Ngọt Ngào - Nghê Đa Hỉ

Chương 48



Edit: Ngọc Hân – diễn đàn

Tới lễ kỷ niệm của tập đoàn Lâm thị, Giản Vi tham dự với thân phận vợ chưa cưới của Lâm Cẩn Ngôn. LQĐ

Hành động theo tiết tấu chưa từng có người phụ nữ nào nhưng đột nhiên công khai thì chính là vợ chưa cưới, tất có mọi người có mặt ở buổi tiệc đều vô cùng tò mò về thiếu phu nhân tương lai của Lâm thị, lén lút thảo luận sôi nổi.

“Nghe nói hoàn cảnh gia đình cô gái kia không tốt, ba là dân cờ bạc đấy.”

“Không thể nào, nghe ai nói vậy? Nhưng thân phận như vậy mà Lâm Cẩn Ngôn có thể thích thì cô gái này rất có sức quyến rũ đấy.”

“Có thể đừng đoán mò nữa được không, theo tôi được biết, đây chính là thiên kim tiểu thư của nhà họ Chu, Chu Lâm Diên nâng trong lòng bàn tay cưng chiều mà.”

“Thật hay giả?” Lời này vừa nói ra, trong mắt tất cả mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc.

“Chu Lâm Diên tới đấy!” Vừa dứt lời, đột nhiên có người kích động nói một câu, nhất thời mọi người đều nhìn ra phía cửa.

Lâm Cẩn Ngôn và Chu Lâm Diên là hai vương lão ngũ kim cương xuất sắc nhất trong giới, trong lòng nhiều thiếu nữ thầm có chủ ý, bây giờ Lâm Cẩn Ngôn bị một người nhanh chân giành trước, những người trước kia nhìn chằm chằm vào Lâm Cẩn Ngôn bây giờ bắt đầu dời ánh mắt lên trên người Chu Lâm Diên.

Trong đám thiếu nữ đó, có một cô gái xinh đẹp mặc váy dài màu trắng, bưng lấy ly rượu vang bên cạnh, khóe miệng cười khẽ, chậm rãi đi về phía Chu Lâm Diên.

Cả người Tô Tiêu Tiêu không được tự nhiên đi theo bên cạnh Chu Lâm Diên, thật sự không may, lần trước từ Diệp Thành trở về, khối băng ngồi bên cạnh cô ấy cuối cùng còn thiếu chút nữa vặn gãy cổ tay cô ấy chính là cấp trên của cô ấy!

Thời gian trước nộp đơn tới công ty, cuồi cùng lúc gặp mặt phát hiện ngồi ở vị trí trung tâm đại Boss thế mà lại là người đàn ông cô không cẩn thận “Chiếm tiện nghi” trên máy bay.

Lúc đó cô ấy còn tưởng rằng chắc chắn cô ấy không được nhận, không nghĩ tới cuối cùng thế mà vẫn thuận lợi ký hợp đồng làm việc, còn lén lút nói với bạn thân đại Boss là người tốt, cũng không mang thù.

Nào ai biết được, ha ha, đâu phải không mang thù, rõ ràng là giữ cô ấy lại để công! Báo! Tư! Thù!

Trước kia cô ấy nộp đơn rõ ràng là bộ phận thiết kế công trình, kết quả mới làm được vài ngày đã bị điều làm trợ lý cho Chu Lâm Diên, mọi người lén lút thảo luận nói cô gặp may.

Lúc đi, đồng nghiệp cùng nộp đơn với cô ấy vỗ vai cô ấy, vẻ mặt hâm mộ nhìn cô ấy: “Tiêu Tiêu số cậu thật may mắn, vừa tới mà đã có thể làm trợ lý cho Chu tổng, từ nay về sau cậu có thể làm trợ lý cho tổng giá đốc, nghe nói lương của trợ lý tổng giám đốc gấp đôi bọn mình đấy, thật sự hâm mộ cậu quá đi.”

Một chị gái làm việc nhiều năm nói: “Tiền lương thì có gì mà hâm mộ, tôi thì hâm mộ sau này hàng ngày Tiêu Tiêu có thể đối mặt với khuôn mặt đại soái của Chu tổng rồi, vận số khá tốt, nói không chừng còn phát triển tình cảm lưu luyến gì đó nữa, đó mới gọi là cuộc sống danh gia vọng tộc.”

Tô Tiêu Tiêu phun ngụm nước có ga lên bàn phím, mang theo tâm tình bất an lên chỗ Chu Lâm Diên trình diện.

Làm việc hơn một tháng, cô thừa nhận, bộ dạng Chu Lâm Diên rất phong nhã, nhưng là người tương đối xấu xa, không có chuyện gì cũng bắt cô tăng ca không nói, đói bụng còn phải nấu cơm cho anh ăn, ăn cơm cô làm rồi như nghiện, trời chưa sáng đã gọi tới như thúc hồn đoạt mệnh, bảo cô ấy dậy làm đồ ăn sáng đưa tới công ty cho anh, nhưng điều này còn chưa nói, ngay cả chuyện mua quần áo giày dép cũng ném cho cô ấy, nói mình không có thời gian đi mua. Cô ấy là một trợ lý, nghiễm nhiên trở thành một bảo mẫu nữa.

Nhưng điều này còn chưa tính là gì, gần sang năm mới vẫn không tha cho cô ấy về nhà ăn tết, bảo cô ấy cùng anh tham dự buổi lễ mừng gì đó…. Có quỷ mới muốn tham gia lễ kỷ niệm này! Cô ấy muốn về nhà đón năm mới cơ!

Tô Tiêu Tiêu đi theo phía sau, trong lòng lén lút mắng Chu Lâm Diên trăm ngàn lần.

“Chu tổng đã lâu không gặp, gần đây khỏe không?” Một người phụ nữ tướng mạo xinh đẹp, tư thế thái độ tao nhã đột nhiên cầm ly rượu đi tới, vẻ mặt tươi cười chào hỏi Chu Lâm Diên.

Thừa dịp Chu Lâm Diên bị quấy rầy, Tô Tiêu Tiêu vội khom lưng nhân cơ hội bỏ chạy.

“Muốn đi đâu?” Mới vừa đi được hai bước, một giọng nam trầm thấp từ sau lưng truyền tới.

Tô Tiêu Tiêu đang xách váy, khom người lùi sang bên cạnh, nghe thấy giọng nói, lập tức biểu lộ vẻ thấy chết không sờ, bất chấp khó khăn quay đầu lại, lặng lẽ mỉm cười đáp: “Ông chủ, tôi muốn vào toilet.”

Chu Lâm Diên liếc nhìn cô một cái, nói: “Nhịn.”

Tô Tiêu Tiêu: “….”

“Tới đây.” Gọi như gọi chó nhỏ, Tô Tiêu Tiêu cắn môi dưới, bất đắc dĩ đi qua.

Chu Lâm Diên đột nhiên kéo tay cô ấy.

Lòng bàn tay ấm áp phủ lên cô ấy, cô ấy sợ tới mức trống ngực nhảy dựng lên, vô thức muốn rút tay về, Chu Lâm Diên cầm tay cô ấy rất chặt, thấp giọng nói bên tai cô ấy: “Đừng lộn xộn.”

Hơi thở ấm áp phả vài tai cô ấy, vừa nóng vừa ngứa, trong lòng cô ấy nhảy dựng lên, thân thể cứng đờ, nhỏ giọng nói: “Ông chủ, quy tắc ngầm là phạm pháp.”

Cô ấy ngẩng đầu, đôi mắt ngập nước nhìn anh ấy.

Chu Lâm Diên cau mày, nhìn chằm chằm cô ấy một lúc, vẻ mặt hơi phức tạp, rất lâu sau mới mở miệng: “Tô Tiêu Tiêu, cô lấy đâu ra tự tin vậy, cảm thấy Chu Lâm Diên tôi bụng đói ăn quàng đến dùng quy tắc ngầm với cô?”

Tô Tiêu Tiêu cắn môi: “…. Ông chủ, công kích thân thể người khác cũng là phạm pháp.”

Chu Lâm Diên sửng sốt một chút, sau nửa ngày đột nhiên bật cười, nhìn chằm chằm cô ấy, trong mắt ý cười mập mờ, “Sao? Cô rất hy vọng bị tôi dùng quy tắc ngầm sao?”

“Tôi không có….”

“Nếu cô thật sự mong muốn quá thì tôi cũng không phải không thể suy tính.”

Tô Tiêu Tiêu: “…… Ông chủ, anh xem như vừa rồi tôi nói dóc….”

Chu Lâm Diên: “……”

….

Tô Tiêu Tiêu bị Chu Lâm Diên kéo vào trong hội trường, xung quanh không ít người quay sang nhìn cô ấy, từng ánh mắt giống như dao găm phóng tới, Tô Tiêu Tiêu quả thật muốn đào hố chui đầu vào.

Chu Lâm Diên vừa kéo cô ấy đi về trước vừa nói: “Lát nữa tôi nói gì thì cô cứ nghe, không được phản bác.”

“Hả?”

Tô Tiêu Tiêu còn chưa kịp phản ứng gì, Chu Lâm Diên đã dẫn cô tới chỗ mấy nhân vật có khí chất cao quý bên trong.

Tô Tiêu Tiêu mờ mịt.

Lâm Cẩn Ngôn nắm tay Giản Vi, đang cùng ông nội, ba mẹ, còn cả mẹ Giản Vi đứng một chỗ, mọi người đang vui vẻ bàn bạc thời gian kết hôn.

Đầu xuân đính hôn, sau đó có thể lấy giấy đăng ký kết hôn trước, về phần lễ kết hôn, có thể bây giờ tổ chức cũng có thể chờ sau khi Giản Vi tốt nghiệp mới tổ chức.

Ý của Giản Vi thì sau khi tốt nghiệp mới tổ chức, Lâm Cẩn Ngôn đương nhiên không có ý kiến gì.

Mọi người đang thương lượng thì thấy Chu Lâm Diên nắm tay một cô gái đi tới.

Ánh mắt mẹ Chu sáng lên: “Lâm Diên, vị này là?”

Tô Tiêu Tiêu vô thức định nói mình là trợ lý của Chu tổng, còn chưa kịp mở miệng Chu Lâm Diên đã mở miệng trước: “Chẳng phải mẹ luôn nhắc tới con dâu ư, đây không phải là dẫn về cho mẹ à?”

Tô Tiêu Tiêu sợ tới mức tròng mắt sắp rớt xuống, nghiêng đầu khó có thể tin nhìn anh ấy chăm chú, Chu Lâm Diên lặng lẽ nhéo tay cô, yên lặng cảnh cáo cô: Không được phản bác.

Giản Vi và Lâm Cẩn Ngôn liếc nhau, khẽ nói: “Đây không phải là cô gái trên máy bay sao?”

Lâm Cẩn Ngôn cười nhẹ, trong mắt mang theo ý cười nghiễn ngẫm.

Rốt cuộc con trai cũng mang con dâu về cho bà, mẹ Chu vô cùng vui sướng, kích động nói: “Chuyện này tốt lắm! Em gái con sau khi tốt nghiệp sẽ tổ chức lễ cưới, vậy chờ tới mùa xuân sẽ tổ chức hôn lễ của con trước!”

Chu Lâm Diên: “…. Dạ.”

Toàn thân Tô Tiêu Tiêu run lên, ngẩng đầu nhìn Chu Lâm Diên, hàm răng nghiến chặt, ánh mắt hỏi thăm: “Đại Boss, anh đang giở trò quỷ quái gì thế?”

Chu Lâm Diên liếc nhìn cô ấy một cái, dùng ánh mắt đáp lại cô ấy: “Không được phản bác, phản bác trừ tiền lương.”

Tô Tiêu Tiêu: “… Tôi, tôi có thể nghỉ việc không?”

Hết chương 48


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.