Một nhóm gồm 6 người 1 thú đang một đường di chuyển hướng về phía nam,hiện tại nhóm người này đang gặp một rắc rối khá là lớn.
Chỉ thấy đằng sau không xa nhóm người ấy hiện tại đang có một đàn yêu thú Mộc Linh Dương hơi quái dị đang đuổi theo,hai mắt bọn chúng đỏ rực một bộ dạng bị mất trí vậy.
Nhóm người 6 người 1 thú kia không ai xa lạ với chúng ta,đúng vậy không cần đoán cũng biết nhóm người này chính là:Lăng Tiếu,Ngọc Hân,Liễu Huệ,Tiểu Nguyệt,Trần Thị Như,Liễu Thi Hương và Cẩu Tặc(Huyễn Linh Báo tiến hoá).
Hiện Lăng Tiếu,Ngọc Hân cùng Liễu Huệ đã là Thoát Phàm Cảnh hậu kỳ, Tiểu Nguyệt,Trần Thị Như,Liễu Thi Hương đều đã là Thoát Phàm Cảnh trung kỳ,Cẩu Tặc thì tu vi tạm thời chưa tăng lên.
Tại sao nhóm bọn hắn lại bị yêu thú đuổi giết như vậy,chuyện này thì phải kể đến vài tiếng trước khi mà nhóm bọn hắn dừng chân ở khu rừng phía bắc cách nơi đây không xa kia.
……………………
Tại vài ngày trước Lăng Tiếu trổ tài nấu ăn để khoe khoang với các nàng Ngọc Hân,tại vì trước kia ở Thôn Gia Hoà hắn sống một mình nên hắn nấu ăn cũng khá ngon,các nàng được người mình yêu nấu cho ăn thì cảm thấy đầy ngọt ngào,vì thế các nàng khen hắn nấu ăn ngon quá trời,hắn được khen mặt đắc ý hiện rõ thầm nghĩ sau này phải nấu ăn cho các nàng nhiều hơn mới được,nhưng Thoát Phàm Cảnh đâu có cần ăn thức ăn đâu,các nàng ăn một lần tựa đi bế quan mấy ngày thế là kế hoạch hắn phá sản.
Lăng Tiếu không cam lòng,hắn muốn được các nàng Tiểu Nguyệt khen nhiều hơn,vì thế hắn lên kế hạch lấy dược liệu nấu ăn,ý đồ của hắn là làm ra món ăn vừa ngon miệng mà vừa có thể gia tăng tu vi,hắn phỏng chế xem dược liệu nào phối với dược liệu nào thì ăn được, ăn ngon,chỉ vài tiếng trước đây cuối cùng hắn cũng đã nấu ra một nồi súp dược liệu đầu tiên,nồi súp này không biết ngon không nhưng mùi rất thơm.
Lăng Tiếu thấy vậy thì vui mừng định ăn thử một miếng,đúng lúc này thì ở gần khu đó có một đàn yêu thú Mộc Linh Dương nghe mùi thơm nên bị hấp dẫn đến đây.
Lăng Tiếu nghĩ nghĩ cảm thấy hay là trước cho bọn Mộc Linh Dương này ăn thử trước để xem thử ăn vào có sao không đã,dù gì dược liệu hắn còn khá nhiều không vội không vội.
Mộc Linh Dương là một loại yêu thú khá hiền,đặt điểm là không có lông,da nó giống như một loại thân cây,mà đấy cũng là đặc điểm để nhận dạng con Mộc Linh Dương đẹp hay xấu,nó thường chỉ ăn dược liệu mà dược liệu lại khá quý hiếm,cho nên nồi súp dược liệu của Lăng Tiếu là khá hấp dẫn đối với chúng nó.
Tựa sau vài giây thì nồi súp dược liệu của Lăng Tiếu đã bị đàn Mộc Linh Dương húp sạch,đến đây thì chuyện mới đáng nói.
Chỉ thấy đột nhiên những con Mộc Linh Dương kia đổi màu da sau đó chúng với mắt thường có thể thấy bắt đầu mọc lông rất dài,trông bọn chúng thật sự rất quái dị.
Lăng Tiếu thấy vậy thì giật mình thầm nghĩ”May là ta chưa ăn,nếu không lông ta cũng mọc dài ra như vậy thì kì lắm,nhất là lông trym,ha ha bọn Mộc Linh Dương này bây giờ trông thật quái dị”
Hắn cũng không cười trên nổi đâu của người khác được bao lâu,đàn Mộc Linh Dương thấy mình cùng đồng bọn bị như vậy thì lập tức điên lên kéo nhau húc về phía hắn.
“Nha,các ngươi đừng qua đây,a thật ra các ngươi trông cũng không tệ,Á Ngọc Hân,Liễu Huệ,Trần Thị Như các nàng mau chạy,bọn Mộc Linh Dương này nổi điên rồi”Lăng Tiếu thấy đàn Mộc Linh Dương muốn liều mạng thì co cẳng lên ngay lập tức chạy.
Bọn Mộc Linh Dương đâu thể nào bỏ qua Lăng Tiếu dễ dàng,thế là dẫn đến một màn đuổi giết như thế này.
Lăng Tiếu nhìn đàn Mộc Linh Dương vẫn truy đuổi đằng sau nói”Là chính các ngươi muốn ăn a,ta đây là có lòng tốt đấy thật oan uổng quá mà”
Liễu Thị Hương thì ngây thơ nhìn về đàn Mộc Linh Dương nói”Chơi thật vui,lại đây đến mà bắt ta này”
Lăng Tiếu và các nữ còn lại nghe vậy thì không biết nói gì.
……………………
Ở phía nam cách Lăng Tiếu không xa,có một nhóm 15 người mặt quần áo thiêu hình con sư tử màu đỏ đang vây đánh một con Xích Bích Điểu.
Xích Bích Điểu là một loài yêu thú rất hiếm gặp,tốc độ của nó rất nhanh,cánh của nó có thể làm một linh khí dạng Dực hiếm thấy vì thế loài này rất được tu sĩ ưa bắt.
Còn nhóm 15 người đang vây bắt nó thì rất có duyên với Lăng Tiếu,bọn hắn chính người của Sư Hoả Môn,bao gồm 1 Thoát Phàm Cảnh Hậu kỳ,3 Thoát Phàm Cảnh trung kỳ, 11 Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ.
Một nhóm người thì đang bị yêu thú truy đuổi sml còn một nhóm thì đang vây bắt yêu thú.
Lăng Tiếu tu vi đã là Thoát Phàm Cảnh hậu kỳ thần thức cũng theo đó tăng lên gần bằng Tạo Đan Cảnh sơ kỳ,hắn là người đầu tiên phát hiện ra chiến đấu ở đằng kia,hắn tập trung thả thần thức một lát sau nở nụ cười bí hiểm nói”Cũng quá trùng hợp a,tựa nhóm người kia là người của Sư Hoả Môn thì phải,khà khà vì chúng ta đã là kẻ thù rồi nên đừng trách ta độc ác a”
Hắn bảo các nàng Ngọc Hân và Cẩu Tặc trước đi vào Thời Không Bảo Hạp,còn hắn thì tựa đổi hướng ẩn dấu bay về phía nhóm người Sư Hoả Môn kia.
Nhóm người Sư Hoả Môn vì tập trung vào Xích Bích Điểu quá cho nên tựa chưa phát hiện ra Lăng Tiếu.
Tại Lăng Tiếu di chuyển tới gần rồi bọn hắn mới có cảm ứng dồn dập quay đầu về hướng Lăng Tiếu,khi bọn hắn quay sang nhìn thì chả thấy một ai cả,thấy vậy bọn hắn hơi lộ vẻ nghi hoặc rồi lại tiếng tục vây bắt Xích Bích Điểu.
Một lát sau bọn hắn lại cảm ứng được rất nhiều khí tức có Tụ Linh Cảnh có Thoát Phàm Cảnh,bọn hắn quay đầu lần nữa,lần này thì bọn hắn há to mồm.
-Mẹ nó ta có bị mù không,con gì mà quái dị thế này.
-Tựa có điểm giống Mộc Linh Dương nhưng lại có lông chó.
-Con bà nó các ngươi bị ấm đầu à,con gì kệ mẹ nó,bây giờ nó tựa phát điên hướng phương hướng chúng ta kìa.
-Làm sao giờ,chúng ta còn chưa bắt được Xích Bích Điểu.
-Trước cứ chạy đã rồi tính,dù sao còn nước còn tát,đánh không lại thì chạy.
Thế là nhóm người Sư Hoả Môn bỏ qua Xích Bích Điểu hướng phương hướng phía nam chạy.
Xich Bích Điểu nào để cho bọn hắn như ý,chỉ thấy nó phất cánh vài cái quạt tạo ra một cơn lốc ý đồ muốn giữ chân nhóm người Sư Hoả Môn lại,vì tu vi của Xích Bích Điểu là Thoát Phàm hậu kỳ nên trốn thoát khỏi đợt công kích này chỉ có 1 tên Thoát Phàm Cảnh hậu kỳ và 3 tên Thoát Phàm Cảnh trung kỳ,còn 11 tên Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ còn lại thì bị cuốn ngược về phía sau không làm sao tiến về phía trước được.
Đàn Mộc Linh Dương kia đến nơi đây thì mất dấu Lăng Tiếu làm chúng nó rất tức giận,thấy nhóm người Sư Hoả Môn bị cơn lốc cuốn đến thì bọn chúng như tìm được chỗ phát tiết,bắt đầu hướng nhóm 11 tên Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ của Sư Hoả Môn phóng tới húc muốn phát tiếc trên người bọn hắn.
A……….ai ui………đít của ta…….. Từng tiếng gào rú vang lên,có vài tên còn bị sừng của Mộc Linh Dương bạo hoa cúc nữa,ai da nghĩ đến thôi đã thật là nhức đít.
Tuy nổi điên nhưng Mộc Linh Dương không phải là loài hiếu sát vì vậy trừ những người không may bị húc chết ra,thì không người nào sống xót,nói chung là tất cả 11 người đều không may bị húc chết.
Xích Bích Điểu thì sau một đòn đánh cuối cùng ra cơn lốc,thì tựa suy yếu nên ngay lập tức tìm một phương hướng bay đi,4 tên tu sĩ của Sư Hoả Môn thì hướng phía nam bay đi,thế là để lại một đàn Mộc Linh Dương quái dị không biết đi đâu.
Cuối cùng đàn Mộc Linh Dương quái dị ấy hướng phương hướng khu rừng cũ đi về.
Nơi đây tựa yên tĩnh.
Đến tối Lăng Tiếu đột nhiên xuất hiện,xem xét 11 thi thể dưới đất thì cười đắc ý nói”Ta thật là quá thông minh ha ha,một chiêu hạ thủy đông đẫn thật thành công”
Nói xong hắn để các nàng Liễu Huệ cùng với Cẩu Tặc ra,cưỡi trên lưng Cẩu Tặc tiếp tục hướng phía nam đi tới.
HCVVCH
Truyện này có thể ta sẽ viết ít,các đạo hữu thông cảm.