Tớ Nguyện Ý Bên Cạnh Cậu

Chương 23: Nguyện ý



18h, chân núi Lang Sâm.

“Cuối cùng cũng xuống tới lối vào rồi, mệt chết tớ quá.”

Hajin và Amethyst đều thở dốc liên hồi, Suho tuy không có biểu hiện cảm xúc gì, nhưng tâm trạng trong lòng lại áp lực nhiều lần.

Ra ngoài hang để tiếp tục hái sâm, nhưng lại bị vướng phải vấn đề về đám quái trước đó, nên cả 3 người lại phải chạy bạt mạng thật xa, cho đến khi họ đã cắt đuôi được thì lại bị lạc đường.

“Mệt quá anh Hajin, em muốn ăn nhân sâm quá……”

“Anh cũng vậy này……”

Suho thật sự chẳng thể lựa lời để nói với họ. Lần đầu tiên cậu tự hái mà không có vệ sĩ hay quản gia theo cùng, cậu cảm thấy gánh nặng lại đè nén thêm bội phần.

Xe lại nằm ở tít đằng xa vì phương tiện không cho phép tiến vào, nên bất đắc dĩ cậu phải bế cả 2 trên đường đi rồi.

“Suho, làm thế này hơi nhẫn tâm với cậu, nhưng xin phép nhé.”

“Anh Suho mạnh mẽ thật đấy, cừ thật đấy.”

“…….Tôi rốt cuộc phải gánh cục nợ này gấp đôi…..”

Suho tỏ lời trong lòng vô cùng chân thật, Hajin vè Thyst không thể an ủi được gì, chỉ có thể cười trừ cho qua.

Kết cục thì vẫn tới được xe, Suho mở cửa và đưa cả hai người đó vào, nhìn họ ngủ thiếp đi.

“Thỉnh thoảng nhìn họ ngủ thế này, trong lòng cũng có chút vui đấy.”

…—————-…

18h30.

“Về tới nhà rồi mà các cậu vẫn đang cố gắng xử lí đống nhân sâm đó hả?”

Cậu xử lí hành lý xong xuôi sau đó vào nhà thì lại phát hiện họ đang cố gắng gặt bỏ hết phần rau và phần rễ nhân sâm.

Bộ họ không biết mệt mỏi hay gì, cũng không nhìn lại bộ dạng của mình bây giờ, mà vẫn chăm chú làm việc vậy chứ?

“Suho, tụi tớ cũng chẳng hề làm được gì nhiều, cho nên……”

“Em có ý kiến là tự làm những chuyện này coi như là cảm ơn anh luôn đó. Em và anh Hajin sắp xong rồi, anh đợi một chút nhé.”

“……”

Suho trong lòng cảm thấy vui, nhưng buộc phải kiềm chế lại, cố gắng khuyên họ vệ sinh cơ thể trước.

Bất ngờ là họ lại dám phản kháng lại lệnh của cậu, tiếp tục công việc dở dang.

Cho đến khi Suho tỏa mana của mình gây áp lực cho họ, họ mới dám bỏ dao và nhân sâm xuống, chạy về phòng tắm.

“Thiếu gia, hai người họ cũng có tâm như vậy, sao không để họ làm xong đi rồi bảo họ tắm đi?”

Quản gia trưởng đứng ra hỏi Suho, nhưng cậu ấy chỉ trả lời một cách vu vơ.

“Họ cũng hái nhân sâm vất vả, đất vụn toàn dính lên hết, vậy mà họ còn không quan tâm nữa. Không bảo họ tắm rửa, chẳng lẽ phải để họ làm tiếp đến khi ăn?”

“Tôi chỉ hỏi thế này thôi, nhân tiện phụ thân cậu có động thái mới rồi.”

“…….”

“Mặc kệ họ không?”

“Mặc kệ đi, lão già đó….sớm muộn gì tôi cũng sẽ chính tay hại lão.”

Suho nắm chặt hai tay kiên quyết, đập mạnh tay lên bức tường. Cha cậu, kẻ đã khiến cậu không thể tự do, cậu nhất quyết sẽ không bao giờ tha thứ.

“Cuộc chiến này, một là ông mất hết tất cả, hai là tôi ra đi không có gì trong tay.”

…—————-…

22h.

“Khò…..khò…..”

Hajin đang chỉnh lại chăn gối, tư thế nằm cho Amethyst. Hôm nay quả là mệt mỏi sau khi leo núi với Suho, nên cậu thầm nghĩ cậu bé mệt mỏi lắm.

Cậu định xử lý bài tập để ngày mai tới lớp, nhưng bất ngờ đồng hồ trên tay cậu lại rung lên, đoán chắc chắn Suho gần nửa đêm thế này có việc khẩn cấp lắm.

*Píp*

“Suho, cậu sao vậy?”

[Qua phòng tớ đi. Tớ có chuyện muốn nhờ cậu.]

Chỉ nói vài lời xong sau đó liền cúp máy đi, khiến cho Hajin tự nghi vấn bản thân mình có phải nghe lầm không?

“Anh Hajin, quái thú…….”

Amethyst nói mớ khi đang ngủ, Hajin cũng cười thầm khi đoán được cậu bé đã chìm giấc ngủ sau, ra ngoài đóng cửa một cách nhẹ nhàng và mở cửa phòng bên cạnh.

“Kim Suho? Nửa đêm thế này cậu có việc gì cần làm hả?”

“Hajin, cậu tới đúng lúc lắm. Cậu lại cạnh tớ đi.”

Hajin ngơ ngác không hiểu ý của cậu, nhưng dẫu vậy cậu vẫn nghe lời Suho vì quan hệ chủ tớ, nhẹ nhàng bước tới gần mà không một chút phòng bị và phản kháng.

“Sao vậy Suho?”

Suho không nói gì, từ từ đứng dậy, nhẹ nhàng ôm cậu với vẻ ôn nhu và trầm lặng.

Lần đầu tiên, Hajin thấy được vẻ mặt này. Không phải là vẻ lạnh lùng và một chút cao ngạo, mà là sự chiều chuộng đượm thêm nỗi cô đơn chất chứa trong lòng.

“Cậu giống hệt với mẹ ruột tớ thật, mùi hương và hành động, đều là mùi oải hương và cái ôm an ủi này…..”

Suho vừa ôm cậu vừa nói trong sự tĩnh mịch này, Hajin lại nhẹ nhàng xoa đầu cậu như một người mẹ.

“Suho, tớ có chuyện này muốn hỏi một chút….”

“Cậu cứ hỏi đi, tớ sẽ sẵn sàng…..”

“Mẹ cậu đâu vậy? Nếu được thì tớ sẽ tranh thủ hỏi thăm……”

“…..”

Vừa dứt lời, không khí trong phòng bỗng tụt dốc hẳn đi, cậu trong thoáng chốc nhận ra rằng bản thân mình đã nói ra một câu không hay ho chút nào.

“Tớ xin lỗi, đáng lẽ không nên hỏi cậu mấy câu thế này…..”

“Không sao, mẹ tớ…..bị hãm hại, chuyện này cũng khá lâu rồi, kể cho cậu cũng không mất mát gì…..”

Nghe xong Hajin chợt run rẩy, bất giác ôm chặt Suho, cắn răng như thể cậu đã đoán ra được gì đó.

“Suho…….Tớ nói điều này, cậu có tin không….?”

“Cậu cứ nói đi.”

“Thủ phạm là bố cậu phải không? Vì muốn kiểm soát cậu hay gì đó…..”

Hajin chưa nói hết thì lại bị sóng mana phản ứng, cậu chưa kịp làm gì thì bất chợt bị Suho ném lên giường một cách tàn nhẫn.

“Cậu nghe được tin đó ở đâu? Cậu mau khai cho tớ!”

“Tớ…..tớ…chỉ phỏng đoán…”

“Vô lý! Chỉ với phỏng đoán thế này, chắc hẳn không phải ngẫu nhiên!”

“Tớ sẽ khai hết……”

Hajin buộc miệng phải kể lại những gì mình thấy trên cuốn nhật ký từng chữ một, Suho càng nghe càng cảm thấy vô cùng khó chịu.

Cậu không ngờ lại có ngày, bị chính Hajin phát hiện ra bí mật của mình, điều mà cậu chỉ giấu trong lòng và chỉ mỗi quản gia trưởng biết.

“Tớ hoàn toàn xin lỗi cậu, tớ đáng lẽ không nên đụng vào hay phải xin phép cậu…..”

Hajin chuẩn bị một trận chịu đòn ác liệt từ chính chủ của mình, cậu quên mất thân phận của mình, điều này hoàn toàn là đáng.

Cậu nhắm mắt lại và chờ đợi, nhưng hồi sau vẫn không có chuyện gì xảy ra, mở mắt lên thì Suho đã tiến tới và hôn trán cậu lúc nào.

“Kim Hajin, nếu như cậu đã phát hiện, tớ cũng không trách cậu. Nhưng mà, tớ chỉ xin cậu một điều, đừng can thiệp vào chuyện riêng của tớ.”

Nói xong cậu lại dùng một tay đè chặt Hajin trên ga giường, một tay lại xoa mái tóc xoăn đó, khiến cho Hajin lại càng lo sợ thêm.

“Suho, nếu bây giờ cậu muốn…..”

“Đừng làm vậy! Tớ không muốn để cậu và Amethyst phải dính dáng tới kế hoạch trả thù của tớ…..”

“Nhưng mà…..”

“Tớ ra lệnh cho cậu, đừng nên nói thêm bất cứ một từ nào liên quan cho đến khi tớ cho phép, và cũng không cho phép cậu hành động tùy ý liên quan tới kế hoạch của tớ.”

“…….Nguyện theo ý cậu, Kim Suho. Nhưng mà, cậu có thể thả tớ ra được không?”

Suho vô cùng hài lòng với câu trả lời này, nhưng cậu ấy lại không chịu yên phận đi, khiến một bên tay đang xoa tóc cho Hajin bỗng từ từ di chuyển vào bên trong áo của cậu.

“Suho, cậu……”

“Chuyện này tớ không phạt gì, nhưng dám đọc nhật ký của tớ mà không có sự xin phép, đương nhiên là phải phạt cậu rồi.”

Dứt lời lại kéo áo Hajin lên, khiến cho cậu ấy nhanh chóng đỏ mặt ngay.

Ngay sau đó, Suho lại vừa trêu chọc ngực cậu, vừa thốt ra một câu khiến Hajin chắc chắn rằng tối nay không hề bình lặng.

“Phạt cậu tối nay ở lại đây, và tớ bây giờ làm gì với cơ thể của cậu, cậu không có quyền lên tiếng phản đối.”

– —————End————-


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.