì đâu. Cậu cứ đi thẳng, rồi rẽ trái, phòng học cuối hành lang ý!”

Thì ra là bị lạc. Như trẻ con ý!

Trong vài giây, Kim Ngưu nhìn thấy được khuôn mặt dưới lớp mũ của Cự Giải, đâm ra có chút ngạc nhiên. Tại sao phải giấu khi cậu ấy có gương mặt điển trai đến thế, cô hơi thắc mắc nhưng rồi lại thôi.

“Cảm ơn cậu nha!”

Tay gãi đầu, Cự Giải gật gật đầu cười khì. Cậu nhanh chóng chạy qua khỏi để đi theo hướng Kim Ngưu vừa chọn, cho đến khi cậu quên mất tiêu lời cô.

Tuy nhiên, bước được vài bước chân Cự Giải lại khựng lại. Cậu có chút không hiểu khi nhìn thấy cô bạn kia đi về hướng ngược lại với cậu, dù rằng mới nãy là Kim Ngưu bảo hai đứa chung lớp.Nghĩ một lúc, Cự Giải quay người lại hỏi.

“Cậu đi đâu ý? Không về lớp sao?”

Kim Ngưu ngồi khuỵu gối nhặt những quyển sách vừa trượt tay rớt xuống lần hai, đồng thời nhìn Cự Giải mà cười hiền.

“Tớ phải mang đống sách mới về này sang thư viện đã.”

Dù sao, cô vốn là một học sinh phụ trách thư viện trường mà.

Cự Giải hơi nghiêng đầu, tâm trí có chút do dự. Cậu chợt chạy về phía Kim Ngưu, ngồi khuỵu gối cùng cô nhặt những quyển sách kia lên.

Có cô nàng nào đó hai mắt mở to ngạc nhiên. Đáp lại, Cự Giải chỉ đơn thuần cười tươi tắn.

“Dù tớ vô dụng, cứ để tớ mang hộ cậu một ít. Với lại, tớ cũng quên lời cậu vừa nói mất rồi, hề!”

Kim Ngưu ngớ người một lúc vì nụ cười kia, rồi tự mình cũng phì cười.

Không ngờ còn có người hậu đậu hệt như cô.

***

Xử Nữ ngồi trong lớp, tay thò vào cặp lấy ra những thứ chuẩn bị cho tiết học sau. Bảo Bình ngồi cạnh có chút sợ sệt, rõ ràng là bạn thân cô đang bực mình.

Vì trận đấu với thằng nhóc kia mà Bảo Bình đến nửa tiết trôi qua mới vào lớp, vừa về chỗ lại gặp cô bạn của mình đang kiềm nén không nổi cơn xung thiên. Mất một lúc Bảo Bình mới nhận ra, Cự Giải không có trong lớp học.

Giải thích với Xử Nữ khiến Bảo Bình vừa sợ vừa lo, cứ như sắp bị ăn thịt đến nơi. Cô thầm rủa cái “cục đen đen” kia, chẳng lẽ lại như con nít ba tuổi lạc đường?!!

Trong giờ chuyển tiết, Xử Nữ nhìn thấy hai học sinh vừa bước vào. Là Cự Giải và một bạn nữ sinh nào đó, họ lại còn cười nói rất vui vẻ.

Ban đầu, Bảo Bình còn nghĩ thấy mặt Cự Giải thì Xử Nữ sẽ hết giận, ai dè quay sang còn thấy cô giận dữ hơn. Cái này hoàn toàn không phải tại Bảo Bình cô đâu nhé!!

Cự Giải sau khi chào Kim Ngưu cũng bước về chỗ ngồi mình. Chẳng biết là cậu ngây thơ quá mức hay quá vô ý mà chẳng hề nhận ra cô bạn thanh mai ngồi phía sau đã toả ra hàn khí.

Bảo Bình nuốt ực một cái, đành lên tiếng giải vây.

“Cái tên kia, cậu đi đâu nãy giờ đó hả?!”

Cự Giải quay xuống, nhìn Bảo Bình mà cười vô tội.

“Tớ lạc đường ý! Cũng may có Kim Ngưu giúp! Tại phải giúp Ngưu xếp sách vào thư viện nên về muộn ý!”

Bốp!

Cả Bảo Bình và Cự Giải đều nhìn sang Xử Nữ, vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu. Đáp lại, cô chỉ cười xoà.

“Tớ vô ý bỏ sách xuống bàn mạnh quá thôi mà!”

Nụ cười rõ gian manh.

Trong khi ngay cả trẻ nít năm tuổi cũng biết Xử Nữ đang giận dữ, vậy mà cái tên đường đường mười bảy tuổi đầu như Cự Giải lại chẳng hề nhận ra, lại còn thản nhiên cười vui vẻ.Ngay khi có tiếng trống vào tiết vang lên, Cự Giải mới quay lên.

Xử Nữ tay cầm bút viết liên tục những gì trên bảng, nhưng não lại chẳng hề tiếp thu lấy một chữ. Không hiểu sao, cô cảm thấy khó chịu nơi lồng ngực.

Trong bất giác, Xử Nữ chợt đưa mắt nhìn quanh lớp, định bụng tìm kiếm cô bạn Kim Ngưu mà Cự Giải vui vẻ nói tới. Rõ ràng là rất dễ thương, lại còn cả trông thật nữ tính dịu dàng.

Cây viết trong tay bị Xử Nữ vô thức siết chặt.

Cô cảm thấy khó chịu. Cảm giác như mất đi gì đó. Cự Giải luôn ở cạnh cô, là cô luôn luôn giúp cậu, che chở cậu. Vậy mà, khi cậu được một cô gái khác giúp đỡ, tại sao cô cứ thấy không vui?

Xử Nữ nhận ra bản thân thật kì lạ.

***

Vì là ngày khai giảng đầu tiên, thời gian học chỉ có mỗi buổi sáng. Sau khi tiết năm kết thúc, mọi người cũng bắt đầu thu dọn sách vở.

“Lớp trưởng và lớp phó lên phòng giáo viên gặp thầy một chút nhé!”

Đó là lời mà thầy chủ nhiệm nói với lớp trước khi bước ra khỏi phòng học.

Sư Tử rất nhanh chóng đã thu dọn sách vở bỏ vào cặp, mặt mày tươi rói chạy đến chỗ bàn Ma Kết đằng kia.

“Vậy tớ về trước nhé!”

Song Tử vui vẻ chào Sư Tử và Ma Kết rồi đeo cặp ra về. Cô ngay sau đó đã rời khỏi lớp học.

Tay nhiệt tình vẫy chào Song Tử, Sư Tử lon ton chạy lên bàn giáo viên lấy sổ đầu bài trong khi Ma Kết vẫn còn dọn dẹp sách vở. Ôm lấy quyển sổ trong lòng, mắt cô tự nhiên thu vào hình ảnh của cậu bạn ngồi ngay sau mình, người vẫn đầu gục xuống bàn ngủ ngon lành.

“Sư, đi thôi!”

Vốn định chạy theo Ma Kết, chân lại phản chủ khựng lại. Trước Sư Tử có đọc ở đâu ý, có người vì ngồi ngủ vậy mà chết luôn, chỉ vì chẳng ai thèm gọi dậy.

Thôi thì, phòng hơn chữa mà!

Nhìn Sư Tử quay ngược ra sau chạy phóng xuống bàn cuối lớp, Ma Kết hai mắt tỏ ra khó hiểu. Nhỏ bạn cậu đang định làm trò ruồi bu gì đây?

Sư Tử dừng lại ngay bàn Song Ngư (nếu cô không nhớ nhầm tên..), hai mắt thản nhiên nhìn cậu. Tay cô, chẳng chút bận tâm vỗ vỗ đầu cậu bạn cùng lớp.

“Dậy! Dậy nè! Tới giờ về rồi nè!!”

Ban nãy trong giờ học, Sư Tử phục Song Ngư lắm. Có thể ngủ cả buổi mà chẳng ai phát hiện luôn.

Có ai đó bực bội cựa nguậy, miệng rên ư ử một cách khó chịu.

Sư Tử cũng khôn lắm chứ bộ, cô lập tức phóng đi trước khi cái người kia thức dậy. Cậu ta không chết là mừng rồi, lỡ điên điên khùng khùng nổi xung thiên với cô thì mệt.

Ma Kết từ đầu đến cuối chẳng hiểu cái mô tê gì, lại còn bị Sư Tử không thương tiếc nắm cổ kéo đi.

Song Ngư chán nản mở mắt, đầu ngước lên tìm kiếm cái đứa dám phá giấc ngủ của mình. Nhìn cái lớp học chẳng mấy chốc đã chẳng còn ai, cậu thở dài chán nản.

Mắt thu vào cái tin nhắn trong điện thoại, Song Ngư đưa tay che miệng ngáp một cái.

***

“Cái này người ta gọi là chơi ngu nè!”

Vừa dứt lời, Ma Kết y như rằng đã bị Sư Tử nhìn bằng ánh mắt không mấy thiện cảm. Hai tay vẫn ôm chặt cứng quyển sổ đầu bài, cô hất mặt sang hướng khác.

“Tớ là tốt bụng gọi cậu ta dậy! Lỡ cậu ta nằm đó rồi chết luôn ý.. Eo!”

Nên nói Sư Tử ngây thơ, hay là đầu óc có vấn đề đi liên tưởng đến chuyện chết chóc không đâu nhỉ.

Về khoản này thì Ma Kết hoàn toàn bó tay. Cậu cười khì, tay vỗ vài cái lên đầu cô bạn thân.

Trên đường đến phòng giáo viên, hành lang rõ ràng là có rất nhiều người qua lại. Cũng chẳng trách được, dù sao hiện tại cũng là giờ tan học.

“Mày cũng nên người lớn hơn đi! Cư xử đàng hoàng một chút!!”

“Tao chỉ đi chơi khuya một tí, tốt bụng chấp nhận lời tỏ tình nhiều hơn một tí mà thôi! Có hại gì ai đâu?”

Ma Kết chợt dừng chân, mắt ngạc nhìn nhìn ra phía sau, nơi Sư Tử từ bao giờ đã khựng lại. Mắt cô, kể cả đôi tay ôm chặt lấy sổ đầu bài đều trở nên run rẩy.

“Có gì sao Sư Tử?”

Có hai người nào đó đang bước đi từ hướng ngược lại, vì câu hỏi của Ma Kết mà dừng bước.

Khi Sư Tử sợ sệt ngẩng đầu lên, cô lập tức đụng phải đôi mắt màu nâu cafe đang nhìn mình. So với sự dịu dàng và ấm áp mà cô từng nhớ, nó rõ ràng quá lạnh nhạt.

Nhưng đó chắc chắn là người mà cô muốn gặp. Sư Tử đã cố gắng tìm kiếm suốt ngày hôm nay, và giờ thì người đó đang đứng trước mặt cô. Người, là mục tiêu để cô chọn vào trường phổ thông này.

Đôi mắt lạnh của Thiên Yết xuất hiện tia ấm áp, đồng thời là thương cảm. Cậu đương nhiên nhận ra cô nhóc đứng trước mặt mình, nhận ra cả đôi mắt đầy hy vọng của con bé nữa. Thiên Yết đưa mắt nhìn sang bên cạnh.

“Anh—“

Trước khi Sư Tử kịp nói dứt câu, người kia đã chẳng chút bận tâm lạnh lùng bước ngang qua cô. Đôi mắt vô cảm còn chẳng nhìn cô lấy một lần.

“Thật phiền phức! Nếu biết cả mày cũng vào đây, đầu năm tao lập tức chuyển trường.”

“Thiên Bình!!!”

Mặc kệ lời gọi của Thiên Yết, Thiên Bình vẫn một nước bước đi, một chút khựng lại hay thậm chí một cái ngoảnh đầu cũng chẳng có.

Thiên Yết vừa giận dữ vừa bực mình, chỉ hận không kịp kéo thằng bạn thân lại mà cho nó vài đấm. Cậu chuyển ánh mắt sang Sư Tử một cách khó xử. Tay cậu, trước khi bước đi dịu dàng xoa đầu cô.

Ma Kết nhìn theo hai tên vừa đi qua, khó chịu nhìn lại cô bạn thân của mình. Cô vẫn cúi gầm mặt, một chút biểu cảm cũng không để cậu nhìn thấy.

Vài giây sau, Sư Tử ngẩng đầu nhìn sang Ma Kết, miệng vui vẻ nhoẻn cười tươi tắn.

“Tee-hee~ Đi lẹ thôi! Còn phải ghé nhà sách mua truyện tranh nữa ý!!”

Vừa dứt câu đã bị Ma Kết choàng tay khoác vai, tay còn lại nhéo mũi cô một cái, Sư Tử lập tức bất mãn nhìn cậu bạn thân.

“Cậu gan quá nhể?”

Nhưng đáp lại chỉ là nụ cười tươi rói hiếm hoi của Ma Kết. Cậu lập tức kéo cô đi trước khi Sư Tử kịp ú ớ gì.

Tuy nhiên, Ma Kết chợt nhận ra, cậu chẳng biết gì về cô bạn thân của mình cả.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.