Thập Niên 70: Trở Thành Nữ Xứng Nuôi Con, Làm Giàu

Chương 9: Chứng Minh Thân Phận



Bình thường khi xảy ra một số va chạm nhỏ, người nhà họ Lâm đều nhường cô ta.

Vì vậy khiến Cố Tri Ý càng lúc càng không e ngại gì, được cưng chiều mà ỷ lại.

Hằng ngày, mối quan hệ với các chị em dâu cũng không tốt lắm, mà quan hệ mẹ chồng nàng dâu lại càng như thế.

Giữa lúc đó, Lâm Quân Trạch đã bị thương tương đối nặng, phải trở về dưỡng thương một thời gian, mà Cố Tri Ý đang mang thai nên tính tình rất không tốt.

Hai người họ cứ ba ngày lại gây gỗ một trận nhỏ, năm ngày một trận lớn.

Cho dù tình cảm trước kia có tốt thì trong lúc không ngừng gây gỗ nàn mà đều đã biến mất sạch sẽ.

Sau đó, vết thương của Lâm Quân Trạch đã khỏi thì lập tức trở về đơn vị, một mình Cố Tri Ý gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng ba đứa bé.

Khi cuộc thi đại học đã được khôi phục lại, cô lập tức ném đứa nhỏ hai tuổi và cặp song sinh năm tuổi sang một bên mà tham gia thi đại học.

Cố Tri Ý cũng rất may mắn, cô ta cũng là số ít người trong thôn đã đi đậu đại học.

Cố Tri Ý vẫn cảm thấy cuộc sống của mình không nên như thế này, cô ta lập tức không quay đầu lại mà ném mấy đứa bé cho hai vợ chồng Lâm lão gia.

Một mình cô ta thu xếp đồ đạc lên thành phố học đại học, khiến cha mẹ Cố gia tức giận, phải nằm trên giường vài ngày.

Nhưng cuối cùng đó vẫn là con gái nhà mình, thỉnh thoảng họ còn chuyển chút tiền sinh hoạt cho Cố Tri Ý.

Chỉ là con người Cố Tri Ý rất có dã tâm, nhưng IQ và EQ lại không đủ.

Sau đó bị một người bạn cùng phòng lừa gạt mà xoay vòng vòng, ngay vào lúc cải cách mở cửa, cô ta cũng học theo người ta mà bắt đầu kinh doanh.

Học cũng không lên tiếp được, kết quả sau đó cũng có thể đoán được.

Bị người ta lừa lên núi, lúc lẩn trốn chạy ra thì bị rơi xuống núi, không rõ sống chết.

Cũng bởi vì đã từng có mối quan hệ mập mờ với thanh niên trí thức trong thôn, và bị truyền đi mà mọi người của mấy đại đội lân cận đều biết.

Đến mức khi mấy đứa bé đã trưởng thành vẫn còn bị những người trong thôn bàn tán, nói chúng không phải con của Lâm Quân Trạch.

Vì thế từ khi còn nhỏ, ba đứa bé đã không ít lần bị khinh bỉ.

Mà tất cả mọi người đều cho rằng Cố Tử Ý đã đi đến thành phố lớn và đang sinh sống rất tốt.

Nhưng trong lúc Lâm Quân Trạch thi hành nhiệm vụ tấn công vào đường dây buôn người, anh mới biết được vợ mình có thể đã chết.

Mà cuối cùng cũng không giấu giếm được Cố gia bên kia nữa. Họ vốn cho rằng con gái mình chỉ là đang cáu kỉnh nên không liên hệ với gia đình, nhưng không ngờ, lần từ biệt này lại là người đầu bạc tiễn người đầu xanh.

Mẹ của Cố Tri Ý càng không thể tiếp nhận nổi sự thật này, không bao lâu thì bà cũng ngã xuống.

Không được mấy năm, bà vì buồn bực, đau buồn mà qua đời.

Bất quá Lâm Quân Trạch lại không hề buông thả việc giáo dục của ba đứa con.

Sau lưng cũng không thiếu người muốn giới thiệu cho anh, nhưng anh đều từ chối, dẫn ba đứa nhỏ đến đơn vị, chính mình nuôi ba đứa bé trưởng thành.

Bản thân anh cũng không nhắc đến quá khứ của Cố Tri Ý, chỉ nói rằng mẹ rất yêu thương chúng, chỉ là đã rời đi rồi.

Mấy đứa bé cũng được xem như trưởng thành khỏe mạnh, và không hề có quá nhiều oán hận với người mẹ trong ấn tượng của mình.

Mà linh hồn của nguyên chủ vẫn luôn phiêu bạt trên nhân gian, tham dự vào cuộc sống của Lâm gia, Cố gia và những đứa con của mình.

Đặc biệt là hai đứa con trai của mình có kết cục đều vô cùng thê thảm.

Thì ra thân phận hai đứa con trai của Lâm Quân Trạch đều là nằm vùng, hai người đều thi hành nhiệm vụ cùng một nơi, cuối cùng lại bất hạnh mà hi sinh.

Loại nằm vùng mà đến khi đã chết rồi cũng không có cách nào chứng minh thân phận

Thậm chí còn không hề có bia mộ, Lâm Quân Trạch cũng không có cách nào đến cúng bái.

Còn lại của hai anh em cũng chỉ là khai khối mộc bài bày trong nhà.

Và một đôi huy chương khi còn sống.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.