Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng

Chương 5: Thật sự muốn kết hôn sao?



Ngày hôm sau Ngô Ngôn quả nhiên gửi báo cáo lên, không quá vài ngày, Chu Lăng liền nhận được thông báo mời thẩm tra chính trị. 

Hôn nhân của quân nhân là cần phải thẩm tra chính trị, bất quá hiện tại trên cơ bản chỉ là hình thức, sẽ không có ai phái người đến nhà từng bước từng bước điều tra cuộc sống của quân nhân. 

Chu Lăng chỉ cần điền tốt vào tờ giấy, về nhà tìm Cục công an cùng Uỷ ban nhân dân là tốt rồi

Về nhà tự nhiên nhận được sự nhiệt liệt hoan nghênh của ba già mẹ già, mẹ già một bên nhắc tới việc cô cứ ở bên ngoài không chịu về nhà, gầy như thế cũng là đáng. 

Một bên mua đồ ăn chất một đống lớn trở về làm một bàn lớn đồ ăn, lập tức muốn đem cô dưỡng béo lên. 

Chu Lăng tuy rằng cảm động, nhưng mà cô ăn không nhiều lắm, lại sợ nhất là mấy món thịt cá, không quá hai ngày liền nhịn không được kháng nghị lên. 

Tuy rằng mẹ già nói thầm cái gì đó cô không nghe được, nhưng cũng biết mẹ già luôn thiên vị cô, nên trình độ làm việc nhà, nấu ăn của cô cũng chỉ tạm được mà thôi. 

Nhà Chu Lăng chỉ là một gia đình bình thường, không ai làm quan, cũng không có người đại phú, Chu Lăng khi đi đưa con dấu cũng liền được tránh không có đụng tới tình huống tranh cãi. 

Chu Lăng ngày thường nhìn ôn hòa, thậm chí còn có chút hướng nội thành thật quá mức, kỳ thật cũng là người tính tình nóng nảy, qua vài lần đều bị chọc đến tức giận đến mức đập bàn ở nhà, cuối cùng ba cô không thể không để cho cô ở nhà nghỉ ngơi, tự mình đi thay cô chạy. 

【 Băng: NND, đám quan liêu này đều nên bị bắn chết

Thiên thượng lam nguyệt: Làm sao vậy?

Băng: Mấy ngày nay mình chạy đi thẩm tra chính trị, bị chọc tức chết rồi. 

Băng: Mình đi đến Cục công an trước, Cục công an nói mình trước hết phải xin con dấu của Uỷ ban nhân dân, chứng minh mình không có vấn đề, bọn họ mới đóng dấu. 

Màu sắc rực rỡ: bạn có hay không có vấn đề gì, hồ sơ Cục công an hẳn là có lưu trữ đi. 

Băng: Mình cũng nghĩ như vậy a. Nhưng là người ta nói như vậy, mình cũng không có biện pháp, đành phải đi Uỷ ban nhân dân. Lần đầu tiên đi, 3 giờ rưỡi, không có người. 

Băng: Rõ ràng là thời gian đi làm a. 

Băng: Buổi sáng ngày hôm sau mình lại đi, lúc này có người, kết quả người ta nói, con dấu này phải tìm lãnh đạo của bọn họ, người ta không có ở đó, bảo mình buổi chiều hãy lại đi. 

Caro vàng xanh: Choáng váng. 

Băng: Buổi chiều 4 giờ mình lại trở lại một lần, lại không có người. 

Mình liền nghĩ không ra, cho dù thời tiết nóng, bọn họ ngủ trưa cũng không cần ngủ thẳng cẳng như vậy đi. 

Muốn ăn cơm không cần ăn cháo: Những người này đều là như vậy. 

Băng: Như thế nào lại đổi MJ? Là cặp lồng cơm?

Muốn ăn cơm không cần ăn cháo: Là mình. 

Caro vàng xanh: Vậy hiện tại bạn đã làm tốt chưa?

Băng: Đừng nói nữa, ngày thứ ba mình rốt cục cũng gặp được lãnh đạo của Uỷ ban nhân dân kia, kết quả người ta nói, bọn họ không có quyền đóng con dấu trước tiên, muốn mình trước tiên phải xin Cục công an chứng minh con người của mình không có vấn đề chính trị bọn họ mới đóng dấu. (*lau lau mồ hôi* Mấy người này cũng thật là…)

Quả cam vàng: …

Muốn ăn cơm không cần ăn cháo: Không nói gì. 

Caro vàng xanh: Âu yếm. 

Màu sắc nhỏ giết người: Té xỉu, chuyện này cũng thật hết chỗ nói rồi. 

Băng: Mình thât tức chết rồi. Không có biện pháp, đành phải lại đi Cục công an. 

Băng: Nhưng mà Cục công an cũng vẫn là không cho mình làm, nói cái gì là vạn nhất mình có vấn đề sẽ tạo thành tổn thất không thể đo lường cho bộ đội. NND, một mình tôi có thể làm cả bộ đội đều biến mất sao?

Muốn ăn cơm không cần ăn cháo: Phốc. 

Băng: Cháo của bạn phun đầy màn hình, thực ghê tởm. 

Muốn ăn cơm không cần ăn cháo: Sút bay, bạn mới ăn cháo, cả nhà bạn đều ăn cháo. 

Băng: Bay trở về, mình cũng không thích ăn cháo. bạn không ăn cũng đừng cho mình. 

Màu sắc rực rỡ: Vậy bạn đã làm thẩm tra chính trị xong rồi chứ?

Băng: Mình thiếu chút nữa làm ầm ỹ lên với bọn họ, cuối cùng không có biện pháp, ba mình thất quải bát loan (ý chỉ vòng vèo hay sao ý:P) tìm vài người quen, lại tặng lễ, vấn đề thế này mới được giải quyết. 

Băng: NND, những người này đều nên bị bắn chết. 

Cô gái: bạn cũng đừng tiết kiệm quá, người ta muốn bạn tặng lễ, bạn còn đi phát hỏa với bọn họ. 

Băng: (ngẩng lên 45 độ ưu thương nhìn trời) Mình vốn không hiểu mấy thứ này, muốn nói cách khác cũng sẽ không tức giận đến công ty từ chức, biến việc viết tiểu thuyết trên Internet trở thành công việc, mình cũng không phải là đại thần gì. 

Màu sắc rực rỡ: Mọi việc đã được giải quyết là tốt rồi, vậy hai người chuẩn bị khi nào thì kết hôn?

Băng: Còn chưa biết. 

Băng: Mình vừa đem đơn ký gửi qua. Chờ bộ đội phê xuống còn không biết muốn mất bao lâu, sau đó anh ta lại xin thời gian nghỉ kết hôn cái gì đó nữa. 

Muốn ăn cơm không cần ăn cháo: bạn đừng quên bánh kẹo cưới của chúng ta là được. 

Băng: Húp cháo của bạn đi. 

Thiên thượng lam nguyệt: Bánh kẹo cưới bánh kẹo cưới. 

Băng: ( hình ảnh)

Thiên thượng lam nguyệt: Uy, bạn đây là gặp nạn dễ thấy ảo giác sao?

Băng: Oa, Nguyệt có học vấn thật tốt, lại biết đến thành ngữ gặp nạn dễ thấy ảo giác này. 

Thiên thượng lam nguyệt: Sút bay, lão tử không phải thất học. 

Băng: Quay trở lại, minh nghĩ rằng bạn là thế. 

Màu sắc rực rỡ: +1

Muốn ăn cơm không cần ăn cháo: +2

Thiên thượng lam nguyệt: Lăn! 】

Chu Lăng mấy ngày về nhà cũng giống như ở bên ngoài, mỗi ngày đều xem văn, đánh máy, nói chuyện phiếm, ăn cơm, ngủ. 

Chỉ khác là không cần tự mình nấu cơm, không có cơ hội ăn mấy đồ ăn không tốt cho sức khỏe, còn có mỗi ngày đều có người lải nhải ở sát lỗ tai. 

Chu Lăng buồn bực cực kỳ, cô đáng lý không nên trở về nhà, cô nên trực tiếp ký hết đống giấy rồi nhờ ba già đi xin con dấu. 

“Con ngồi ở trước máy tính suốt một giờ cũng chưa đứng lên hoạt động, mỗi ngày đều ngồi ở trước máy tính, thân thể còn muốn giữ hay không?”

Chu Lăng ngồi bất động, không di chuyển. 

“Phóng xạ máy tính lớn như vậy, con một ngày đều ngồi mười mấy giờ với máy tính, con xem xem hai mắt của mình, con xem làn da của con kìa…”

Chu Lăng thăm dò nhìn thoáng qua gương—— cô gái này như thế nào xinh đẹp như vậy chứ? (=]])

Mẹ già tức giận đến cơ hồ muốn nở nụ cười, nửa ngày sau mới oán hận lấy tay chỉ chỉ đầu cô nói: “Để xem Tiểu Ngô ghét bỏ ngươi như thế nào.”

Nhìn xem, đã thân với con rể còn hơn với con gái, đối tượng xem mắt trước kia mẹ già cũng thật sự thân thiết, càng đừng nói đến chàng rể này, hiện tại đã gọi là Tiểu Ngô, còn gọi thân thiết như vậy. 

Ánh mắt ba già thật sự lợi hại, giải thích cho con gái: “Tiểu Ngô gọi điện thoại đến nhà, đem tình huống của mình cùng tình huống trong nhà nó đều giới thiệu rõ ràng, còn cam đoan sẽ chiếu cố con thật tốt.”

Chu Lăng có chút cảm động, cô hoàn toàn không nghĩ tới Ngô Ngôn tính tình mộc mạc ngơ ngác thế kia, thế nhưng còn có thể nghĩ đến chuyện gọi điện thoại đến nhà cô. 

Bất quá, anh cả ngày ở trong bộ đội, như thế nào có thể chiếu cố cô?

Nếu muốn tùy quân, nhất định phải hỏi hoàn cảnh dừng chân rõ ràng. 

Nghe nói điều kiện ký túc xá người nhà bộ đội phi thường rất kém, cho dù đơn sơ râm mát, còn có khả năng không có nước dùng, phải chạy rất xa đi múc nước. 

Hoặc là không có nhà vệ sinh, chỉ có cái loại hố nguyên thủy này, còn thực bẩn thực thối. 

Nếu là loại địa phương này, cô cũng không dám ở, đã hai mươi năm nay cô không dùng đến loại đó chứ? Rất ghê tởm. 

Đúng rồi, Ngô Ngôn tựa hồ là viên chức dân sự, điều kiện trong đại viện cũng nên tốt lắm. 

Lâu như vậy vẫn là không nhớ rõ hỏi anh làm ở đơn vị gì, là năng lực dẫn dắt đề tài của Ngô Ngôn quá mạnh mẽ?

Hay là bề ngoài anh có tính biểu hiện, làm cho cô luôn theo bản năng cho rằng anh nhất định là làm ở văn phòng?

Cô tạm thời còn không nghĩ muốn tùy quân, bộ đội khẳng định đều là ngủ sớm dậy sớm, cô giống như là con cú nha. 

Chu Lăng đã sớm nghe nói bộ đội cũng là văn hóa đen, vốn nghĩ đến báo cáo kết hôn gửi lên sẽ mất thật lâu mới có thể phê xuống dưới, không nghĩ tới chỉ một tuần sau, Ngô Ngôn gọi điện thoại đến, nói mọi việc đều đã làm thỏa đáng, anh đã lấy được thời gian nghỉ kết hôn, đang chờ lấy vé xe lửa. 

Hành động quả nhiên thật nhanh chóng. Chu Lăng phát hiện ra chính mình một chút cũng không cảm thấy hưng phấn, cô tựa hồ xuất hiện chứng sợ hãi tiền hôn nhân. 

Cô vốn luôn do dự muốn nhanh như vậy kết hôn cùng Ngô Ngôn hay không, hay lại nhất thời xúc động đáp ứng lời cầu hôn của anh, trong lòng cô cũng không nghĩ mình sẽ lại nghĩ tới vấn đề này, hiện tại thật sự đã muốn đi đăng ký, cô lại bắt đầu do dự khẩn trương. 

Nếu không nói với anh hoãn thời gian chậm lại chút chứ?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.