Hồng Ngạn

Chương 32



Khi này tấm lýng Trýờng Týõng Tý ðều dựa hoàn toàn vào lồng ngực Lãng Ngýu, cấn thêm lớp quần áo dày, hình nhý ðộng ðến vết thýõng rồi…

Khi nảy Xà Ðằng của Nhị Sý tỷ trói y, là dây roi linh lực, trói vào nhý ghim vào sâu trong da thịt, lúc ðó vì sợ ba ngýời nọ lo lắng nên y mới tỏ vẻ bình thản, nhýng hiện tại lên cao trời trở gió lạnh, vết thýõng không ðýợc xử lí kỉ càng, lại bị cọ tới cọ lui này ðang âm ỉ kêu ca với Trýờng Týõng Tý rồi.

Trýờng Týõng Tý ẩn nhẫn cõn ðau lại, không thể hiện ra bên ngoài bất thýờng gì, bỗng ngýời phía sau thì thào bên tai y, hắn gọi ” Trýờng ca?”

Y nghoảnh lại nhìn hắn, chỉ thấy ðôi mài kia ðang chau lại, hắn hỏi ” Huynh bị thýõng?”

Ðối với ðôi mắt vừa ẩn hiện lo lắng vừa sinh tức giận kia của Lãng Ngýu khi ðó, Trýờng Týõng Tý không hiểu sau lại có cảm giác việc ðể bản thân bị thýõng thế kia, là một việc làm có lỗi vô cùng.

Hai ngýời rời khỏi Truy Tinh ðài, ðối với sự im lặng của ngýời ði phía trýớc Trýờng Týõng Tý cũng không biết ðối mặt thế nào, khi y muốn gọi hắn lại nói lời cáo từ ðể về ðiện, bỗng ngýời dừng chân xoay lại. Vì ðột ngột nên suýt nữa Trýờng Týõng Tý va vào ngýời hắn rồi

Lãng Ngýu nói ” huynh về ðiện sao?”

Trýờng Týõng Tý gật ðầu ” cũng trễ rồi…”

Lãng Ngýu cất ngang lời y, lời nói vẫn trầm nhý cũ nhýng có chút vội ” ðừng về ðiện, huynh ðang bị thýõng, ðến ðiện ta ði, ta giúp huynh trị thýõng”

Cũng không rỏ khi ðó ðầu óc nghĩ gì nữa, khi tỉnh táo lại ðã phát hiện ngồi trong lòng Lãng Ngýu rồi, cũng phải thôi, khi ðối diện với ánh mắt chân thành nhý vậy, ai lại nỡ lòng từ chối.

Trýờng Týõng Tý nhìn ngắm cãn phòng một chút, ðây không phải lần ðầu y ðến phòng của Lãng Ngýu, nhýng lại là lần ðầu ở phòng của hắn khi hắn ở chức vụ ðại ðiện hạ. Tuy là vậy nhýng xem ra cách bày trí cũng không khác khi xýa là mấy, ngýời này không thích cầu kì, nội thất bên trong ðều ðõn giản ðến mức có thể, ngay cả việc hắn thích màu trầm cũng không thay ðổi gì.

Lãng Ngýu chấp tay nhìn ngắm một chút, khi này ðã ðến gần tới bàn làm việc ðặt kế bên kệ sách, lúc ðầu Trýờng Týõng Tý chỉ ðịnh kiểm tra xem mấy nãm nay tên này ðã ðọc ðýợc sách gì rồi, lại vô tình nhìn thấy một bức họa dang dở ðặt trên bàn. Bức họa ðýợc kẹp trên sách, kẹp mắt phần trên, chỉ thấy nửa thân dýới, là một bức họa ngýời, ngýời bên trong tranh diện hồng y nổi bậc, dáng vẻ uyển chuyển dýờng nhý ðang múa… Chỉ nhìn nửa thân dýới ðã biết ðýợc là một vị mĩ nhân rồi, Lãng Ngýu tên tiểu tử này bên ngoài xay dựng hình týợng lạnh lùng xa cách, ra là có ngýời trong lòng rồi, còn giấu một tiên nữ thế này, không biết là tiên nữ nào laị ðýợc lòng tên kén chọn này, Trýờng Týõng Tý sinh tò mò výõn tay muốn cầm bức họa kia lên.

Chỉ là tay vừa chạm vào tờ giấy ðã bị ðôi tay to lớn bao trùm, ấn giữ Tay Trýờng Týõng Tý lại bên dýới, Lãng Ngýu nói ” Trýờng ca, thứ này không xem ðýợc”

Trýờng Týõng Tý nào muốn chịu thua dễ dàng nhý vậy, muốn nâng tay lên, nhýng lực tay tên này kinh ngýời, vậy là bàn tay kia của Trýờng Týõng Tý ðýợc hắn kín kẽ bao phủ ấn giữ bên dýới, dùng có hõi phí sức nên mệt rồi, Trýờng Týõng Tý bỏ cuộc ” xem trộm ngýời trong lòng ðệ, là ta không ðúng, nhýng mà huynh ðệ bao nãm là cô nýõng nhà nào cũng nên cho ðại ca ðây biết mặt một chút chứ”

Ngýời bên cýời hiếp mắt, nhýng tay bên dýới lại không hạ lực ” chuyện này không quan trọng, vết thýõng huynh quan trọng hõn, ðến ðể ta kiểm tra cho huynh”

Ðã khõi dậy cõn tò mò thì làm gì có chuyện bỏ qua dễ dàng, Trýờng Týõng Tý vẫn kiên trì không rời mắt khỏi hắn ” không cho xem một chút ðýợc sao?”

Lãng Ngýu siết tay thêm chặt ” huynh quan tâm ngýời trong lòng ta là ai nhý vậy sao?”

” ðệ muội vuông tròn thế nào, ðýõng nhiên là quan tâm rồi”

Lãng Ngýu bỗng thở dài ” Trýờng ca, không có ðệ muội ðâu”

” ồ, vậy ra trong tranh là ðệ ðệ”

Giây phút ðó, Trýờng Týõng Tý bỗng cảm nhận ðýợc ánh mắt có phần bất thýờng của ngýời bên trên nhìn mình, nhýng chỉ thoáng qua trong phút chốc, hắn lại nói ” ngoan nào ðừng loạn nữa, ðến ta thoa thuốc cho huynh”

Trýờng Týõng Tý ýng thuận gật ðầu, chỉ là hắn vừa xoay ngýời ði, y nhân lúc sõ hở mà xoay ngýời lại tóm bức tranh kia, nhýng lại bất thành, cả cõ thể bị kéo ngýợc trở vì, vì lúc rời ði, Lãng Ngýu chýa từng buông tay y khắc nào.

Trýờng Týõng Tý bị kéo vào lồng ngực hắn, lại nghe hắn trách mắng ” huynh lại sử dụng trò nay với ta, Trýờng ca ta không còn nhỏ nữa”

Lấy lí do không còn nhỏ nữa muốn chống ðối y à, Trýờng Týõng Tý bị chọc giận, cứ vậy mà trực tiếp ra tay, chýởng cho hắn một phát, chỉ là ngýời này tay nhanh mắt lẹ, lập tức lách ngýời ði.

Không dùng tay ðýợc chuyển tới dùng chân, nhýng hễ Trýờng Týõng Tý ðýa ra ðòn nào ngýời này nhý ði trong bụng y vậy, ðều ðoán ðýợc mà phòng, duy chỉ phòng, sớm giờ không ra tay.

Trýờng Týõng Tý bị hắn chọc nổi ðóa rồi ” Lãng Nghiên Dýõng, ðệ coi thýờng ta già yếu bệnh tật, không ðáng ðấu với ðệ sao?”

Lãng Ngýu bỗng trýng ra bộ mặt gian manh ðến mức Trýờng Týõng Tý có chút khó hiểu, hắn cýời ngâm ” nếu vậy thì huynh ðừng có hối hận ðó”

Trýờng Týõng Tý lo tên này lại bày mýu kế, lập tức phòng bị cao ðộ. Chỉ là Lãng Ngýu hắn nói ðúng, hắn không còn là thiếu niên mýời mấy ðôi mýõi kia cho Trýờng Týõng Tý mặc sức ức hiếp kia nữa, hiện tại không chỉ phòng giỏi, ra ðòn tấn công vừa nhanh vừa hiểm. Sách giấy trong phòng vì hai ngýời lãn lộn làm loạn ðã rách ra từng trang, bay nhý mýa, tuy là vậy trận tranh ðấu vẫn chýa có dấu hiệu dừng lại.

Tay Trýờng Týõng Tý výõn tới, tóm ðýợc bức tranh nọ, tuy nhiên chýa kịp xem ðã bị ngýời tóm ði, hai bên kẻ tranh ngýời giành, ðều muốn bức tranh thuộc về mình.

Bỗng, phựt một tiếng, Trýờng Týõng Tý chới với lùi về sau, khi này nhìn bức tranh trong tay mình chỉ còn phân nửa, là nửa ðoạn dýới chân, hoàn toàn không nhìn ðýợc mặt mũi ngýời bên nọ, Lãng Ngýu cứ vậy mà dùng biện pháp này.

Lãng Ngýu ðem nửa bức tranh kia cùng chấp ra phía sau ” Trýờng ca, xem nhý huynh thua rồi”

Trýờng Týõng Tý ” ðệ lại dùng cách này, không phục”

Lãng Ngýu dang tay ra, làm dáng vẻ chào ðón ” Vậy huynh ðến giành lấy ði”

Từng ðýợc xem là một nửa sý tôn của hắn, vậy mà giờ tiểu tử này có ý ðịnh làm phản trắng trợn nhý vậy, Trýờng Týõng Tý thật sự không thể chấp nhận, tay bên dýới ðã nắm thành quyền rồi. Sau ðó, cứ vậy mà sống chết bổ nhào về phía tiểu tử ðó…

Cũng không rỏ Lãng Ngýu khống chế y bằng cách nào, Trýờng Týõng Tý hiện tại nằm úp mặt xuống ðất, bên trên là thân thể Lãng Ngýu nặng nề ngồi lýng y, khống chế tay y trên lýng, lúc này mảnh vụn từ trên cao rõi xuống trýớc mặt Trýờng Týõng Tý, y có thể nhìn ra mảnh vụn ðó họa một ðôi môi mỏng nhạt, ðây rỏ ràng là phần trên của bức tranh mà, thua thế này cũng quá thảm hại rồi.

Lãng Ngýu giữ chặt tay y, kề sát xuống bên dýới, nói ” Trýờng ca, tâm phục khẩu phục chýa?”

Trýờng Týõng Tý nghe ra giọng ðiệu ðắc chí của hắn, khi này muốn chống cự nhýng vô dụng, sức tên bên trên không tầm thýờng chút nào

Thấy ngýời bên dýới vẫn ngoan cố, thà chết cũng không nhận thua, Lãng Ngýu lại bắt lấy cái cứng ðầu này mà nổi máu trêu ghẹo ” nói ði, nói huynh thua Nghiên Dýõng, ta sẽ thả huynh ra”

” rỏ là nhìn thấy rồi còn muốn hạ bệ ngýời khác theo cách sỉ nhục nhý vậy” Trýờng Týõng Tý mắng ” cũng lýu manh quá ðó”

” Thật ra ta còn nhiều trò lýu manh hõn nữa cõ” Lãng Ngýu siết chặt tay, tay kia lại luồn qua hông Trýờng Týõng Tý ” có muốn thử không?”

Trýờng Týõng Tý thật sự bị hắn chọc cho bùng nổ rồi, thấy cái tay kia loạn phía bụng sinh nhột, y hét lên ” Lãng Nghiên Dýõng, nếu ðệ còn không thả ta ra, ta…ta sau này ta sẽ không nhìn mặt ðệ nữa”

Lãng Ngýu không ngừng tay, ðôi mắt âm trầm của hắn nhìn lấy cái tai của ngýời bên dýới, sau ðó tay hắn tìm ðýợc nút mở thắt lýng, mạnh bạo tháo ra, dây thắt lýng bung ra ” Trýờng ca, là tại huynh không ngoan nên ta mới dùng biện pháp mạnh”

Hắn nói xong, trực tiếp lột cái áo choàng bên ngoài của ngýời bên dýới quãng ði, khi này chỉ còn lớp áo lót trắng bên trong, mà hiện tại lớp áo trắng kia ðang loang lổ vết máu

Trýờng Týõng Tý cũng không nghĩ vết thýõng kia lại nghiêm trọng ðến mức chảy máu nhý vậy, y không muốn Lãng Ngýu nhìn thấy nó, vì vậy tìm cách chống ðối hắn, áo choàng vừa cởi ra y ðã nắm ðýợc cõ hội chạy thoát, chỉ là vừa bò ði cái chân ðã có ðôi tay bắt lại, y vung cái chân còn lại, muốn ðá hắn, nhýng cái chân kia cũng bị tóm mất, sau ðó cả ngýời ðều bị kéo về phía Lãng Ngýu.

Thấy hắn lại muốn tiếp tục cởi áo mình, Trýờng Týõng Tý tóm lấy cái tay ðó, trực tiếp ðýa lên miệng cắn, y dùng sức cắn, chỉ là cắn một lúc lại thấy ngýời bên trên không hề có phản ứng, cứ nhý vậy mà nhìn y, Trýờng Týõng Tý sinh yếu lòng sợ bản thân mình ra tay nặng làm ðau ngýời ta, vì vậy dừng lại muốn vén tay áo hắn kiểm tra vết thýõng. Chỉ là sau ðó y phải trả giá cho sự nhân nhýợng với kẻ ðịch của mình.

Lãng Ngýu nhân lúc y dừng tay, trực tiếp tấn công khống chế tay y, nắm ðôi tay giữ chặt trên ðỉnh ðầu, tay kia trực tiếp nắm cổ áo, lột cái áo ra, hắn lật ngýời Trýờng Týõng Tý lại, trót lọt cởi lớp áo trong, cái lýng rắn chắn phõi bày trýớc mắt hắn.

Chỉ là, trên tấm lýng vừa trắng vừa rắn kia, còn có một thứ, hiện mắt Lãng Ngýu ðang gián lên ðó, vật lộn với Trýờng Týõng Tý có chút tốn sức, lại nhìn vết thýõng bầy nhầy rỉ máu trên tấm lýng của y, sắc mặt hắn có chút khó nhìn. hít thông chút khí.

Trýờng Týõng Tý biết mình thua thảm lắm rồi, hiện tại cũng có chút mệt nên nằm lì ðó, mặc hắn muốn làm gì thì làm, chỉ là nhắm mắt một lúc lâu, thấy bên trên không có ðộng tỉnh, khi này y mở mắt, muốn hỏi xem Lãng Ngýu có vấn ðề gì, chýa kịp hỏi ðã cảm thấy một ðợt nóng ðột ngột chạm vào da thịt gần vết thýõng, cái chạm kia làm y không kịp phòng mà rùng mình một cái.

Ðôi tay nóng rực kia ðang vuốt ve tấm lýng y, Trýờng Týõng Tý khá nhạy cảm với việc tiếp xúc thân thể, ðôi tay kia lại có vết sai sần, cứ cạ tới cạ lui làm y có chút không thoải mái, khi này y nghe hắn nói ” vết trói cả Xà ðằng, là Chử Túc Ly?”

Thứ Trýờng Týõng Tý không muốn hắn nhìn thấy là nhý vậy, Trýờng Týõng Tý biết hắn lo cho y, nếu biết Nhị sý tỷ làm y bị thýõng, sẽ không dễ bỏ qua

” Lúc ðó có Tiêu mễ ở ðó, ta sợ bị lộ thân phận nên mới cố tình khiêu khích tỷ ấy dùng xà ðằng, ta rỏ nó nhất, Xà ðằng là vật có linh tính, nó nhận ra khí tức của ta, chỉ tổn hại da thịt, không ảnh hýởng ðến linh hạch”

Lãng Ngýu làm sao không nhận ra ngýời này ðang nói dối ðể dỗ dành mình, Xà Ðằng vốn dĩ không có khả nãng nhận khí tức ðó, nếu có thì cũng ðã hõn chục nãm rồi, làm sao còn nhớ. Chỉ là sớm giờ giao ðấu, hắn phát hiện linh hạch Trýờng Týõng Tý không bị tổn hại, ðúng nhý y nói Xà Ðằng chỉ làm y bị thýõng ngoài da. Nhýng nhìn tình trạng vết thýõng tệ nhý thế, hắn có chút giận rồi ” nếu ta không tận mắt nhìn thấy, huynh muốn ðể nó ðến bao giờ, chờ cho nhiễm trùng luôn mới quan tâm tới”

Trýờng Týõng Tý nằm lì ra ðó ” ta thật không biết nó nặng nhý vậy mà, bây giờ nghe ðệ nói mới cảm thấy có chút ðau, có phải vì Ô vân Du tạo thân thể cho ta có vấ ðề, làm ta mất cảm giác rồi không?”

” Cái gì mà mất cảm giác, huynh ðừng có lừa ta”

Trýờng Týõng Tý nghe ðýợc Lãng Ngýu sinh khí nên không có tâm trạng ðùa cợt nữa.

Y ngồi trên giýờng nhìn vết thýõng bên dýới, vết thýõng bao tròn ngýời y, nhý sợi dây trói, vì lúc ðó buộc y trả lời thật nên xà ðằng siết vào ngýời y mấy bận, có lẽ lúc ðó ðã siết vào trong da thịt y rồi, chỉ là không cảm nhận ðau ðớn nên Trýờng Týõng Tý cũng không ðể tâm ðến nó.

Lúc nãy ðúng là y nói bừa ðể Lãng Ngýu bớt lo lắng, Xà ðằng khắc hàn khí, khi ðó không chừng sẽ bị nó bóp nát linh hạch, cũng may có vật lạ kia giao ðấu ngãn cản nó lại, nên Trýờng Týõng Tý mới thoát nạn. Chỉ là cái thứ ðó ðột ngột xuất hiện trong cõ thể mình nhý vậy, làm Trýờng Týõng Tý sinh dự cảm bất an.

Cảm giác ấm nóng chạm vào da thịt phía sau làm Trýờng Týõng Tý dời suy nghĩ, tập trung lại ” ðừng trách Chử Túc Ly, tỷ ấy týởng ta là Lãng Kinh Lạc, ngýõi cũng biết tỷ ấy vì chuyện Mễ Mộc Miên phản bội mẫu hậu ta mà có hiềm khích với mẹ con họ, cũng xem nhý nạn này cũng không hẳn là xấu ðâu”

Sự việc y sống lại ðột ngột ở hoàng lãng cũng có nhiều lời ra tiếng vào, chẳng hạn nhý ðoạt xá, thông qua sự việc ðó giúp y có bằng chứng chứng thực rồi. Lại nói ðến vị Tiêu Mễ kia, ra tay týõng trợ Trýờng Týõng Tý, không phải ngẫu nhiên, phu quân của nàng là Tiêu Nhậm, nãm xýa mang tội danh hành thíchcông chúa ðiện hạ, bị giáng chức, hiện vẫn chýa ðýợc vào triều, mấy nãm nay một mình nàng ta chống trọi trong triều vô cùng cực nhọc, luôn tìm cõ hội ðể trở mình, giúp phu quân mình trở về. Sự việc sáng hôm nay, là một trong những cõ hội nàng ta bắt ðýợc. Nãm ðó Tiêu Gia gặp nạn, Mễ Chu Khiết cũng vì mối quan hệ sý ðồ mà bị nhóm ðại thần công kích, nói y là kẻ sau lung ðiều khiển con rối Tiêu Nhậm tấn công ðiện hạ, trong ðại nạn ðó, Mễ Chu Khiết chật vật lo cho thân mình còn chýa xong, khi ðó ðã trực tiếp rạch ròi quan hệ với Tiêu Gia, không những không trợ giúp mà còn ðứng về phía ðối nghịch muốn nhấn chìm họ, ðối với chuyện ðó, Tiêu Gia ðã ghi thù Mễ Gia rồi. Trýờng Týõng Tý lại muốn lợi dụng ðiểm này, về sau còn có cái ðể dụng, trýớc mắt y muốn kéo Tiêu gia về hýớng mình.

” suy tính của ngýời ta không can thiệp” Lãng Ngýu cẩn thận thoa thuốc lên vết cắn, dù ðã nhẹ tay lắm rồi nhýng vết thýõng còn rỉ máu, hắn sợ ngýời bị ðau, thoa một chút lại cuối ngýời thổi cho y một chút gió ” nhýng Trýờng ca, huynh có biết, ðể có ðýợc thân thể này huynh ðã trải qua những chật vật gì không, hứa với ta, sau này ðừng ðể mình bị thýõng nữa, bảo vệ nó thật tốt”

Dù thấy Trýờng Týõng Tý gật ðầu rồi, nhýng ngýời phía sau dýờng nhý vẫn không chịu tin týởng, còn bồi thêm ” huynh trýớc nay chýa từng giữ lời hứa với ta trọn vẹn cả, sau này ta phải theo bên cạnh giám sát huynh từng thời từng khắc”

Trýờng Týõng Tý không rỏ mình ðã làm gì ðể tiểu tử này mất lòng tin với mình nghiên trọng nhý vậy, nhýng thấy hắn quả quyết, y cũng không có ý kiến gì, lại nhớ tới chuyện khác, bèn hỏi ” chuyện chúng ta vô tình nghe ðýợc ở Truy tinh ðài, ngýời mà Tứ thúc nói chuyện ðệ nghĩ là ai, sao phải dùng thuật biến âm?”

Lãng Ngýu phát hiện da thịt ngýời này thật sự rất lạnh, thế này thật muốn ôm vào lòng sýởi ấm, ðể y dung nạp vào thế giới ấm áp của mình, hắn sẽ dừng toàn bộ hõi ấm này, ủ ấm cho y”… chắc là sợ ngýời khác nghe giọng thật sẽ phát hiện là ai?”

Trýờng Týõng Tý không rỏ bản thân có cảm nhận nhầm không, hình nhý khí hỏa của ngýời sau lýng tãng thêm một phần, dù tiếp xúc da thịt không nhiều nhýng y có thể cảm nhận ðýợc, nhýng y không nghĩ ðýợc nhiều nhý vậy, phát hiện thoáng qua rồi ðýa nó vào dĩ vãng, tiếp tục tập trung chính sự” sao lại thần bí nhý vậy?”

Vết thýõng phần lýng ðã thoa xong, Lãng Ngýu muốn thoa thuốc cho phía trýớc, hắn suy cho cùng vẫn thích phía trýớc hõn, vì có thể mặt ðối mặt với Trýờng Týõng Tý ” thì sợ bị phát hiện ðó”

Trýờng Týõng Tý thuộc dạng ngýời mảnh khảnh, nhìn vào ai cũng nghĩ là một cõ thể bệnh tật ốm yếu, nhýng khi cởi bỏ lớp y phục thì nhý biến thành một cõ thể khác vậy, vô cùng sãn chắc, còn có cõ bụng rỏ ràng, chạm vào có cảm giác nhý chạm vào một bức týợng ðýợc khắc tỉ mĩ ðiêu luyện vậy. Trýờng Týõng Tý hiện ðang rõi vào trầm ngâm, không chú ý ðến ngýời ðang có ý nghĩ xấu kia ” chậc, tò mò nhỉ? Nghe nội dung cuộc trò chuyện thì hình nhý liên quan ðến Lãng Kinh Lạc”

Lãng Ngýu ðã thoa thuốc xong, khi này ngẩng ðầu lên, Trýờng Týõng Tý cũng cùng lúc trông xuống, ðôi mắt chạm nhau, Trýờng Týõng Tý che khãn chùm mặt, dù vậy nhýng hắn có thể nhìn ra, trýớc mặt mình hiện tại là một ðôi mắt tím, là thứ hắn vô cùng quen thuộc, là thứ hắn nhớ nhung mong cầu nhiều nhất. Ðối với ánh mắt này, hắn không muốn nhý khi xýa, không dám ðối diện, hiện tại, Lãng Ngýu không chỉ muốn nhìn trực diện, hắn còn bạo gan muốn nhiều hõn thế ” Trýờng ca, tối nay ngủ ở ðiện ta ði”

Tự dýng thốt ra lời ðề nghị nhý vậy, Trýờng Týõng Tý có chút bất ngờ, nhýng ngẫm lại hẳn là Lãng Ngýu lo cho y, hiện trời bên ngoài không còn sớm, cũng không thể về ðiện. Ðối với lời ðề nghị chân thành này, y không từ chối

Tối ðó, Trýờng Týõng Tý mang một tấm thân ðýợc sãn sóc ðặc biệt, ngủ lại Nghiên Týõng ðiện.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.