Dù sao bọn họ đều là tỷ muội thân thiết, không thể làm lơ chuyện này.
Ba người ngay tức khắc đuổi theo phương hướng Hạ Uyển Nhi.
Hạ Uyển Nhi một đường đuổi theo Vũ Thuần Tử, phát hiện người này mặc y phục ngoại môn đệ tử Linh Bảo Tông , điều này khiến nàng cực kỳ kinh ngạc. Theo lý mà nói, với tu vi của nàng, sớm đã bắt được tên này, vậy mà tới tận bây giờ vẫn không có bắt được hắn, khoảng cách lại càng lúc càng kéo xa hơn. Trong lòng nàng không khỏi đặt câu hỏi, hắn có phải là ngoại môn đệ tử hay không đây? Hay là người nào đó mượn danh đệ tử Linh Bảo Tông thâm nhập vào? Muốn tìm hiểu bí mật hay sao?
Nhìn thiếu niên phát ra chân khí, Hạ Uyển Nhi đoán hắn đã đạt tới Thông Linh cảnh, chí ít đã là Thông Linh cảnh nhị trọng hoặc tam trọng.
Dù thế nào, kẻ thù vẫn là kẻ thù, nhìn thấy thân thể nàng, chỉ có một kết cục chính là chết!
Vũ Thuần Tử cảm giác Hạ Uyển Nhi vẫn không có buông tha đuổi giết, trong lòng vừa tức giận lại vừa có chút thành tựu, thử hỏi cả thiên hạ này, có bao nhiêu người được mỹ nhân theo đuổi như hắn?
Nếu không phải hắn nhìn lén, chắc chắn sẽ cảm động đến rơi nước mắt.
Con người ai cũng có mục tiêu, hắn muốn tu luyện đa phần là muốn báo thù, hai là vấn đỉnh thiên hạ, một tay ôm rượu ngọt, một tay ôm mỹ nhân, tiêu dao khoái lạc ngắm nhìn toàn bộ nhân sinh.
Vừa nghĩ đến, Vũ Thuần Tử không khỏi chìm đắm bên trong ảo mộng.
Ảo mộng chưa được bao lâu, âm thanh Hạ Uyển Nhi ở đằng sau tức giận gào thét, làm hắn quay trở về thực tại.
“Dâm tặc, có giỏi đứng lại!”
“Mỹ nữ, có giỏi thì đừng đuổi.”
Vũ Thuần Tử không chịu thua, liền mở miệng lên tiếng, trong lòng cười lạnh, nếu đứng lại, ngươi chịu tha cho ta sao? Huyền Vân Bộ phát huy, đem tốc độ nhanh hơn một đoạn.
Hạ Uyển Nhi bên này tức đến không thể nói được, vừa đuổi vừa chửi rủa. Vũ Thuần Tử cũng không để tâm đến, nếu quay lại chính diện chiến đấu, hắn đương nhiên sẽ không sợ hãi. Chỉ là hắn cảm giác được, đằng sau Hạ Uyển Nhi còn ba khí tức mạnh mẽ khác đang đuổi theo phía sau. Tuy không biết đối phương là ai, nhưng không thể dại dột dừng lại.
Hạ Uyển Nhi cũng phát hiện ba người Phong Dao ở phía sau, trong lòng nàng chợt thoáng qua vui mừng, nếu có ba người này, việc bắt giữ Vũ Thuần Tử sẽ dễ dàng hơn.
Đáng tiếc bọn họ đánh giá thấp thực lực Vũ Thuần Tử, tuy tu vi của hắn dừng lại Thông Linh cảnh nhị trọng, cộng với công pháp Huyền Vân Bộ, Thông Linh cảnh cùng cảnh giới khó có thể đuổi kịp được hắn.
Vũ Thuần Tử chạy một mạch vào sâu bên trong vòng thứ hai Ma Ám Sâm Lâm, hắn muốn đem Hạ Uyển Nhi cùng mấy người kia cắt đứt, như vậy mới dễ dàng trốn thoát.
“Khốn kiếp! Hắn tiến vào vòng thứ hai.”
Hạ Uyển Nhi tức giận mắng, trong lòng nàng không khỏi chần chờ, vòng thứ hai này yêu thú khá mạnh mẽ, Thông Linh cảnh yêu thú nhiều không đếm xuể, cũng có cả Linh Tuyền cảnh, nếu đi vào, năm mươi phần trăm là khó có thể đi ra.
Suy nghĩ một lúc, nàng nhất quyết đi vào bên trong, đối mặt với yêu thú không đáng sợ bằng mất đi sự trong sạch của nàng, dù thế nào, cũng phải đem Vũ Thuần Tử cho giết.
“Các tỷ muội, bên trong nguy hiểm trùng trùng, các ngươi nên trở về đi, ta sẽ trở lại Linh Bảo Tông sớm.”
m thanh Hạ Uyển Nhi truyền về phía sau lưng, hiển nhiên muốn nói cho ba người Phong Dao nghe, sau đó thân ảnh cũng tiến nhập vào bên trong.
Phong Dao, Vi Diệu cùng Mục Uyển nghe vậy, bước chân chợt chậm lại, ba người nhìn nhau không hiểu chuyện gì. Mục Uyển có chút lung lay nói.
“Hay là chúng ta trở lại, đợi Hạ Uyển Nhi về?”
“Không được, đều là tỷ muội, không thể để Hạ Uyển Nhi gặp nguy hiểm.”
Phong Dao lên tiếng phản bác.
“Ta cũng nghĩ vậy, trước tiên chúng ta tạo thành một nhóm, không được tách ra, mau chóng tìm được Hạ Uyển Nhi, tên kia rất khốn khéo, sợ Hạ Uyển Nhi sẽ chịu thiệt. Đến khi tìm được liền quay trở về.”
Vi Diệu cũng đồng ý với ý kiến của Phong Dao, đối với an nguy của Hạ Uyển Nhi các nàng vô cùng lo lắng.
Mục Uyển trầm tư một lúc, tuy nội tâm không muốn, nhưng cũng đồng ý đi vào, nếu nàng không đi, sẽ bị gắn mác bất nhân bất nghĩa.
Rốt cuộc, ba người cũng không quay trở lại, tiến nhập vào vòng thứ hai cùng Hạ Uyển Nhi.
Cảm giác chỉ có một mình Hạ Uyển Nhi tiến vào, trong lòng Vũ Thuần Tử âm thầm thở phào nhẹ nhõm, một mình thiếu nữ này hắn có thể dễ dàng đối phó, nếu thêm nhiều người, chắc chắn sẽ lựa chọn rời đi.
Hắn tiến nhập vào trung tâm vòng thứ hai, lần này hắn không dám có ý sơ xuất như vòng ngoài, không cẩn thận một chút, liền bị yêu thú tập kích.
“Nếu tu vi ta đủ mạnh, dễ gì bị đám nữ nhân kia ép đến đường cùng?”
Vũ Thuần Tử không khỏi thầm chửi một tiếng.