Trời sinh đúng là chói mắt, lời này là Diệp Phồn muốn nói đến người bạn mới cùng bàn, chói mắt đến nỗi hấp dẫn không ít nữ sinh. Hết nhóm nữ sinh này đến nhóm nữ sinh khác vây quanh ngắm nhìn. Cậu không biết rằng vị bạn học cùng bàn này chính là người tương lai sẽ được các nữ sinh bầu là mỹ nam số 1 của trường nhất trung Lâm thành luôn.
Ngồi bên cửa sổ, cậu nghe rõ sự phấn khích của các cô gái khi họ nhìn Lý Thiệu Quân, mà nhân vật soái ca bị vây xem kia giờ phút này vẫn đang ghé vào bàn mà ngủ. Sườn mặt đối diện với cửa sổ, khuôn mặt đẹp trai vương đầy nắng. Người này đẹp trai soái khí, mũi cao, đôi môi mỏng bạc thần. Tuy rằng nhắm mắt lại ngủ trông bộ dáng thật vô hại, nhưng không mất đi anh khí, quả thật chính là vương tử bước ra từ truyện tranh, mỗi một chi tiết đều trêu chọc đến tâm hồn thiếu nữ của các cô gái.
Nhưng là Diệp Phồn không có một chút tâm tình đi thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, cậu thực tại rất gấp, quá mót, thật sự rất muốn đi toilet. Nhưng bạn cùng bàn mới lại ngồi bên ngoài vẫn cứ ngủ, kêu thế nào đều không tỉnh, đã ngủ từ tiết thứ 3, tư thế không đổi một lần nào, không thấy mỏi sao? Nói cách khác, Diệp Phồn đã nhịn từ tiết thứ 3, thật sự là không thể nhịn được nữa rồi. Cuối cùng vẫn là quyết định tàn nhẫn đi phá mộng đẹp của người ta, vươn tay chụp lấy bả vai của bạn học cùng bàn.
Bình luận