…Dinh thự Đoàn Dư…
“Ba mẹ về nước sao không báo với con”?
“Mẹ muốn tạo bất ngờ “
“Khả Nhiên không về cùng với ba mẹ sao”
Đoàn lão gia (Quân Hạo) nhìn bản sao như đúc lúc trẻ của mình đang nhăn nhó trước mặt,họ chỉ khác nhau về màu tóc và một ít nếp nhăn nhẹ không đáng kể
“Mẹ bảo con bé về cùng,nhưng con bé đang bận làm show trình diễn thời trang,nên xong thì sẽ về sau”
“Lần này ba mẹ định ở đây bao lâu “
“Nè,đang hỏi cung ba mẹ à” mặt Đoàn lão gia đanh lại,dù cũng 60 tuổi hơn nhưng trông ông khá bảnh bao nhìn rất sang trọng,mái tóc bạch kim chải sượt lên đưa vầng tráng sáng,nhìn gương mặt phúc hậu vô cùng
“Em nói thẳng với nó chuyện kết hôn đi,trước sau gì cũng nên biết thôi”
Đoàn phu nhân (Dư Hy) năm nay cũng hơn 50 tuổi,cái tuổi muốn làm bà vô cùng mà đứa con trai này lại kén cá chọn canh tính tình kỳ quặc như Quân Hạo lúc trẻ
“Anh để em nói chuyện với con,anh lên nghỉ ngơi đi”
Dư Hy ngồi nhìn chăm chú đứa con trai đang đưa tách cafe lên môi,quả thật rất giống ba Quân Hạo mái tóc chải ngược đôi mắt hắn nâu cafe đuôi mắt dài hẹp! Mi cong và dày như con gái,mũi hắn thật cao và thẳng!! Thật là một mỹ nam, màu tóc nâu cafe thật đẹp
“Mẹ muốn con lập gia đình!nếu chưa có đối tượng mẹ và ba muốn con lấy Cát Tiểu Du,mẹ có nói về con bé qua điện thoại với con rồi”
“Con không thích” Đoàn Thiếu Dương lấy bao thuốc lá từ trên bàn rút ra để lên môi châm lửa,rít một hơi!….
“Thiếu Dương!con!…mẹ và ba cũng lớn tuổi rồi không lẽ con định để ba mẹ buồn phiền đến bao giờ”
Thiếu Dương thấy nước mắt Dư Hy rơi hắn cảm thấy trong lòng rối loạn, hắn vùi điếu thuốc trên tay bước đến bên cạnh bà vuốt lưng
“Mẹ,không phải con không muốn có vợ,nhưng con không hề có cảm tình với cô ta,ngày xưa mẹ cũng lấy ba vì yêu ba mà phải không”
“Mẹ không ép con lấy ai!nhưng mẹ muốn nhìn thấy con thành gia lập thất con 30 tuổi rồi!”
“Mẹ! Con hứa với mẹ trong vòng một tuần con sẽ lấy vợ!với điều kiện con muốn lấy ai là tuỳ con được không”
“Con nói thật chứ?…Thiếu Dương mẹ chưa từng thất hứa với con,mẹ mong con cũng vậy”
“Mẹ yên tâm! “
Đoàn Thiếu Dương được Quân Hạo và Dư Hy nuôi dạy khá tốt! Hắn rất thương ba mẹ và có hiếu!…chỉ là bản tính cục mịch khó gần hắn luôn trưng ra từ khi vào năm học đại học hẳn là có biến cố!
“Thiếu Dương,ba rất thương con,con đừng dùng thái độ khó chịu với ba”
“Con biết”
Hắn đứng dậy nhìn vào đồng hồ “con phải đến công ty hôm nay con có cuộc họp”
“Uhm con đi đi,hôm nay mẹ sẽ xuống bếp nấu canh cho con,cũng mấy năm rồi con chưa uống canh của mẹ”
Từ ngày Thiếu Dương tiếp quản tập đoàn Của ba mẹ thì tiếng tăm của hắn trong và ngoài nước ai cũng điều biết đến…đẹp trai phong lưu có tất cả
nhưng ở một thế giới ngầm nào đó thì hắn còn mang một thân phận!người ta gọi hắn là “Đế Phong Sát”
Hắn bước lên xe lambogini đen vận quần áo đen từ trên xuống,hầu như hắn chỉ mặc màu đen!
Vừa tới tập đoàn trợ lý Siêu chạy như điên đến mở cửa xe như là chờ ở đó từ lâu “sếp lớn,hôm nay 9h họp 10h có hẹn phỏng vấn 5 người cuối cùng được chọn làm thư ký,12h có hẹn dùng trà với Phong Hạ 2h chúng ta…”
“Đủ rồi…đừng đọc nữa “
“Dạ dạ”
“Tìm được người chưa”
“Dạ đây là hồ sơ người cần tìm”
Thiếu Dương đứng khựng người lại cầm bao hồ sơ mở ra,môi nhếch lên nở một nụ cười bí hiểm làm lạnh sống lưng trợ lý Siêu!!
“Nghe nói người này trưa nay cũng có phỏng vấn “
“Sao bây giờ mới nói” mặt Thiếu Dương tối sầm nhìn thẳng vào trợ lý Siêu như muốn nhai xương anh ta làm trợ lý Siêu lùi mấy bước
“Dạ em cũng mới biết,tại vì em mới qua phòng nhân sự nghe bàn tán có idol xin vào công ty nên em tò mò”
“Cho rớt hết!còn cô ta để tôi phỏng vấn”…
“Dạ,dạ”
Trong cuộc họp…
“Trong hai ngày tìm ra dự án đầu tư mới,tôi không muốn các vị nộp mấy bản báo cáo rỗng mà không đi thực tế,tất cả các dự án vừa rồi không đầu tư được”
Thiếu Dương đứng phất dậy bỏ ra ngoài,trở về phòng chủ tịch
Trợ lý Siêu mặt tím tái “kết thúc cuộc họp”
“Sếp sếp đợi em”
Ghế chủ tịch xoay ra ngoài nhìn ra ngoài tường kính…
“Sếp ơi!mình đã đổi 13 người thư ký trong hai tháng nay sếp không ưng một ai?sao để lại có một mình cô ta?nhỡ đâu sếp không vừa ý”
Ghế chủ tịch xoay qua,một gương mặt lạnh như tảng băng mang đầy sát khí” tôi thích”
“Dạ dạ”
“Cô ta đến chưa”
“Dạ chưa,còn 30 phút nữa mới tới giờ ạ”
“Em pha cafe cho sếp”
“Phù,đúng là gần vua như gần cọp” Siêu vừa đi vừa nói lẩm nhẩm!!
10phút trôi qua
“Sếp,sếp ” “ủa sếp đâu rồi?hồ sơ trên bàn biến mất,chẳng lẽ sếp đi đến phòng phỏng vấn rồi”????
Cô gái ấy là ai mà sếp phải bỏ công tìm????và tại sao sếp chủ động …
“Cạch” “sếp cô ta chưa đến “
“Thì sao”
“Dạ em ra ngoài nếu cô ta tới em bảo cô ta vào,cafe em để trên bàn”
Một cái nhìn như viên đạn bắn thẳng vào người trợ lý Siêu
“Phù”….sống không thọ chắc luôn”
10h 20phút
“Cạch,em xin lỗi ạ,trên đường em tới bị tai nạn xin lỗi ạ,em có thể phỏng vấn được chưa ạ,anh là….tôi gặp anh bao giờ chưa trông rất quen …”
Trợ lý Siêu đẩy cửa mạnh bay vào chắn ngang bốn mắt đang nhìn nhau đắm đuối
“Thưa sếp em không cho vào cô ta tự ý xông vào”
“Ngồi đi,cô tên gì”
“Vương Thừa Nhi” lạ thật trông anh ta rất quen!!! Ánh mắt rất quen! Nhưng anh ta là sếp ở đây!làm sao mình quen được
“Cô không có ngoại hình,không có kinh nghiệm tại sao xin vào đây làm thư ký,cô biết làm thư ký cho chủ tịch không hề đơn giản như thư ký bình thường”
Anh ta đang làm khó mình phải không?vì mình đi trễ à???hay câu hỏi vặn vẹo?không được mình phải cố gắng vì mẹ mình đang nằm viện bà ấy cần tiền
Gương mặt nhỏ nhắn của cô gái trở nên trắng bệt,tay nắm chặt lấy đan vào nhau!làm hắn thấy thoả mãn!môi cắn chặt lại đôi môi nhỏ nhắn đỏ như quả cherry vừa chín mọng làm hắn nhìn chăm chú
“Tôi có thể học việc hay học bất cứ thứ gì trong thời gian ngắn nhất có thể,cũng nhanh như sự biến hoá của gương mặt tôi…”
“Trước đây cô làm gì”
“Tôi đang làm diễn viên mạng!tôi nhận quảng cáo …v..v”
“Nghề tự do à,cô chưa ký hợp đồng với ai à”
“Đại khái… là vậy”
“Cô có bạn trai chưa”
What???? Anh ta hỏi gì vậy!!!câu hỏi không liên quan
“C ccchưa,…”
“Theo tôi!chuẩn bị bút giấy “
“Tôi tôi được nhận rồi phải không ạ?”….chân đi cà nhắc…
Liếc nhìn Thiếu Dương bỏ đi
“Anh anh đợi tôi,chân tôi đau”
Hắn cố tình đi nhanh sao vậy,cái tên đầu đá này
“Cô sẽ bị sa thải nếu lề mề chậm chạp”
“Được tôi sẽ cố theo sát…” anh ta không thấy chân mình bị đau à…a đau quá …phải cố vì mẹ thôi….