Thời điểm màn đêm buông xuống, Diệp Tử Tân nhắm mắt khoanh chân ngồi ở trên giường, hắn tại thế giới này cũng chỉ sắp vượt qua được một đêm (BB: ý của em thụ là em ms đến đây chưa được một ngày), bình tĩnh tự nhiên giống như hắn vẫn sinh hoạt ở thế giới này, sau khi bận rộn một ngày thì cảm giác hết thảy những gì phát sinh quanh mình đều đương nhiên.
Diệp Tử Tân vẫn luôn chờ mong cuộc sống khi trọng sinh, nếu vận mệnh đưa hắn đến thế giới này vậy cứ xem đây là một bắt đầu mới, bây giờ mặc kệ kết quả như thế nào hắn đều sẽ cố gắng sống sót.
Tâm cảnh trống trải như là mở ra một thông đạo cùng ngoại giới thành lập nên một liên hệ kỳ dị, hắn có thể cảm giác được rất nhiều nguyên tố sinh động quay chung quanh hắn ở bốn phía, hoặc là thân thiết hoặc là nhảy nhót. Theo như lời của tiên gia đây hẳn là linh khí, hắn cảm thấy nếu dùng mắt thì không thể thấy và miêu tả rõ sắc thái rực rỡ của nó.
Một khối không khí bay lượng ở không trung tại trên đỉnh đầu của Diệp Tử Tân quay quanh một vòng, nó dẫn đường cho hỏa linh khí tiến vào trong cơ thể Diệp Tử Tân, mà thẻ tre bị hắn đặt ở trên đầu gối đồng thời cũng phát ra quang mang ám sắc.
Diệp Tử Tân xem không hiểu văn tự trên thẻ tre, nhưng lúc này miệng lại niệm ra rõ ràng từng văn tự trên thẻ tre, tuần hoàn từng vòng như thế. Rất nhanh vài đoàn linh khí kia đều bị Diệp Tử Tân cố ý dẫn vào trong cơ thể, tự động dựa theo quy tắc lưu động nhất định của kinh mạch mà vận hành. Linh khí bay lượng ở bên ngoài cũng không cần chỉ dẫn cũng đều thuận theo mà đầu nhập vào trong cơ thể hắn.
Khối không khí nhìn linh khí ở trong cơ thể Diệp Tử Tân vận hành theo quỹ đạo, như là nhẹ nhàng thở ra, rất nhanh biến mất không thấy.
Diệp Tử Tân lần đầu tiên nhập định thời gian bất quá mới một giờ, thời điểm tỉnh lại trên người phát ra một trận hôi tanh. Diệp Tử Tân giây lác liền cảm thấy thân thể đều nhẹ nhàng ra rất nhiều, hắn vốn định đứng dậy đi tắm rửa, nhưng nháy mắt khi đứng lên liền ngã ngồi trở về….
Vì sao lại như vậy a! Toàn bộ biểu tình của Diệp Tử Tân đều thật là rối rắm, thật cẩn thận xoa chân bởi vì đả tọa mà bị ép tới tới khí huyết không thông.
Hệ thống quân: chúc mừng kí chủ dẫn khí nhập thể, nhưng còn chưa tới Luyện Khí một tầng thỉnh kí chủ không ngừng cố gắng.
Nói cách khác ngay cả tầng thấp nhất đều không có đạt tới, Diệp Tử Tân trợn tròn mắt, thành công đem chân duỗi thẳng, khập khiễng đi vào buồng vệ sinh.
Hệ thống quân: kí chủ đã dẫn khí nhập thể, có thể dụng thần thức mở ra 《 Kiếm đạo 》 đê tu luyện.
Hệ thống nghĩ nghĩ kí chủ trình độ thất học rất cao, lại bỏ thêm một câu giải thích: thần thức chính là không cần mắt cũng có thể cảm nhận được, tựa như ngươi có thể cẩm nhận dược linh khí.
Dù cho đến giai đoạn Luyện Khí, nhưng nếu không có phương thức công kích, khi đó ở trong mạt thế cũng luống cuống tay chân a. Diệp Tử Tân đem mình ngâm vào trong bồn tắm lớn, thuận theo lấy ra thẻ tre《 Kiếm đạo 》, thử đem thần thức tham vào trong đó.
Một bạch y nhân hiện ra ở trước mặt Diệp Tử Tân, trong tay hắn nắm một thanh trường kiếm, từ thứ, phách, chọn, khảm, mạt, trảm (BB: Bó tay k hỉu), bắt đầu lặp lại động tác kiếm thuật trụ cột đơn giản nhất. Này đó đơn giản động tác, linh khí bị bạch y nhân xâu chuỗi lại mang lợi thế đủ để phá núi, lúc này mới nối liền những động tác đó hình thành kiếm thức một bộ hoàn chỉnh.
Diệp Tử Tân nhắm mắt thể ngộ hồi lâu, thẳng đến nước tắm đều đã trở nên lạnh lẽo, mới mặc y phục đi ra. Hắn cúi đầu nhìn tay mình, trong đầu không ngừng hồi tưởng bộ dáng múa kiếm bạch y nhân, có chút chua xót nói: ” Vài động tác kia hình như đều rất đơn giản.”
Hệ thống quân: đây là trụ cột kiếm tu, không đi nửa bước không đến được ngàn dặm, chỉ có đánh tốt nền tảng, mới có thể chân chính tu kiếm.
Diệp Tử Tân khó được đồng nhận thức với hệ thống, lập tức liền nhịn không được lấy tay thay kiếm, đem linh khí bức vào đầu ngón tay ở trong phòng khoa tay múa chân theo từng thức từng thức. Thần sắc hắn thực nghiêm túc, không phiền chán hay ghét bỏ đem động tác trụ cột làm đến tinh chuẩn.
Hệ thống cũng khó được trầm mặc, nó vẫn luôn không có coi trọng tư chất tu tiên của kí chủ, chung quy đại đạo khó thành, trong đó không thể thiếu linh căn, tư chất, ngộ tính cùng cơ duyên, huống chi đây là nơi linh khí cằn cỗi, tu giả* khó tìm, có thể đi lên Tiên Đạo càng là vạn người không một. Bất quá nếu kí chủ vẫn luôn cố gắng như vậy, dựa vào đan Hỏa Linh Căn của hắn, nếu có thể gặp được chút cơ duyên, cũng không phải là không sẽ thành tựu được.(BB: Nói dễ hỉu pà nếu em thụ chăm chỉ và gặp được cơ duyên thì em ấy sẽ có thảnh tựu)
Diệp Tử Tân trong cơ thể nguyên bản cũng không tích góp được bao nhiêu linh khí, không tới hai giờ liền hao tổn hết. Hắn xoa xoa mồ hôi trên đầu, ngoại trừ mỏi mệt, hắn còn phát hiện ra mình thật… Đói bụng. Nhân gia tu tiên đều có thể chậm rãi Tích Cốc hắn lại là càng tu càng đói, này thật sự là đáng mừng a!
Diệp Tử Tân từ bên trong không gian tìm ra một túi bánh mì, xách gói to trèo lên giường ăn mấy cái liền hết, nằm lăn ra giường tính toán đi luyện kiếm cùng…….Chu công.
Hệ thống quân: kí chủ, sau khi hao hết linh khí lại đả tọa một lần nữa thì hiệu quả càng cao.
Diệp Tử Tân ở trên giường bật mạnh dậy, nhu tóc mình đến rối loạn: “Ngươi như thế nào không chết đi!”
Oán giận thì oán giận, Diệp Tử Tân vẫn là sắp xếp tư thế thực thuận lợi để nhập định, lúc này linh khí không có đứng ở trong kinh mạch, mà là theo kinh mạch đi vào làm dịu đan điền khô héo, hình thành khối không khí nhỏ bé, cũng thuận lợi vận chuyển cả một vòng Chu Thiên.
Hệ thống quân: nhanh như vậy liền đột phá Luyện Khí tầng một… Xem ra ngộ tính coi như không sai.
Diệp Tử Tân cũng không có nghe thấy giọng nói hệ thống bỗng nhiên trở nên tang thương, hắn lúc này đang nhập định ước chừng bốn giờ, khi mở mắt ra bầu trời đã có chút mờ mờ sáng. Tuy rằng một đêm không ngủ, nhưng Diệp Tử Tân lại cảm giác thần thanh khí sảng, không có nửa điểm mệt mỏi, chẳng trách phàm nhân đều cảm thấy làm thần tiên rất tốt, tranh bể đầu cũng muốn thành tiên.
Đương nhiên đệ tử Luyện Khí kỳ đả tọa chỉ có tác dụng làm giảm bớt mệt nhọc, cũng không thể chân chính thay thế giấc ngủ, Diệp Tử Tân có thể có tinh thần như vậy chủ yếu là bởi vì hắn vừa đột phá mà thôi.
Hệ thống quân: Luyện Khí kỳ nói đến cùng vẫn là cùng vẫn là phàm nhân, nhiều nhất là có một chút tai thính mắt tinh hơn mà thôi, chỉ có sau khi Trúc Cơ mới tính thật sự là bắt đầu tu tiên.
Diệp Tử Tân nghiến răng nghiến lợi: “Mi không nói lời nào cũng không ai nói là mi câm đâu!”
Lão quản gia so với Diệp Tử Tân còn muốn dậy sớm hơn, từ quầng thâm rõ rệt trên mắt hắn xem ra cũng là một đêm không ngủ. Hắn đã chuẩn bị tốt đồ ăn sáng, vẫn đơn giản là cháo trắng, bánh bao lót dạ.
Quay đầu thấy Diệp Tử Tân từ trên lầu đi xuống thì rõ ràng có một chút sửng sốt: “Thiếu gia, này còn chưa tới năm giờ, ngươi muốn hay không lại trở về ngủ một hồi.”
Diệp Tử Tân lười biếng duỗi eo nói: “Dậy đều đã dậy, ta tính toán trước đi ra ngoài chạy bộ, Hoa bá như thế nào cũng dậy sớm như vậy.”
Lão quản gia cười tủm tỉm: “Ta tính toán đi đặt một ít hoa quả, lại đi mua mấy rương xăng trở về liền dậy sớm hơn, cơm đã chuẩn bị tốt, thiếu gia chạy xong trở về nhớ hâm nóng lại rồi ăn.”
“Hảo.” Diệp Tử Tân nghĩ nghĩ không có nói cái gì nữa, sau khi đi ra biệt thự mới gọi hệ thống ra hỏi: ” Công pháp ta tu luyện người khác cũng có thể tu luyện sao?”
Hệ thống quân: Vậy phải xem người đó có linh căn hay không, kí chủ là muốn dạy ai?
“Hoa bá.” Diệp Tử Tân từ trên cây lôi xuống một đoạn nhánh cây, cầm trên tay lắc lắc, hắn đặt trường kiếm còn chưa giao tới, chỉ có thể dùng nhánh cây để luyện tập.
Hệ thống quân: hắn niên kỉ quá lớn, dù cho miễn cưỡng có thể dẫn khí nhập thể cũng rất khó đắc đạo.
“Không quan trọng ít nhất có thể cải thiện thể chất, càng dễ dàng sống sót.” Diệp Tử Tân cười cười dọc theo đường ngoài biệt thự cái bắt đầu chạy, thường thường lấy nhánh cây khoa tay múa chân kiếm thuật.
Hệ thống quân: ngươi hiện tại chỉ có Luyện Khí tầng một, chờ sau khi ngươi đạt tới tầng năm mới có thể thao túng linh khí giúp người khác dẫn khí nhập thể, chỉ là muốn làm được điểm này linh khí tự thân của ngươi sẽ hao phí tương đương.
Diệp Tử Tân nghe vậy thả chậm cước bộ, hắn nhớ rõ hệ thống nói qua rất nhiều tu sĩ nhiều thì mấy tháng thậm chí mấy năm mới có thể thành công dẫn khí nhập thể, nếu hắn có thể hiệp trợ cảm thụ thiên địa linh khí mà nói, hẳn là sẽ dễ dàng rất nhiều: “Chủ ý này không sai, dù sao linh khí tiêu hao mất còn có thể một lần nữa đả tọa trở về.”
Hệ thống quân: dựa theo kịch tình tiểu thuyết, hôm nay ngươi sẽ ở trong vườn trường gặp tiểu thụ, hắn sẽ nhắc nhở ngươi chuẩn bị vật tư.
Diệp Tử Tân nhớ tới sách viết cái tiểu thụ kia liều mạng câu dẫn nvc công, lại đối với nguyên chủ như gần như xa sắc mặt liền đen, tuy rằng nói nguyên chủ là tự tìm chết, nhưng nếu không có cái nam nhân lửa cháy thêm dầu kia, hắn cũng không đến mức phải làm như vậy! Vâng, có thể tha liền tha là truyền thống tốt đẹp, Diệp Tử Tân nói: “Ngươi từng nói chỉ cần hướng đi lịch sử không đổi, còn tình tiết đại khái có cũng được mà không có cũng không sao phải không?.”
Hệ thống quân: là vì hắn nói ngươi mới bắt đầu trù bị vật tư, cũng tại lúc mạt thế đến nhất quyết đi tìm tiểu thụ, cùng bọn họ cùng nhau lên đường.
Diệp Tử Tân lau mặt, căn cứ nguyên tắc ta không vào Địa Ngục thì ai vào địa ngục đây, ở bên ngoài chạy bộ cùng luyện kiếm gần ba giờ, lập tức về biệt thự sau khi dùng xong đồ ăn sáng, lúc này mới chậm rãi hướng trường học dời bước.
Hệ thống quân: ngươi đã đến muộn.
Ta còn lại muốn đến muộn thêm một chút! Lời này Diệp Tử Tân chỉ nghĩ ở trong lòng, cũng không có nói ra khỏi miệng…
Diệp Tử Tân dù cho kéo dài thêm thì từ biệt thự hắn ở đến đại học cự ly bất quá cũng chỉ có lộ trình mười phút. Hắn xa xa liền thấy trước cổng trường có một thiếu niên bộ dáng tinh xảo đứng bên cạnh xe hơi xa hoa màu đen, cùng người được vẻ trong trang sách giống nhau như đúc.
Hệ thống quân: quả nhiên là có đại khí vận nhân, đáng tiếc đã bị người nhanh chân trước đến…
Diệp Tử Tân nghe hệ thống quân ở bên tai mình than thở, có chút nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Mi đang nói cái gì?”
Cước bộ hắn mới vừa dừng lại còn không đợi hỏi ra kết quả, thiếu niên đối diện liền nhếch miệng vừa cười vừa chạy tới, kia tư thế thoạt nhìn còn chuẩn bị hướng hắn ôm một phát vậy: “Học trưởng ngươi rốt cuộc đến rồi, ta chờ ngươi thật lâu!”
Diệp Tử Tân lau mặt, trong tiểu thuyết nói hảo ngẫu ngộ đâu! Hắn đợi lâu như vậy, đây là tình tiết mà kịch tình quân tự bổ xung sao?!
Diệp Tử Tân thở sâu, xuất ra nụ cười hoàn mỹ nhất mà bản thân có thể làm được, đem tay khoát lên vai thiếu niên không dấu vết ngăn không cho y tiến thêm bước nữa: “Học đệ ta…”
Hắn còn chưa nói xong, tay liền với vào khoảng không. Đường Thù khí thế bức nhân đứng ở đối diện Diệp Tử Tân, đem Cố Quân Ngôn kéo đến phía sau.
Sau khi Đường Thù cùng Cố Quân Ngôn hợp tác thì Đường thù liền khiến hắn chuyển đến chỗ mình ở, hôm nay cùng hắn đến trường học thu thập này nọ cũng chỉ là ý muốn nhất thời. Chỉ là nguyên bản Cố Quân Ngôn rất dễ nói chuyện, lại bỗng nhiên nhất định muốn sau khi đợi một người đến đây mới bằng lòng đi. Bởi vì chờ đợi mà sinh ra cảm giác không kiên nhẫn, thì khi nhìn bên ngoài thấy hai người kia thân cận như vậy liền đạt tới đỉnh điểm.
Nếu Cố Quân Ngôn là người của hắn, thì không tới phiên người khác động thủ động cước.
Đường Thù dùng ánh mắt nhìn ruồi bọ mà nhìn thoáng qua Diệp Tử Tân, lập tức cúi đầu dùng âm thanh trầm thấp đối Cố Quân Ngôn nói: “Về sau cách người này xa một chút.” Hắn nghĩ nghĩ lại bỏ thêm một câu: “Nếu là hắn dám dây dưa ngươi, ta liền gϊếŧ hắn.”
Ngọa tào, hắn còn chưa bắt đầu tìm chết đi đi! nvc kỳ thật là xà tinh bệnh đi! Nói gϊếŧ liền gϊếŧ, gϊếŧ em gái ngươi a! Diệp Tử Tân trong lòng đè nén phản nghịch vẫn theo hắn hơn ba mươi năm, hắn vốn đã tính toán nhất định phải hảo hảo cùng nhân vật chính giao hảo, trở thành tiểu đồng bọn, cùng nhau khoái khoái lạc lạc sống sót, nhưng mà hiện tại… Ha ha!
Diệp Tử Tân thong dong tiến lên một bước, cầm lên tay Cố Quân Ngôn, nụ cười ưu nhã đồng thời trong mắt mang theo thâm tình có thể thấy được: “Quân ngôn, ngươi là đang đợi ta sao?”
Cố Quân Ngôn có điểm mờ mịt, lăng lăng gật gật đầu: “Ân, ta là muốn cùng học trưởng ngươi nói…”
Diệp Tử Tân vươn ra một ngón tay ở trên môi Cố Quân Ngôn, ôn nhu bên trong mắt đều có thể hóa thành nước: “Ngươi nói cái gì ta đều sẽ đáp ứng, đồng thời ta cũng hi vọng ngươi có thể đáp ứng của ta, cùng ta ăn bữa tối.”
“Lăn” Đường Thù chớp mắt một cái liền đen, trực tiếp đem Cố Quân Ngôn túm lên xe.
Cố Quân Ngôn đầy mặt rối rắm bị cứng rắn nhét vào trong xe, tại trong nháy mắt cửa đóng lại còn không quên hô một câu: “Học trưởng, nhớ rõ ở nhà chuẩn bị một ít lương thực cùng nước, gần nhất tận lực thiếu đi ra ngoài!”
Diệp Tử Tân mắt thấy xe hơi Mercesdes-Benz từ mình trước mặt lao đi, yên lặng nghĩ ở trong tiểu thuyết, nguyên chủ là ở trong vườn trường tình cờ gặp Cố Quân Ngôn đang chuẩn bị rời đi, mà lúc ấy Đường Thù không có ở đây.
Xem ra là vì hắn cố ý kéo dài thời gian đến muộn, cho nên kịch tình quân liền bám trụ hai nvc tại chỗ đợi hắn để có thể hoàn thành tình tiết của kịch tình, thậm chí Cố Quân Ngôn đều có thể không để ý hình tượng tại trước cổng trường hô to lên tiếng như vậy…
Này thật sự là tránh đều tránh không khỏi kịch tình gạt người!
Đường Thù cau mày nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn có thể khẳng định chính mình thực không thích người trẻ tuổi vừa rồi, khi đối mặt thậm chí hắn không thể ngăn chặn sát khí trong lòng. Rõ ràng là người chưa từng gặp qua, loại chán ghét này kỳ thật cũng có chút mạc danh kỳ diệu.