V Đại Có Một Bé Chuột

Chương 4: Tỏa sáng



“Nói cách khác, chúng ta chỉ cần luôn luôn bảo trì yên lặng, trên mặt mang theo nụ cười là có thể qua ải?” Frankie xoay người về phía cái gương cười ngây ngô một phen, trong lòng thầm nghĩ chuyện này cũng không khó.

“Chỉ là muốn ăn bánh ngọt cũng phải chú ý nhiều như vậy sao?”

“Chí ít cũng không thể dùng tay cầm, tớ nghĩ chúng ta vẫn nên ăn no rồi hãy đến thì tương đối thích hợp hơn.” Peter nhìn thấy biểu tình tiếc nuối của ba bạn nhỏ nhất thời cũng cảm thấy mình quá tàn nhẫn.”Cũng không phải không có biện pháp vẹn toàn đôi bên.”

Ba cặp mắt nhất thời cũng trở nên lóe sáng lấp lánh.

Giả vờ đáng yêu rất đáng hổ thẹn nha, quá đáng giận, y hiện tại cũng mới có sáu tuổi có được không, vì sao lại phải giống như người làm cha giúp con cái nghĩ cách đối phó thế này.

“Nhớ hết những món ăn ngon mà cậu muốn nếm, sau đó đi đến một nơi không có ai qua lại, tựa như hành lang hoặc hoa viên… sau đó kêu gọi gia tinh để bọn chúng mang thức ăn đến, hoặc là đóng gói mang đi cũng được..”

“Có thể chứ?!”

“Ta đã sớm nghe nói qua về sinh vật gia tinh này, thế nhưng chúng ta chỉ là khách mà thôi, bọn nó sẽ nghe theo yêu cầu của chúng ta chứ?”

“Có thể thỏa mãn yêu cầu của chủ nhân hoặc khách nhân, đó chính là vinh hạnh của bọn nó.” Với nô tính của đám gia tinh kia mà nói, bọn nó tuyệt đối sẽ vui như mở cờ mà đi chuẩn bị.”Được rồi, hiện tại bắt đầu luyện tập. Chí ít suốt nửa giờ khi yến hội mới bắt đầu chúng ta không thể rời đi, cho dù ra sao cũng không thể yếu thế trước những quý tộc lớn kia.”

Ba cây cải đỏ mặc các loại phục trang lập tức gật đầu, ý chí chiến đấu sục sôi bắt đầu luyện tập.

Bất quá dưới tình huống Vu Nghị không ngừng đã kích, muốn bọn họ duy trì biểu tình nhu thuận, nghe lời lại hoạt bác quả là quá khó khăn rồi.

“Peter, cậu chơi xấu.” Sau khi bị đánh bại n lần, Frankie cũng không nhịn được nữa mà bĩu môi lộ ra vẻ bất mãn.

“Những tình huống tớ đặt ra đều là rất có khả năng xuất hiện, các cậu ở trước mặt tớ đã không nhẫn nhịn được, vậy đến khi xuất hiện ở nhà Malfoy thì phải làm sao? Chỉ cần đối phương ngẩng đầu 45 độ liếc nhìn các cậu, các cậu liền xù lông… như vậy rất mất mặt nha.”

“Cái gì gọi là xù lông?”

“Tỷ như… Frankie, cậu lại mập lên rồi.”

“Tuyệt đối không có!”

“Nhìn xem, chính là như vậy.”

Nhìn ba con thú non ủ rũ xuống, Vu Nghị cực kỳ quen thuộc bắt đầu vuốt lông.

“Chẳng lẽ các cậu không muốn cha mẹ có thể khen ngợi và tự hào với mọi người rằng các cậu vô cùng hiểu chuyện sao?” Frankie Longbottom lập tức động tâm, có thể khiến vị phu nhân nghiêm nghị trong nhà kia khích lệ là nguyện vọng lớn nhất của nhóc.

“Chẳng lẽ các cậu không muốn khiến người khác kinh ngạc với biểu hiện xuất chúng của mình sao?” Simon Diggory  có lòng hư vinh tương đối mạnh lập tức nắm chặt tay.

“Chẳng lẽ các cậu không muốn khiến người khác cảm thấy các cậu thông minh trưởng thành, một chút cũng không giống những đứa trẻ sáu tuổi bình thường sao?” Điểm trúng chỗ yếu của bé con cuối cùng, mọi người liền bắt đầu đặc huấn tập thể.

“Điều thứ nhất, nếu như có người lớn đến nói chuyện cùng cha mẹ các cậu, vô luận bọn họ nói gì, các cậu có nghe hiểu hay không cũng không được chen lời vào, dùng sức cười là được. Bộ dạng khi cười có thể tham khảo biểu cảm của Alice lúc bình thường.”

Cười đến ngọt ngào ngoan ngoãn.

“Nếu không làm được thì tham khảo Frankie.”

Cười khúc khích ngốc nghếch.

“Điều thứ hai, gặp phải sự khiêu khích của những đứa trẻ thuộc gia tộc Slytherin, cái này… không cần để ý bọn họ, bọn họ thường xuyên thích học cách nói chuyện cong cong quẹo quẹo chỉ trời nói đất của bậc cha chú, nếu như nghe không hiểu hoặc cảm thấy bọn họ đang nói chuyện khó nghe, cứ làm bộ không nghe thấy là được. ” Đây là trọng điểm đặc huấn.

“Điều thứ ba, nếu như gặp phải đám hậu duệ của những gia đình thuộc Hội Phượng Hoàng…” cũng là đám có lực sát thương lớn nhất kia.

“Có vấn đề gì không?”

“Nếu như là trên yến hội vẫn nên cách bọn họ xa chút đi. Bọn họ tuyệt đối sẽ làm ra một ít chuyện quấy phá gì đó, đừng để liên lụy đến chúng ta, kế hoạch của chúng ta không thể bị một đám thủ đoạn ấu trĩ như vậy làm hư hao, cứ để mặc bọn họ xem ai sẽ xấu hổ. Ai, Gryffindor đúng là có truyền thống đào tạo ra những nhân vật thích làm ầm ỹ.”

Bị Vu Nghị cảm khái như vậy một chút, tuy rằng ba đứa bé hiện đang có mặt bình thường cũng khá nghịch ngợm, thế nhưng phải thành thật thừa nhận… không thể sánh bằng.

Vốn chỉ là phải tham gia một lần yến hội quý tộc mà thôi, cho dù mấy đứa trẻ mới có sáu tuổi biểu hiện không quá xuất sắc cũng sẽ không có người nói thêm lời gì, thế nhưng bị Vu Nghị so sánh mấy câu như vậy, tính chất của chuyện này nhất thời liền biến thành trạng thái nhất định phải tranh được mặt mũi rồi.

Ba cậu bé mặc trang phục ‘dũng sỹ’ bị ‘ma vương’ giày xéo hết một buổi chiều, sau đó đều tự cầm lấy kịch bản, hoa mắt chóng mặt trở về nhà.

“Sweetie, mama đã về. Ô? Bọn Alice lại đến đây nữa sao?” Lisa Pettigrew mỗi lần nhắc đến Alice quả thực là phòng như phòng cướp, thế nhưng thái độ cũng không quá cứng rắn, dù sao đó cũng là bạn tốt của con trai, mà cô bé đó cũng thật sự cực kỳ vô tội. Hơn nữa, Alice tựa hồ cùng với Frankie nhà Longbottom càng thêm thân mật, bất quá mấy đứa trẻ vẫn còn nhỏ, con trai của mình lại ưu tú như vậy…

Nội tâm của Lisa trong nháy mắt đã tưởng tượng ra đủ n loại xoắn xuýt.

Mà các suy nghĩ khó xử xoắn xuýt này đã sớm biểu hiện lên trên gương mặt của Lisa, vị ảnh đế thân thể trẻ con tâm hồn hồ ly kia chỉ có thể làm bộ không hề phát hiện.

“Alice không có tới, là Frankie, Lawton và Simon.” Quả nhiên, Lisa liền thở phào một hơi. “Mama, Lawton còn nói cho bọn con nghe một chuyện…”

Lisa sửng sốt một chút, giới phù thủy cũng chỉ lớn như vậy, nhà Malfoy muốn làm sinh nhật mười tuổi cho người thừa kế một cách phô trương cô cũng có nghe qua. Chỉ bất quá cô vốn sinh ra và lớn lên ở thế giới Muggle, công tác sau này cũng là ở phía bên kia, trong lúc thình lình hoàn toàn không nghĩ đến nhà mình cũng có thể nhận đến thiệp mới ở những trường hợp như vậy..

“Con là nói… nhà Malfoy đã gởi thiệp mời cho nhà Patil?”

“Dạ.”

Như vậy chuyện này rất có khả năng sẽ xảy ra. Nhà Patil vốn có tình huống không khác mấy với gia đình bọn họ, đều không phải thuần huyết có truyền thống lâu đời, lại càng không phải thế gia Slytherin hay Gryffindor, là gia tộc phù thủy tương đối trung lập. Nếu nhà Patil đã nhận được thiệp mời, chồng của cô tốt xấu gì cũng đang làm việc dưới trướng nhà Black, hiển nhiên sớm muộn cũng sẽ nhận được.

Quả nhiên sau khi Robert Pettigrew về nhà liền đưa thiệp mời ra, phía bên của ông cư nhiên là do nhà Black trực tiếp gởi thiệp.

“Nếu không, chúng ta vẫn không cần đến đó…”

Robert lập tức giải thích suy nghĩ của mình, hầu như hoàn toàn tương đồng với những gì buổi chiều Vu Nghị đã nói với đám trẻ con kia, bất quá lời lẽ lại càng thêm cụ thể và xác đáng.

“Yên tâm đi, nếu là tiệc sinh nhật của cậu trẻ nhà Malfoy, dùng địa vị của nhà Malfoy khẳng định có thể đè ép được.”

“Nếu như vị kia tới thì làm sao bây giờ…”

Mặt ngoài Vu Nghị không có bất cứ động tĩnh gì, thế nhưng trên thực tế đôi mắt của y đã sáng lên một chút.

Về tình huống hiện tại của Thực tử đồ y cũng biết được không nhiều. Ai bảo bọn họ đều là quý tộc đâu.

Một loạt nơi như trang viên Voldemort, trang viên Malfoy, trang viên Black… đều không phải là nơi đám chuột có thể đi vào, tình báo từ đội quân tý hon của y nhiều nhất chỉ có thể thám thính đến Bộ phù thủy, Hogsmeade, và nơi ở của các thành viên phổ thông trong Hội Phượng Hoàng mà thôi.

Vì cha mẹ của y, cũng là vì cái giới pháp thuật đến nay vẫn có thể xem như đáng yêu, nếu Voldemort không chết sẽ rất có lỗi với vài trăm triệu đọc giả Harry Potter trên toàn cầu.

Tình báo chính là một vấn đề cực kỳ quan trọng, y cũng không lo lắng rằng Voldemort sẽ xuất hiện, y còn ước gì người kia nhanh chóng nhảy ra trước mặt mình đâu.

Chỉ cần nhìn xem trình độ hủy dung của hắn, cũng có thể đoán được tương đối hắn đã cắt ra bao nhiêu Trường sinh linh giá nha.

Bất quá, Robert liền lập tức đưa ra câu trả lời phủ định, nếu không phải tinh tường như vậy, Robert thoạt nhìn cực kỳ bình thường làm sao có thể trở thành người thực tế chèo chống gia đình này? Ông chính là hoàn toàn nhìn thấu toan tính của đám quý tộc giả dối kia.

“Khả năng đó cũng không nhiều, tuy rằng có tin tức cho rằng vị kia là cha đỡ đầu của cậu trẻ nhà Malfoy, thế nhưng tin tức này hoàn toàn không đáng tin. Hơn nữa cho dù cậu trẻ nhà Malfoy có thật sự là con đỡ đầu của ngài đi chăng nữa, ngài muốn làm chỗ dựa cho đối phương cũng nên xuất hiện ở những nơi tụ hội nội bộ của Thực tử đồ, chứ không phải một nơi tập trung nhiều trẻ con như vậy. Đây rất có thể chỉ là một buổi yến hội tạo điều kiện cho cậu trẻ kia luyện tập mà thôi.”

Vu Nghị nghe được cái suy luận cha và con đỡ đầu này thì hơi nhíu mày, tựa hồ trong đám fanfic cũng từng có người viết như thế. Bất quá fanfic cũng chỉ là fanfic, vừa nhớ đến những hành động sau này của Voldemort với gia tộc Malfoy, cho dù nhìn thế nào cũng không giống như có chuyện như vậy, song phương hoàn toàn chỉ là quan hệ chủ tớ thông thường..

Làm cha mẹ có thể ở trước mặt con cái thảo luận những vấn đề như vậy tự nhiên cũng là kết quả của sự nỗ lực của vị ảnh đế nào đó. Từ lúc ba tuổi, y đã tự biên tự diễn vai trò đầu tiên của mình (là một đứa trẻ bị phụ mẫu bài xích, tâm lý cô đơn mỏng manh chịu đến thương tổn)

Vị ảnh đế nào đó hai mắt vô thần nhìn cửa phòng, bờ môi trắng bệch khô nức, cả người mặc một bộ áo ngủ đơn bạc cứ thế đứng trước cửa phòng, lẳng lặng chảy nước mắt, trên người còn phối hợp một chút khí thế ‘pháp thuật bạo động’.

Giữa lúc hai vị phụ huynh đang thất kinh, y còn bồi thêm một câu “Papa, mama không cần con nữa.”

Đối phó thành công.

Từ đó về sau, khi đã xác định con trai quả thật rất thông minh, tuyệt đối sẽ không nói chuyện lung tung, cho dù hai vợ chồng Pettigrew có muốn thảo luận vấn đề gì tuyệt đối cũng không tránh khỏi tầm mắt con trai, nhằm biểu hiện bọn họ cũng không có ‘vứt bỏ’ cậu, không có đem cậu bài xích ra khỏi bọn họ.

Tuy rằng phải hù đến cha mẹ như vậy Vu Nghị cũng cảm thấy rất có lỗi, thế nhưng việc có thể thu thập được những tin tức quan trọng đồng thời nhận được ánh mắt khác biệt từ bọn họ cũng đều rất trọng yếu.

“Sweetie, con đang ngẩn người nghĩ về cái gì vậy, chúng ta đang thảo luận nên may kiểu lễ phục nào cho con nha.”

“Mama, con nhớ người hẳn là có một bộ lễ phục lấp lánh màu vàng nhạt đi.”

“Đúng rồi… sweetie, con không phải muốn mẹ mặc bộ lễ phục đó chứ.” Kiểu dáng của nó đã lỗi thời từ rất lâu rồi.

“Dạ không, là sửa lại cho con mặc. Con muốn đem nó sửa thành một bộ áo choàng nhỏ.”

“Thằng bé này.” Robert xoa xoa mái tóc của con trai, lại nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của cậu.”Tuổi còn nhỏ mà đã có chủ kiến như vậy, ăn mặc càng cực kỳ cẩn thận.”

(Chưa từng tham gia nhiều lễ trao giải lớn nhỏ liền không hiểu được sự tỉ mỉ của một ngôi sao lớn, chỉ cần trên lễ phục của bọn họ có thêm một hoa văn nhỏ, ngày hôm sau liền bị báo chí toàn cầu phóng đại đưa tin, tỉ mỉ phân tích. Người không chút nổi tiếng hiển nhiên cũng không thể lý giải tính cẩn thận của một người chỉ cần tùy tiện xuống lầu ăn chén hoành thánh, cũng phải lo lắng hiệu quả trang phục nếu vạn nhất bị chụp trộm.)

Dưới sự trêu chọc của papa, cậu bé đáng yêu vẫn không khỏi ngượng ngùng, còn cúi đầu xoay xoay ngón tay của mình.

(Chỉ cần quen thuộc liền có thể biểu diễn tự nhiên. Thỉnh lý giải tính chuyên nghiệp trong việc rèn luyện kỹ thuật biểu diễn hằng ngày của ảnh đế.)

……………

“Lucius, hôm nay là sinh nhật của con, con mới là chủ nhân của buổi yến hội này.” Abraxas Malfoy mỉm cười cổ vũ con trai mình.”Không cần khẩn trương, trạng thái của con đã rất tốt.”

Suy đoán của Robert Pettigrew một chút cũng không sai, lần yến hội này quả thật là nhà Malfoy muốn tạo cơ hội cho người thừa kế của mình rèn luyện, tất cả mọi thứ ở nơi này đều được đích thân Lucius chuẩn bị cùng bố trí.

Mà những gia chủ quý tộc hiển nhiên cũng hiểu rõ điểm này, các gia tộc Slytherin có hậu bối tuổi tác tương đương đều là đưa đám trẻ đến, chào hỏi vài câu liền tránh đi, chỉ có một vài đứa trẻ tuổi tác tương đối nhỏ (tỷ như nhân vật chính của chúng ta và đồng bọn), còn có những gia tộc thuộc Hội Phượng Hoàng (tỷ như gia tộc Potter) mới có thể có gia trưởng đi theo làm bạn.

Bất quá trẻ con có khu vực của trẻ con, người lớn cũng có phạm vi của người lớn.

Nhân vật chính ngày hôm nay là Lucius, bố trí như vậy hoàn toàn không có gì đáng trách.

“Con không có khẩn trương, Father.” Lucius vẫn còn là thiếu niên nhưng đã có phong phạm cực kỳ tương tự cha của mình, cậu cao ngạo giơ cái cằm nhỏ của mình lên.”Malfoy vĩnh viễn là tốt nhất.”

Gia tinh hơi hơi gõ nhẹ vào cửa, biểu thị đã có khách đến, Lucius dè dặt quay đầu nhìn cha mình, đến khi nhận được cái gật đầu của đối phương mới rảo bước về phía cửa chính. Sau đó liền gặp được một tình huống mà khi cậu diễn tập hoàn toàn không ngờ sẽ xuất hiện.

Trước mặt cậu là một đứa trẻ đáng yêu khoảng sáu bảy tuổi, Lucius dùng vinh dự nhà Malfoy bảo đảm, cậu chưa từng gặp qua đứa bé trai này. Nói cách khác, đứa bé trước mặt hẳn là những vị khách ‘đặc biệt’ lần này, tuyệt đối không phải con cái của những gia đình quý tộc thường xuyên qua lại với bọn họ.

Những vị khách ‘đặc biệt’ này cha của cậu đã sớm đề cập qua, cũng coi như một cơ hội mở rộng vòng giao tế. Dù sao làm gia chủ tương lai của nhà Malfoy, cậu không có khả năng chỉ giao tiếp cùng quý tộc.

Thuận tiện lần này cũng có thể dùng để tuyên dương và phát triển lý niệm của Lord, nếu như thông qua yến hội này có thể phát triển được mầm mống đời kế nhiệm của Thực tử đồ tại Hogwarts, đây còn không phải là một cái công lớn sao?

Bất quá cho dù trên lưng có mang theo sứ mệnh, thế nhưng Lucius Malfoy cũng chưa bao giờ cho rằng những vị khách ‘đặc biệt’ kia sẽ có bao nhiêu giá trị đáng để mong đợi.

Từ nhỏ đến lớn Lucius đã trãi qua sự giáo dục nghiêm khắc của lễ nghi quý tộc, vì vậy trong mắt trên cơ bản cũng chỉ tán đồng vài đứa trẻ cũng xuất thân từ gia đình quý tộc Slytherin. Trong suy nghĩ của cậu, những đứa trẻ xuất thân từ gia đình bình thường cũng chỉ có hai biểu hiện, nếu không phải không biết trời cao đất rộng, không hiểu quy tắc, nơi nơi quấy rối thì chính là cực kỳ nghe lời, nơm nớp lo sợ đứng bất động tại chỗ, không dám cử động. Thế nhưng đứa trẻ trước mặt tuyệt đối không bị vây trong hai trường hợp trên, thậm chí… cũng không phải trong phạm trù những đứa trẻ nhà Slytherin mà Lucius đã quen nhìn và hiểu rõ.

Lễ phục trên người có thể nói là tương đối thú vị, hoàn toàn không phải kiểu dáng giới phù thủy từng có, cũng không phải quần áo đến từ Muggle. Màu vàng nhạt và trắng ngà đan xen mang theo ý vị thanh tân trang nhã, thế nhưng kiểu dáng áo choàng ngắn nhỏ phía sau cậu bé lại khiến đối phương trông có vẻ vô cùng hoạt bát lanh lợi, càng đừng nói đến cái áo choàng kia hoàn toàn là do những mảnh nhỏ lóng lánh tinh xảo kết thành.

Trên người đứa bé trai kia, vô luận là trang phục hay cử chỉ đều giống như đá quý lấp lánh đẹp đẽ, hấp dẫn tầm mắt của mọi người. Vậy mà cậu ta lại phảng phất không để ý đến tất cả những ánh mắt dò xét xung quanh, hoàn toàn tự nhiên trò chuyện với những đứa trẻ bên cạnh, thật giống như cậu ta trời sinh đã nên hưởng thụ những ánh mắt hâm mộ như vậy, hoàn toàn không đáng kỳ quái.

Bên cạnh cậu ta còn có vài đứa trẻ cũng thuộc trường hợp ‘đặc biệt’ vây quanh, bọn họ trò chuyện vô cùng vui vẻ,  không giống đám trẻ con của Hội Phượng Hoàng thích chuyện nhỏ xé ra to tranh cãi ầm ỹ, cũng không giống những đứa trẻ thuộc gia đình bình thường luôn lấm lét quan sát rồi xì xào bàn tán, càng không giống Slytherin đặc biệt ‘quy củ’ cùng ưu nhã.

Giống như là… giống như là…

“Xin chào, cậu Malfoy, em là Peter Pettigrew. Chúc anh sinh nhật vui vẻ.” Vu Nghị đối với biểu tình thoáng chút thất thần của Lucius tương đương thỏa mãn.

Lần này cũng coi như lần đầu tiên Peter Pettigrew xuất hiện trước toàn thể giới phù thủy, vị ảnh đế chưa bao giờ biết khiêm tốn là gì kia hiển nhiên có lòng tranh giành sự nổi bật. Ngày hôm nay y lựa chọn một bộ trang phục tựa như phải lên sân khấu biểu diễn, hơn nữa còn là kiểu mới nhất của năm 2031, đặt ở nơi nào cũng là vượt trước thời đại hơn sáu mươi năm, chuyện khiến người để ý là vô cùng đương nhiên.

Khiêm tốn? Ngươi muốn đám người trong làng giải trí, loại vẫn luôn tâm niệm chỉ cần tỷ lệ xuất hiện thấp một chút liền bị khán giả quên lãng sẽ biết cái gì là khiêm tốn? Là đang kể chuyện cười quốc tế sao? Cái loại người đã đem kỹ năng tự triển lãm bản thân phát triển thành một kiểu bản năng, làm thế nào có thể lý giải hàm nghĩa của hai từ ‘khiêm tốn’.

Trừ khi kịch bản yêu cầu, bằng không ảnh đế đại nhân sẽ tuyệt đối không che giấu một tia quang mang nào trên người mình.

Về phần có thể dẫn đến nguy hiểm tính mạng hay không (Nhân tố thuộc về Voldemort), làm sao có thể? Ngươi đã từng nghe qua chuyện đám chú già BinLaden cố ý theo dõi đánh bom ngôi sao thần thượng nào chưa?

Coi như đối phương não tàn đến mức trực tiếp ganh tỵ với một đứa trẻ như y đi… thì tính thế nào? Không phải còn có một Dumbledore ong mật ở đó sao?

Ưu điểm của người xuyên việt chính là lợi hại đến như vậy đấy, cho dù đối phương là ai tác giả cũng đã đem chỗ yếu và nhược điểm của đối phương đặt thẳng vào tay ngươi rồi, muốn đối phó một người hoàn toàn không phải việc khó khăn gì. Lúc mới xuyên đến y chỉ là không muốn quá phô trương, đơn giản là không rãnh xử lý cùng với muốn cũng cố nền tảng của bản thân, thế nhưng nếu là hiện tại…. Không phải bởi vì bị hạn chế do tuổi tác quá nhỏ, y đã thực sự nghĩ đến việc triệt để xử lý cái củ cải thối Voldemort này, trực tiếp đem thế giới phù thủy phát triển thành tổ hậu cần thần bí của bản thân. Sau này trang phục, ma dược, đạo cụ làm phim đều phải dựa vào bọn họ cung cấp.

“Cậu Malfoy?” Làm sao lại thất thần rồi? Chẳng lẽ là vì cái áo choàng này sao? Trong fanfic đều nói gia tộc Malfoy có ham muốn rất tương cận với loài Rồng, đối với những màu sắc như vàng rực, bạch kim hoàn toàn không có sức chống cự.

“A, xin lỗi, cậu Pettigrew. Hoan nghênh quang lâm trang viên Malfoy.”

“Có thể đến nơi này là vinh hạnh của tôi.” Góc áo của cậu bị Frankie kéo nhẹ một cái, đây là ám hiệu bọn họ đã ước định trước, ý tứ chính là… mấy đứa trẻ kia đã sắp chịu đựng không được nữa. Vì vậy Vu Nghị liền nhanh chóng lôi ra một tấm thiệp chúc mừng từ túi áo.”Đây là em tự mình làm, cũng đại biểu một chút tâm ý của em.”

Sau khi đưa thiệp chúc mừng xong, Vu Nghị liền lập tức tìm một cái cớ dẫn theo đồng bọn của mình chạy đến góc khuất nào đó, vừa vặn bỏ lỡ sự xuất hiện của nhà Black.

—————–

Tác giả có lời: Một diễn viên chắc chắn sẽ không khiêm tốn trong việc triển lãm hình tượng bản thân, cho dù là hiện tại hay sau này khi đã vào Hogwarts, hành động của ảnh đế nhà ta cũng không có liên quan gì đến hai chữ khiêm tốn. Thế nhưng phương diện thực lực vẫn cầu giấu diếm, phô trương chỉ ở trên phương diện thái độ và xử sự.

Về phía Sirius Black, nhân vật này chính là trọng sinh, nhân vật chính và cp trong bộ này đều không phải loại cá tính khôi hài, vì vậy cần một nhân vật đảm nhiệm vai trò này, trọng trách không thể nhường cho ai, đành để vị cẩu baba cực kỳ hợp khẩu vị này đưa lưng đảm nhiệm rồi. Ý kiến cá nhân của tác giả cho rằng, vị này cho dù là trước hay sau khi trọng sinh đều không có bao nhiêu đầu óc, dùng để tạo tình huống khôi hài là vừa đúng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.