Mạc An Nhiên khóc thầm không rơi một giọt nước mắt nào, cô đứng yên một chỗ nhìn bóng Nhậm Minh Uy đi ra xe và đi khuất dần thì cô mới bắt đầu khóc.
Cô vội lau nước mắt đi vì cô không muốn ai thấy mình khóc, cô đi vào phòng bếp, cô nhìn xung quanh cô ngạc nhiên vì phòng bếp rộng quá, còn hơn cả phòng ngủ ở nhà cô. An Nhiên bị giật mình vì tiếng của người hầu ở trong bếp kêu:
” Này đứng đó làm gì, tưởng mình là thiếu phu nhân ở đây sao “
Cô đứng im một hồi rồi cô mới trả lời:
” Tôi cưới cậu chủ các cô thì tôi phải là thiếu phu nhân rồi “
” Ha, cậu chủ nói với tôi cô chính là người hầu mới của nhà này, cô đừng mơ tưởng chức thiếu phu nhân nữa, thiếu phu nhân ở nhà này chỉ có một đó là cô Mộc Tuyết thôi” ả người hầu nói vẻ đầy khinh miệt.
Cô không trả lời cô đi tới và lục từng ngăn tủ để kiếm đồ ăn để lót dạ dày. Có một cô người hầu nhìn khá tốt bụng đưa cho cô một gói mì:
” Cho cô gói mì nè “
An Nhiên đang lục tủ thì ngưng lại quay qua nhìn cô người hầu rồi đưa tay nhận gói mì cười thân thiện:
” Cảm ơn cô, cô tên gì? “
” Tôi tên Mộng Hoa “
” Tên cô nghe hay quá “
Hai người cười nói qua lại rồi ai làm việc nấy. Cô ăn sáng xong thì trở về phòng rửa sạch miệng rồi bắt đầu đi xin việc. Ở nhà không thì cô không có tiền để tiêu xài cá nhân.
Cô lựa một chiếc váy qua đầu gối trông rất dịu dàng. An Nhiên trang điểm nhẹ và son môi nhẹ nhàng trông rất tự nhiên. Cô nhìn xung quanh phòng thấy rất nhàm chán, nên cô quyết định đi xin việc rồi sẽ đi mua những vật dụng về trang trí cho căn phòng nhìn có sức sống hơn.
Cô đi đến công ty YJ, công ty này rất nổi tiếng và có hai lĩnh vực được chia ra. Lĩnh vực đào tạo người mẫu và lĩnh vực hội hoạ. Nhưng lĩnh vực người mẫu là chính.
Cô vừa có năng khiếu người mẫu vừa biết vẽ nhưng cô chọn lĩnh vực người mẫu vì công việc này sẽ có tiền hơn và cô cũng đam mê với công việc này.
Cô cầm trên tay hồ sơ xin việc được cô chuẩn bị từ trước. Cô đứng trước công ty và ngước nhìn, nơi này sẽ là tương lai sau này của cô. Cô hồi hợp bước vào. Cô có tìm hiểu phòng phỏng vấn ở tầng mấy, mà cô lại không tìm hiểu chủ tịch là ai.
Cô đi vào thang máy nhấn lên tầng 10. Cánh cử mở ra cô đi chậm về phía phỏng vấn. An nhiên thở nhẹ một cái rồi đưa tay lên gõ cửa.
* Cốc cốc *
” Mời vào ” tiếng nói bên trong vọng ra.
Cô mở cửa vào và để hồ sơ trên bàn. Có ba người phỏng vấn, người ở giữa xem xét hồ sơ của cô rồi ngước lên nói:
” Cô đăng kí lĩnh vực người mẫu sao “
” Vâng “
Người phỏng vấn nhìn sơ qua ngoại hình của cô, mỉm cười nói:
” Ngoại hình rất đẹp, ba vòng đầy đủ, khuôn mặt rất có tố chất để làm người mẫu, cô biết đi catwalk không “
” Tôi biết chút ít “
” Cô đi tôi xem “
An nhiên bắt đầu thể hiện tài năng của mình, cô từ nhỏ đã đam mê nghề người mẫu và hội hoạ nhưng niềm đam mê người mẫu đối với cô còn hơn cả hội hoạ nên cô đã bắt đầu tập đi catwalk từ nhỏ.
Ba người phỏng vấn liền vỗ tay sau khi màn đi thử của cô kết thúc.
” Tốt, cô là người chúng tôi tìm, tôi sẽ báo với chủ tịch chúng tôi sau “
” Vâng “
” Được rồi, cô có thể về, sẽ có người điện cho cô, nhớ bắt máy nhé “
” Vâng tôi xin phép “
Cô rời khỏi công ty YJ cô liền nhảy lên và cười tủm tỉm. Cô vui vẻ đi mua những dụng cụ trang trí phòng.
Đến biệt thự cô xách những dụng cụ cô mua lên phòng, cô bắt đầu vẽ những bức tranh về thiên nhiên rồi đóng khung lại và treo lên tường.
Mất hơn bốn tiếng để trang trí cuối cùng cô cũng làm xong, cô hít một hơi rồi nhìn xung quanh phòng rồi tự khen mình.
Cô dọn dẹp cho gọn gàng rồi bước xuống phòng khách, An Nhiên ngồi lên sofa rót ly trà uống, cô cảm giác được có những ánh mắt nhìn cô chằm chằm làm cô thấy khó chịu.
Cô cười một cái rồi đi thẳng lên phòng, giờ chỉ mới xế chiều cô cũng không muốn ngủ nên cô ngồi nghịch điện thoại trên giường.