Đúng Lúc

Chương 32: Tự hẹn hò một mình



Editor + Beta: Basic Needs

Thẩm Ngư cất di động, trong lòng cô có chút tiếc nuối. Cô vốn muốn tìm một bộ phim để cùng xem với anh — việc đã trở thành thứ không thể thiếu trong mỗi lần hẹn hò của hai người.

Nhưng đồng thời cô cũng có chút nhẹ nhõm.

Kể từ lần ngủ với nhau đó thì về sau cô có chút chịu không nổi.

Đạt cao trào đúng là thứ gây nghiện, nó làm cho cô rất hưởng thụ; hơn nữa cô càng không thể cưỡng lại hormone đàn ông mà Trì Triệt đang phát ra — tuy rằng có lúc cô cảm giác được anh cố ý.

Sau khi xử lý xong một vài việc còn thừa lại ở công ty thì Thẩm Ngư lái xe về nhà. Lúc đầu cô dự định mua một phần pizza về ăn nhưng nghĩ thì nghĩ, cô vẫn không ngừng xe lại. Về nhà thay quần áo xong thì cô mới mở tủ lạnh, lấy ra những nguyên liệu mà lần trước Trì Triệt đã mua.

Thẩm Ngư hay nấu cơm, tuy cô không phải rất yêu thích công việc bếp núc nhưng vẫn duy trì đại khái xuống bếp năm sáu lần trong một tuần. Ăn ở nhà đúng thật là rất sạch sẽ nhưng dọn dẹp nhà bếp thì rất phiền toái.

Sau khi Trì Triệt biết được thói quen của cô thì trước khi anh lại ghé sang nhà cô, anh đã đi siêu thị mua một chút nguyên liệu có thể chế biến nhanh về. Tuy rằng vẫn không thể nào so sánh với mấy món giàu dinh dưỡng khác nhưng vẫn tốt hơn là ăn cơm hộp.

Kể từ lần đầu tiên làm món mì ý thất bại thì cô đã quyết định sẽ không bao giờ tự làm món này nữa. Dù cho nó có thể chế biến nhanh chóng nhưng mà đúng là cô không biết làm sao canh cho nó chín. Cô chỉ nhớ rõ Trì Triệt đã từng nói qua vì lần nấu ở trong bếp đó đã để lại cảm giác rất đặc biệt trong cô nhưng anh nói gì thì cô lại không nhớ. Dựa vào ký ức mơ hồ đó mà cô đã ôm một dĩa mì ngồi trên thảm trong phòng khách.

Ăn được hai miếng thì cô lại chạy đi lấy chai vang đỏ ở trên tủ mà Trì Triệt đã mang đến lần trước. Rượu ngon vậy mà uống chung với đồ ăn nhanh như thế này thì hơi đáng tiếc một chút.

Khúc Dạng gửi tin nhắn hỏi xem cô có muốn ra ngoài chơi không thì Thẩm Ngư chụp đồ ăn tối của mình rồi gửi sang. Thấy thế nên Khúc Dạng lên án cô thấy sắc mà quên bạn nên đơn phương quyết định chiến tranh lạnh với cô trong vòng một tuần.

Thẩm Ngư mỉm cười, cô nhìn vào tấm hình “hẹn hò” của một người rồi sau đó đăng tấm hình lên dòng thời gian, xem như tự hưởng thụ vậy.

Sau khi tắm xong, cô tắt hết đèn trong nhà ngoại trừ đèn đọc sách rồi mới làm tổ trên ghế sô pha xem bộ phim Interstellar.

Đây là bộ Thẩm Ngư thích xem nhất; tuy cô đã xem rất nhiều lần một mình hoặc là cùng với người khác nhưng mỗi lẫn xem lại có cảm giác không giống nhau.

Vũ trụ vĩnh viễn là một nơi mơ mộng nhưng đồng thời nó cũng vĩnh viễn không có âm thanh.

Lúc anh chàng nam chính Cooper tiến vào hố đen vũ trụ thì cô ngủ thiếp đi.

Lúc tỉnh lại thì cô đã nằmrồitrong lồng ngực Trì Triệt tự bao giờ; bộ phim còn chưa kết thúc. Lúc này đã là lúc cao trào của bộ phim khi Cooper đang truyền tin tức về cho Murphy khi còn trẻ. Ánh sáng từ bộ phim ánh lên mặt anh một dải sáng mờ nhạt, cô nhìn vẻ nghiêm túc xem phim vừa chuyên chú lại mê người của anh.

Trì Triệt đang ôm cô thì phát hiện cô đã tỉnh lại, anh cúi đầu hôn lên đôi mắt cô: “Sắp hết phim rồi đó em.”

“Ừ.”

Hai người lại tiếpđitục xem bộ phim đang dang dở.

Nhìn Cooper từ biệt Murphy khi cô ấy đã già, Thẩm Ngư vùi mặt mình vào ngực Trì Triệt, cô cọ vào áo sơ mi anh để lau đi nước mắt của mình.

Trì Triệt tắt tivi đi rồi quay về phía ghế sô pha và duỗi tay với cô, Thẩm Ngư ôm lấy cổ anh để cho anh ôm mình đi vào trong phòng.

“Anh có muốn đi tắm không chứ em tắm qua rồi đấy.” Thẩm Ngư ngửi thấy trên người anh còn mùi nhàn nhạt của thuốc lá và một chút rượu thì nói tiếp: “Anh uống rượu sao?”

“Anh có uống một chút.”

“Anhthích đitự mình lái xe sang đây hả?”

“Em yên tâm, anh kêu người ta lái xe sang [1].” Anh đặt cô lên giường rồi cầm lấy áo ngủ từ bên mép giường: “Em khoan ngủ, chờ anh một chút.”

“Cái này phụ thuộc vào tốc độ của anh rồi.” Thẩm Ngư nói

Kết quả là anh tắm xong thì người trên giường đã ngủ từ lúc nào rồi.

Trì Triệt chỉ có thể cười một cách bất đắc dĩ. Anh cũng không đánh thức cô mà vươn tay đặt đầu cô gối lên cánh tay mình rồi sau đó anh nghiêng người ôm gọn cả người cô.

Vốn dĩ anh không tính ghé qua đây nhưng sau khi uống rượu vào thì đột nhiên rất muốn cô chưa kể đến việc hai người đã không gặp mặt nhau mấy ngày rồi. Trì Triệt nghĩ có thể bởi vì trước đó hai người đã hẹn gặp nhau vào tối hôm nay rồi anh lại nhìn thấy tấm hình chụp bữa ăn của cô thì anh càng muốn nhìn thấy cô.

Khi anh vào nhà thì cũng không thấy người đâu cả mà chỉ có tivi đang chiếu phim – bộ phim yêu thích nhất của anh.

Khi anh đi vào phòngcopy gìcũng không thấycopy àcô thì đột nhiên hoảng hốt, trong đầu anh hiện ra liên các loại suy nghĩ phức tạp mà anh không dám nghĩ sâu xa cho đến khi anh thấy bóng dáng của người kia bị cái chăn che mất ở trong phòng khách.

Anh cười thầm cho sự vô dụng của mình, may mà cô không có phát hiện.

Hai người đã quen nhau được một thời gian nên Thẩm Ngư đã bắt đầu quen với việc trở thành một người bạn gái của anh. Kể từ khi hai người ở chung, có rất nhiều việc không cần nói ra nhưng hai người đãô haysáng tỏ.ô hay

Nhưng mà Trì Triệt lại vẫn có cảm giác không được thỏa mãn cho lắm.

Không thỏa mãn chuyện gì? Thật ra anh cũng không nói được, chỉ là mỗi lần nhìn dung nhan khi ngủ của cô thì tâm tình yêu thích của anh không có giảm bớt sau một thời gian quen nhau mà ngược lại lại gia tăng. Tình cảm được tích tũy đầy ắp trong lòng anh tăng đến mức anh đã sắp chịu không nổi.

Buổi sáng khi Thẩm Ngư tỉnh dậy thì cô phát hiện mình lại dậy sớm hơn anh. Anh nhắm mắt, mái tóc buông xõa mềm mại làm lộ ra vẻ thư sinh hiếm thấy. Cô đẩy chăn ra rồi duỗi tay lên đầu giường tìm di động của mình nhưng mà chưa tìm được nó thì cổ tay đã bị ai kia nắm lấy nhét vào trong chăn.

“Còn chưa tới 9 giờ rưỡi nữa.” Trì Triệt vẫn còn nhắm mắt, trong giọng nói của anh còn mang theo tiếng khàn khàn vừa mới tỉnh ngủ: “Chào buổi sáng, em nằm lại với anh một chút đi.”

Thẩm Ngư ngoan ngoãn nằm thêm với anh trong chốc lát nhưng sau đó cô lại muốn ngồi dậy. Rốt cuộc Trì Triệt cũng mở mắt: “Sao thế em?”

“Thì em nằm cùng với anh một xíu rồi,” Thẩm Ngư nói: “Để em đi nấu cái gì đó cho anh, hôm qua anh vừa uống rượu đó.”

“Không cần đâu, chỉ cần em nằm ngủ với anh là được rồi.”

“Vậy để em lấy sách ra đọc với anh.”

“Anh nói nằm mà.” Anh hôn cô rồi nói với giọng xin ý kiến nhưng hành động lại không có gì do dự mà nắm lấy tay cô rồi đặt lên vật nào đó đã ngóc lên bởi vì động tác của cô: “Hay là em giúp anh sờ đi?”

__________

Chú thích [1] Đại giá (代驾): Đây là dịch vụ gọi người tới thay mình lái xe.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.