2 năm sau:
Hàn Như bây giờ đã là một nữ minh tinh nổi tiếng trong hai năm cô tập trung vào học thanh nhạc và đóng phim điện ảnh, nghệ danh của cô là Nguyễn xán,
Cô cùng với Lương Yên thành lập công ty giải trí Lương Yên làm tổng giám đốc kiêm quản lý.
Tháng trước khi cô đang quay phim ở Thái Lan Lương Yên đã nhận lại gia đình mẹ, anh trai cô ấy đã tha thứ cho cô ấy đón nhận Lương Yên cùng Gạo Nếp.
Hàn như thật lòng vui cho Lương Yên, Gạo Nếp 2 tuổi lúc nào gọi điện cùng níu ríu gọi Hàn Như, miệng ngọt như kẹo lần nào cô đi quay về nhóc con cũng có quà đầy tay.
Về đến sân bay đã thấy Lương Yên cùng Gạo Nếp từ xa vì tránh fan lên Hàn Như đi cửa sau Gạo Nếp nhìn thấy cô nhào đến ôm lấy Hàn Như, luôn mồm gọi mẹ.
Hàn Như lên xe cùng Gạo Nếp, Lương Yên cùng trợ lý sắp đồ vào cốp xe sau đó Lương Yên cùng Hàn Như rời đi trợ lý gọi xe về.
“Như Như hôm nay nhà mình có chút việc tí nữa cậu đến đừng để bụng nhé.”
Hàn Như khó sử vẫn đang bóc kẹo cho Gạo Nếp “Nếu không tiện cậu đưa mình ra khách sạn đi.”
Lương Yên không đông ý nói nguy hiểm vẫn quyết tâm đưa Hàn Như về nhà.
“Như Như chị dâu mình mang thai với người khác bọn họ yêu nhau từ trước nhưng anh mình ép chị dâu mình phải cưới anh ấy, bây giờ bọn họ đến để xin anh mình ly hôn.”
Hàn Như nghe vậy cũng không phán xét tình yêu là thế luôn có lý lẽ riêng của nó, cũng giống như cô năm đó đã đánh mất trái tim lúc nào không hay.
Vào sân thấy người đang quỳ người đàn ông mặt đầy thương tích, Hàn như có đôi chút hoảng sợ bế Gạo Nếp bước hụt một bậc.
Vào trong nhà có người phụ nữ trung niên khuôn mặt phúc hậu đang lén lau nước mắt, thấy Hàn Như và Gạo Nếp về muốn đón lấy nhóc con nhưng Gạo Nếp lại ôm lấy cô chặt hơn.
Ngượng Ngùng cười với bà “Cháu chào bác, cháu lâu ngày chưa gặp Gạo Nếp bác để cháu bế bé con một chút được không ạ?”
Vũ Tuyết ngượng ngùng mời Hàn Như vào đang loay hoay thay giày cho nhóc con Lương Yên sách đồ từ xe vào vừa vào cửa vừa nói: “Mẹ kệ thôi, con bé này mẹ nuôi nó mà ở nhà thì sẽ không theo ai đâu có lần nó ốm Hàn Như còn phải mang theo nó đi quay ấy.”
Hàn Như mặc kệ Lương Yên bước vào lại nhìn thấy Lương Hải Cùng Tống Thoan đang ngồi trên sopha, Lương Hải nhìn thấy cô vô cùng kinh ngạc.
Hàn Như cố trấn tĩnh làm như không quen Lương Hải chỉ mỉm cười : “Em chào anh chị, em là bạn của Lương Yên tên là Hàn Như ạ.”
Tống Thoan ngạc nhiên nhìn về phía Lương Hải nhìn thấy anh đang nắm chặt nắm đấm, mỉm cười cô ấy xuất hiện Lương Hải sẽ buông tha cho cô chăng?
Lương Hải gằn giọng nói: “Cô Hàn đây thấy quen quen không biết tôi đã gặp cô chưa.”
“Chưa từng.” nói song Hàn Như chỉ vào vali nháy mắt với Gạo Nếp bé con thấy vậy vội chạy lại ôm vali đòi mở ra xem quà.
Vũ tuyết thấy vậy chỉ đành bảo Lương Yên đưa Hàn Như và Gạo Nếp lên phòng nghỉ ngơi.
Phòng Hàn Như được sắp xếp ở tầng 3 cô và Gạo Nếp vừa vào đã cùng nhau ngồi mở quà.
Lương Yên có việc đưa Vũ Tuyết ra ngoài một lát sẽ về Hàn Như ở chung mái nhà với Lương Hải không thoải mái nhưng nếu cô không đi ra cũng sẽ không chạm mặt.
Hai mẹ con đang đang chơi thì Gạo Nếp muốn ngủ cô bế bé lên đung đưa một lúc thấy nhóc con ngủ say thì đặt về giường.
Lương Hải từ lúc Hàn Như xuất hiện anh đã có đáp án người con gái năm ấy đã cướp mất trái tim anh rồi, kí đơn cho Tống Hoan yêu câu cô dọn đi ngay lập tức Tống Hoan vội đứng dậy bước đi không nhìn lại.
Lương Hải gọi quản gia lấy chìa khoá dự phòng tầng 3, bước lên mỗi bước tim anh lại đập loạn nhịp người con gái ấy đang ở gần anh.
Đúng như anh dự đoán Hàn Như khoá cửa, lấy chìa khoá dự phòng mở vào thấy Gạo Nếp đang ngủ rúc vào lòng Hàn Như, thậm trí hai tay còn để trên ngực Hàn Như.
Lương Hải phát điên rồi con nhóc con kia sao lại có thể động chạm như vậy, cô là của anh.
Nhìn một lúc thấy 2 người đang ngủ Lương Hải nhẹ nhàng đi ra khoá cửa lại như cũ.
Đến tối Lương Hải từ bên ngoài trở về vốn hôm nay anh muốn ở nhà nhưng bệnh viện lại có việc anh phải giải quyết, về đến nhà đúng giờ cơm tối anh cố tình giải quyết nhanh mọi việc để về nhà ăn cơm.
Lương Hải vào nhà quản gia vội chạy lại giúp anh cầm áo khoác đưa mắt nhìn vào bên trong chỉ thấy mẹ anh đang chơi cùng Gạo Nếp.
“Nhóc con hôm nay ở nhà ngoan không.”
Gạo Nếp chỉ liếc mắt nhàn nhạt nhìn anh rồi lại tiếp tục nghịch con búp bê trong tay.
Vũ Tuyết không thèm nhìn Lương Hải chỉ ngồi chơi cùng Gạo Nếp.
Lương Yên đi ra gọi mọi người vào ăn cơm, Lương Hải nhìn quanh không thấy Hàn Như đâu hỏi quản gia mới biết lúc chiều cô đã mang vali đi rồi.
Nghe vậy Lương Hải bực dọc cầm chìa khóa xe ra ngoài, gọi điện cho Tô Hùng.
“Gọi mọi người tìm cho tôi một người.”
“Đại ca anh tìm chị dâu sao ạ.” Tống Hùng vừa nói vừa ra hiệu tập hợp
“Tôi sẽ gửi thông tin qua cho cậu, cho cậu 2 tiếng”