Bên ngoài tường bao quanh hoàng cung, trước cửa vào cung đình cao ngất.
Hàng người dài đằng đẵng nối đuôi nhau xếp hàng, bọn họ đều là danh sĩ có tiếng ở trong đế đô. Mỗi người đều mang theo tùy tùng của mình, chờ đợi tiến vào bên trong hoàng cung.
Trước cửa vào cung đình có mấy vị lính gác đang canh giữ. Mỗi một vị tiến vào bên trong đều phải trải thẩm tra.
Lần này hoàng đế bệ hạ ra lệnh xử trảm phạm nhân của Tang Hồn Điện. Dẫn đến sự chú ý của mọi người, tạo nên một phen sóng to gió lớn ở đế đô. Không chỉ là chúng quan lại triều đình không ngờ đến, ngay cả cao thủ bên ngoài cũng có chút phản ứng không kịp.
Đám người Kim mập mạp dồn dập mà đến, bọn họ không phải là mệnh quan triều đình cho nên không có quyền hạn đi vào bằng cửa sau. Không thể làm gì khác hơn là an ổn xếp hàng.
Chẳng qua là vận may của bọn hắn rất tốt, hàng ngũ mà bọn hắn vừa đứng lại là đợt thứ nhất được cho vào. Kim mập mạp tay cầm Hải Lệ Bao theo dòng người hướng về Thiên Huyền Môn.
Quảng trường Thiên Huyền Môn là do hoàng cung chuyên môn xây dựng, nó có diện tích bao la. Rất nhiều nghi thức cùng sự kiện lớn đều sẽ cử hành ở đây, ví dụ như một vài nghi thức cúng tế hoàng thất … v.v
Mà bầu không khí ngày hôm nay ở Thiên Huyền Môn vô cùng xơ xác tiêu điều. Một tòa hành hình được đặt ngay chính giữa, vây xung quanh là một đám lính canh gác có nhiệm vụ ngăn chặn những người tò mò đi vào xem.
Trước đài hành hình đặt một cái bàn gỗ cùng hai cái ghế dựa. Tiếu Mông mặc một thân áo giáp ngồi ở trên ghế, áo khoác hồng bào bay theo chiều gió như là gợn sóng máu tươi lăn lộn.
Âu Dương Tung Hoành cũng mặc trên người áo giáp, tóc dài được một dây nhung màu đen buộc lại. Trên trán mái tóc tung bay theo chiều gió, ánh mắt nghiêm túc, sắc mặt lạnh lùng.
Hai ngươi như là pho tượng ngồi ở trên ghế, mặc cho gió thu thổi, nét mặt vân như cũ trang nghiêm.
Âu Dương Tung Hoành đột nhiên ngẩng đầu nhìn trời một cái. Tầng mây được gió thu thổi chậm rãi chuyển động, nhưng lại không hề che khuất ánh nắng mặt trời chói chan.
– Đến giờ, mang phạm nhân vào pháp trường.
Nét mặt Âu Dương Tung Hoành nghiêm túc, âm thanh lạnh lùng vang dội toàn bộ Thiên Huyền Môn, làm cho những người đến xem đang huyên náo lập tức im lặng, chăm chú nhìn về phía đài hành hình.
Tiếng xiềng xích va chạm vang lên. Phương xa, lích gác dẫn theo sáu vị tóc tai bù xù, trên người mặc quần áo tù tàn tạ mà đến. Tay chân bọn họ đều được quấn quanh bởi xiềng xích lạnh giá.
…
Kim mập mạp gỡ ra gói lá trúc, bánh bao hải sản vàng óng lộ ra bên ngoài. Mùi thơm nồng đậm bay theo chiều gió, phát tán ra xung quanh, dẫn đến mọi người vây xem đều đột nhiên nháy mũi.
Kim mập mạp ngửi một cái thật say mê, nhếch môi, cục thịt mỡ trên mặt bởi vì quá phấn khích mà hơi run run.
– Sản phẩm của ông chủ Bộ, tất nhiên là tinh phẩm trong tinh phẩm. Cái bánh bao hải sản này thơm như vậy, có lẽ mùi vị sẽ rất ngon.
Kim mập mạp nói thầm ở trong lòng một câu, sau đó há miệng cắn một cái.
Ken két!
Âm thanh trong trẻo vang lên, con ngươi Kim mập mạp bỗng nhiên trừng lớn sau khi cắn phải một miếng xốp giòn. Đây chính là củ cải được xắt thành từng sợi nhỏ hòa quyện cùng với nước sốt tràn vào trong miệng. Nhất thời khó mà miêu tả được mùi thơm bao trùm trong khoang miệng hắn lúc này, thâm chí mùi thơm này còn từ trong lỗ mũi hắn tỏa ra.
– Ồ! Trời ơi! Ăn ngon quá đi!
Kim mập mạp thật sự đã chìm đắm rồi, hắn lại cắn tiếp một cái, lần cắn này hắn cắn ra thịt, hương vị đột nhiên tăng lên một cấp độ mới.
Ực!
Có lẽ ngay cả Kim mập mạp cũng không ngờ tới, lần cắn thứ hai của hắn trực tiếp làm cho mùi thơm nồng đậm của bánh bao hải sản khuếch tán ra xa.
Lúc này đám quân mập mạp cũng không nhịn được, tất cả đều giành lấy bánh bao hải sản ngoạn ăn tới tấp. Lập tức có liên tiếp tiếng “xoạt xoạt” vang lên, bao phủ một góc ở Thiên Huyền Môn.
Mùi thơm tỏa ra có lẽ không đủ nồng đậm, nhưng đồng thời hơn mười mùi thơm phát tán dưới sự thúc đẩy của gió thu. Cái này có thể hóa thành một trận sóng, mãnh liệt quét ngang mọi người.
Mùi thơm của bánh bao hải sản chính là một quả bom hương vị. Hơn mười quả bom đồng thời nổ tung lập tức làm toàn bộ Thiên Huyền Môn đều sôi sùng sục.
– Má ơi! Mùi này… Ai lại tại pháp trường phóng độc?
– Thơm quá! Thật sự rất thơm! Tại sao lại có thể thơm như vậy!
– Thật là không có nhân tính! Nơi như thế này lại có món ăn ngon sao? Ta chỉ muốn nói… Cho ta tới một phần!
…
Thiên Huyền Môn hoàn toàn sôi trào, tất cả mọi người đều không ngừng tìm kiếm vị trí hương thơm phát ra. Bọn họ chưa bao giờ ngửa qua mùi thơm như vậy.
Bọn lính gác vội vàng tăng thêm cường độ canh phòng, Chẳng qua là khi ngửi thấy mùi thơm này bọn họ cũng không nhịn được nuốt nước miếng. Mùi thơm này giống như có một loại ma lực trong chớp mắt xâm nhập vào trong xương tủy bọn họ.
Kim mập mạp lại cắn một cái bánh bao hải sản, lập ức ăn vào con hàu béo ngậy. Cả người say mê, mùi thơm phun trào.
– Ngươi cút ngay cho ta! Đừng có mà ở trước mặt ta ăn…
Chỉ thấy một thanh âm trầm thấp vang lên ở bên tai Kim mập mạp, cái âm thanh lanh lùng kia giống như từ Cửu U phát ra.
Kim mập mạp sững sờ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy được một nam tử thấp bé xấu xí. Người đàn ông kia đang nuốt nước bọt, ánh mắt giống như hàn đao chăm chú nhìn hắn.
– Ngươi là ai, ta ăn đồ ăn có làm phiền đến ngươi à? Ta ăn đấy, ngươi làm gì được ta?
Kim mập mạp cắn một cái bánh bao hải sản, khịt mũi nói.
Nam tử xấu xí này bộ dạng hung tơn liếc mắt nhìn chòng chọc vào Kim mập mạp. Đột nhiên siết chặt nắm đấm, giường như muốn nện thẳng vào bản mặt muốn ăn đòn của Kim mập mạp.
Chẳng qua là nam tử này nghĩ đên kế hoạch lát nữa của tông môn, kìm nén lại lửa giận ở trong lòng. Lạnh lùng liếc mắt nhìn Kim mập mạp nói:
– Mập mạp chết tiệt, ngưới cứ chờ đó cho ta!
– Á! Ngươi còn uy hiếp ta, Kim gia gia hôm nay ăn ở trước mặt ngươi đấy, có giỏi thì cắn ta đi!
Kim mập mạp tỏ ra kinh ngạc một cái, tiếp tục đem phần còn lại của bánh bao nuốt vào, sau đó lấy ra cái thứ hai lắc lư ở trước mặt người đàn ông kia.
Ngươi đàn ông kia hít một hơi thật sâu, gân xanh trong nắm đấm đều hiện ra.
Lúc này trên pháp trường sáu vị phạm nhân đã toàn bộ quỳ gối, đầu cúi thấp xuống. Bên cạnh mỗi người phạm nhân là một vị đao phủ đầu quấn khăn vài màu máu. Mặt mũi bọn họ thô lỗ, hơ thở mạnh mẽ, tất cả đều đạt đến cảnh giới Tứ phẩm Chiến Linh.
Đám người xung quanh lại lần nữa trở nên yên tĩnh lại, bởi vì nhiệt độ lúc này ở Thiên Huyền Môn trong tích tắc trở nên lạnh hơn rất nhiều. Nháy mắt sau đó sát khí từ pháp trường bùng nổ.
Tiếu Mông ngẩng đầu nhìn trời, sau đó vung tay, lập tức một khối lệnh bài làm bằng sắt màu đen bên trên có khắc chữ “chém” bay lên.
Ngay lúc hắn chuẩn bị đem lệnh bài chữ chém ném xuống, tâm thần* hắn khẽ động nghi ngờ nhìn về một hướng.
– Mập mạp chết tiệt! A a! Ta muốn làm thịt ngươi!
Chí thấy một tiếng rống phẫn nộ tan nát cõi lòng vang lên, sau đó một đạo chân khí đáng sợ từ vị trí kia nổ ra.
– Hả! Chân khí luyện hồn của Hồn Tông?
Đôi mắt Tiếu Mông híp lại một cái, tức khắc lóe lên tinh mang, nói khẽ.
Theo đạo chân khí này phát ra, ở bên trong những người vây xem xung quanh quảng trường Thiên Huyền Môn. Từng đạo chân khí phóng lên cao, mang theo tiếng quát lớn.
Những chân khí này đều cực kỳ mạnh mẽ, mỗi một đạo đều đạt đến cảnh giới Ngũ phẩm Chiến Vương.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cao thủ tông môn ra tay!
Chẳng qua Tiếu Mông cùng Âu Dương Tung Hoành đều có chút kỳ quái, bởi vì thời điểm cường giả tông môn hành động chó chút không đúng.
Bành bành bành!
Hộ vệ tinh nhuệ của Tiếu gia đứng ở xung quanh đài hành hình bắn ra tới tấp.
Kim mập mạp sắc mặt trắc bệch nhìn người nam tử xấu xí chỉ trong chớp mắt trở nên cao lớn sừng sững, cả người đều run lẩy bẩy.
– Đại ca…Chúng ta không nên lộn xộn, cái bánh bao này ngươi ăn đi…
– Ăn?! Ăn em gái nhà ngươi cái tên mập mạp chết bầm này!
Trong lòng người nam nhân xấu xí lúc này thật khổ sở không sao tả nổi. Từ khi hắn thả ra chân khí cũng là lúc hắn biết rõ … Tất cả mọi kế hoạch đều bị rối loạn.
Mười đại tông môn tập trung bày ra kế hoạch cướp pháp trường thế là bị hủy bởi một cái…bánh bao.