Sinh nhật cô rơi vào tháng tư, vài ngày nữa sẽ tới sinh nhật tuổi hai mươi mốt của Mạc An Nhiên, Minh Uy muốn mở tiệc sinh nhật cho cô nên liền bí mật cho người sắp xếp nhưng không cho cô biết, anh muốn tổ chức sinh nhật cho cô thật ấm áp, mời đồng nghiệp ở công ty thôi vì không cần quá nhiều người quan trọng là không khí vui vẻ.
Trong lúc cô đang làm việc, ở nhà anh cho người làm trang trí bong bóng tròn, rồi bong bóng hình chữ HAPPY BIRTHDAY gắn lên trước cửa nhà, anh đặt bánh kem ba tầng đắt tiền và cũng đã chọn quà cho cô, Mộc Tuyết trên phòng càng gai mắt, lúc trước dù anh có yêu cô cỡ nào nhưng cũng chưa bao giờ tổ chức sinh nhật cho cô như vậy, mắt cô ta đục ngầu bởi những dòng nước mắt, cô ta căm hận An Nhiên, đáng lẽ ra những thứ tốt đẹp đó là của cô ta, sao An Nhiên lại may mắn nhận được nó chứ, Mộc Tuyết đấm lên tường gằn giọng nhỏ:
– Mạc An Nhiên à Mạc An Nhiên, cô không xứng nhận được tình yêu thương của Minh Uy, tôi phải lấy những thứ thuộc về tôi
Cô ta quay trở về phòng trong đầu cô ta đã lập ra kế hoạch hoàn hảo để diệt trừ An Nhiên.
Kết thúc giờ làm việc cũng đã bảy giờ tối, An Nhiên bắt taxi về, đến biệt thự cô bước vào, cô thấy làm lạ tại sao trong nhà hôm nay tối thế trên cửa treo gì thế kia, vì ở xa nên cô không nhìn rõ, từ từ bước vào cô thấy thứ treo trên cửa là chúc mừng sinh nhật, cô đứng ngớ người, cô ngẫm xem hôm nay là sinh nhật ai, An Nhiên không nhớ được liền lấy điện thoại ra xem lịch lúc này cô mới nhớ là hôm nay sinh nhật cô, An Nhiên vỗ đầu năm có sinh nhật mà cũng quên được, cô bước vào thì ” Bùm ” pháo sinh nhật sáng lên mọi người cất tiếng hát mừng sinh nhật.
Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday, happy birthday
Happy birthday to you
Hát xong mọi người đồng thanh cất tiếng ” Cô chủ, chúc mừng sinh nhật ” cô như muốn oà khóc vì vui sướng, nhưng người cô mong chờ là Minh Uy, trong phòng bếp một bóng dáng to cao cầm bánh sinh nhật bước ra kèm theo một nụ cười dịu dàng ấm áp, từ từ bước lại trước mặt An Nhiên.
– Vợ yêu, chúc em sinh nhật vui vẻ, luôn luôn vui vẻ như ngày hôm nay
An Nhiên che miệng lại không thốt nên lời, rất lâu rồi từ khi mẹ cô mất cô chưa bao giờ tổ chức sinh nhật vì nhà lúc đó khó khăn bố cô thì lo kiếm tiền cho cô ăn học. Hôm nay thật sự là một ngày hạnh phúc của cô, anh nói:
– Hạnh phúc lắm phải không, nào đi lại phòng khách nào
Mọi người đều đi đến phòng khách, anh đặt bánh sinh nhật xuống đốt nến, anh mỉm cười:
– Nào, ước đi
An Nhiên chấp hai tay nhắm mắt lại ước nguyện, cô mỉm cười rồi mở mắt thổi nến, tiếng vỗ tay vang khắp nhà, tiệc sinh nhật bắt đầu, mọi người đã đói meo đợi cô về ăn sinh nhật, các đồng nghiệp đều đã đến, nhà anh rộng nên đã để bàn trước nhà rồi tụ lại mỗi người mỗi ghế ăn tiệc, trong lúc ăn mọi người đều nói chuyện trên trời rất vui vẻ, đến giờ tặng quà từng người đứng lên tặng cho cô, món quà lớn nhỏ đều có.
– An Nhiên tôi, chân thành cảm ơn mọi người, nhất là chồng tôi Minh Uy
Lúc đầu Minh Uy mời dự sinh nhật vợ mình, mọi người trong công ty đều bất ngờ vì trên thiệp để tên Mạc An Nhiên, giờ mọi người khỏi đoán mò đoán non nữa. Tiếng cười giòn rã khắp nhà, Mộc Tuyết ở trên lầu đứng nhìn càng căm giận hơn.
Tới lượt Minh Uy tặng quà cho cô, An Nhiên nhận lấy và mở ra, cô mỉm cười tươi đến nổi chảy cả nước mắt, món quà anh tặng là một bộ trang sức, vài ngày trước anh lén cầm điện thoại cô xem, thấy trong điện thoại cô là hình một bộ trang sức cô yêu thích, nên anh đã đặc biệt tặng cho cô. An Nhiên đứng lên ôm anh trước mặt mọi người, cô hạnh phúc lắm. Anh hôn nhẹ lên tóc cô.
Tiệc kết thúc trong vui vẻ nhưng sau tiệc sinh nhật thì có một điều khủng khiếp xảy ra với An Nhiên. Mọi người đi về anh dắt cô lên phòng làm chuyện mà người lớn hay làm.
Sáng hôm sau, anh cùng cô đến công ty vì đã công khai nên cô không cần tránh né anh nữa, Mộc Tuyết theo sau mặt càng tối sầm hơn, cô ta không tha cho kẻ nào dám cướp Minh Uy.