Cùng Đối Thủ Một Mất Một Còn Yêu Đương Ngọt Ngào

Chương 26: 26: Bị Cô Đùa Giỡn Vài Lần



Lâm Lạc Lạc lẳng lặng nhìn máy tính, lễ trao giải âm nhạc hằng năm đang được phát sóng trực tiếp, hiện tại là phân đoạn quy tụ dàn sao bước trên thảm đỏ, một đám nam nữ minh tinh tỉ mỉ trang điểm theo thứ tự đi qua, tiếng hoan hô có lớn có nhỏ.
Sau hơn liên tục mười phút bình đạm trôi qua, tiếng hoan hô đột nhiên trở nên rất lớn, tiếng thét chói tai vang lên hết đợt này đến đợt khác: “A a a a a……”
Cho dù camera vẫn chưa quay đến cảnh minh tinh xuất hiện, thì khóe miệng Lâm Lạc Lạc cũng đã nhếch lên, không cần đoán cũng biết là Cố Thần Hi.
Những comment dày đặc trên đó cũng là tên của anh.
Chị Trần vốn dĩ đang nói chuyện với trợ lý Hiểu Tinh đột nhiên bước nhanh tới, lo lắng đại tiểu thư sau khi nhìn thấy Cố Thần Hi sẽ tức giận đập hư máy tính.
Trợ lý Hiểu Tinh cũng đi tới, chỉ thấy trong đủ loại tiếng thét chói tai, một đôi chân dài trong lớp quần tây đen dẫn đầu xuất hiện.

Camera quay từ dưới lên, đầu tiên là nửa người trên hình tam giác ngược vừa vặn trong bộ tây trang, sau đó là một khuôn mặt soái khí bức người.
Cố Thần Hi khẽ giơ tay về phía máy quay và fans hai bên, trên mặt treo ý cười nhàn nhạt, đôi mắt đào hoa liễm diễm dưới ống kính như là vì sao sáng lấp lánh.

Trong máy tính lại là một trận hoan hô mất khống chế, Hiểu Tinh phải gắt gao che miệng mới không thét chói tai ra, nhưng khuôn mặt ửng đỏ kia vẫn tiết lộ tâm tình kích động của cô.
Bị chị Trần trừng một cái, cô vội vàng sửa sang lại cảm xúc, bày ra một vẻ mặt không dao động: Đây là đối thủ một mất một còn của chị Lạc Lạc, không thể động tâm, không thể động tâm, cho dù có đẹp trai cũng không thể động tâm.
Nhưng anh thật sự quá đẹp trai a!!!
Sợ chính mình thật sự luân hãm, Hiểu Tinh không dám tiếp tục nhìn, vội vàng đi pha cà phê cho Lâm Lạc Lạc và chị Trần.
Lăn lê bò lết ở giới giải trí nhiều năm, chị Trần vốn đã nhìn quen các loại mỹ nam cho nên sức chống cự còn tốt, chỉ cần không nhìn chằm chằm Cố Thần Hi thì cô sẽ không đến mức luân hãm giống mấy cô gái nhỏ.

Cô chỉ là rất kỳ quái, đại tiểu thư Lâm Lạc Lạc này luôn luôn không quan tâm đến Cố Thần Hi, chỉ cần màn hình có anh, cô đều sẽ trực tiếp tắt đi hoặc đổi kênh khác, thế mà sao hôm nay thái độ lại khác thường như vậy, lại còn xem rất thích thú?
Trên màn hình Cố Thần Hi đã đi xong thảm đỏ, hai người chủ trì một nam một nữ giữ anh ở giữa rồi lần lượt hỏi các câu hỏi, đây đều là những vấn đề cư dân mạng đặt ra ở Official Weibo, những câu hỏi này vô cùng hot và cũng không kém phần hiếm lạ cổ quái.
Lúc này nữ MC hứng thú bừng bừng hỏi: “Có một người tên “Tôi Nhất Kỵ Tuyệt Trần, Nhất Tú Võng Du”* hỏi, nghe nói kế tiếp anh sẽ tham gia một gameshow, tiết mục này còn mời Lâm Lạc Lạc, xin hỏi anh có biết chuyện này không? Anh có chờ mong hợp tác cùng Lâm Lạc Lạc không?”
*Nhất Kỵ Tuyệt Trần (一骑绝尘): Dùng để ví von trong số rất nhiều người cạnh tranh, có người đặc biệt nổi bật hơn xa những người khác.

Còn “Nhất Tú Võng Du” chắc là “Đẹp Nhất Trên Mạng”.
Sóng comment trong nháy mắt nhiều lên.
【 A, lá gan của ban tổ chức không nhỏ nha, vậy mà thật sự dám hỏi vấn đề này.


【 Ha ha ha hóng dưa vui mà*, để cho câu hỏi này lên top, tôi đã đăng ký vài tài khoản mới, quả nhiên công phu không phụ lòng người.


*Câu gốc 喜闻乐见 (Hỉ văn lạc kiến): Thích nghe ngóng, thích quan sát, vui tay vui mắt.
【 +1 】
……
【 + số thẻ căn cước 】
【 Lầu trên đều nhàn đến hoảng rồi, có thời gian như vậy thì đọc thêm nhiều sách không tốt sao? 】
Chị Trần cùng Hiểu Tinh đồng thời hít một ngụm khí lạnh, cả hai đều có một linh cảm xấu.
Trong lúc phát sóng trực tiếp, khóe miệng Cố Thần Hi vẫn cong lên, nhưng ánh mắt lại có chút lạnh lẽo, sóng nước lóng lánh trong đôi mắt đào hoa kia trở nên có chút nguy hiểm, anh nhàn nhạt hỏi: “Cô nói ai?”

“Lâm Lạc Lạc.” Nữ MC có chút hưng phấn, nam MC chú ý tới biểu tình của Cố Thần Hi, đang muốn giảm bớt không khí một chút thì nghe Cố Thần Hi lạnh nhạt trả lời, “Không quen biết.”
Hai người chủ trì sửng sốt trong giây lát, chợt có chút xấu hổ, chị Trần thì vội vàng nhào về phía máy tính, lo lắng đại tiểu thư dưới sự tức giận đập vỡ nó, đến Hiểu Tinh cũng khẩn trương nhìn Lâm Lạc Lạc.
Nhưng ngoài dự kiến của bọn họ, Lâm Lạc Lạc lại không tức giận, cô ngược lại còn nở một nụ cười rạng rỡ.
Chị Trần cùng Hiểu Tinh đối diện kinh ngạc: Đại tiểu thư tức đến hồ đồ rồi sao?
Làn sóng comment còn khoa trương hơn vừa nãy, trên màn hình chi chít những dòng chữ nho nhỏ, fans của Lâm Lạc Lạc và Cố Thần Hi đang cãi nhau!
Nhìn comment dày đặc, Lâm Lạc Lạc cười lắc đầu: “Chị Trần, dẫn đường cho các fans một chút đi, để họ về sau Phật hệ một chút, đừng cả ngày cứ đánh nhau với fans của Cố Thần Hi.”
Chị Trần vẻ mặt khiếp sợ, mặt trời mọc từ đằng Tây rồi sao? Đại tiểu thư vậy mà lại nói ra loại lời này?
Vì giảm bớt xấu hổ, nam MC hỏi hai vấn đề râu ria rồi để Cố Thần Hi đi, trong lòng cười khổ nghĩ, cũng không biết hot search sẽ thành cái dạng gì?
“Nhớ để ý giúp em.” Lâm Lạc Lạc vỗ vỗ bả vai cứng đờ của cô rồi cầm đồ rời đi.
“Em muốn đi đâu?” Chị Trần vội vàng hỏi.
“Tìm đàn ông.”
Chị Trần và Hiểu Tinh: “……”
“Em ấy vừa nói cái gì?”
“Hình như là, tìm đàn ông?” Hiểu Tinh hoảng hốt đầy mặt.
Mà trên hot search, tiêu đề “Cố Thần Hi không quen biết Lâm Lạc Lạc” nhanh chóng trèo lên trên, không bao lâu đã vững vàng đứng ở vị trí thứ nhất, thật lâu không có rớt xuống, theo đó fans của hai bên cũng cãi nhau nảy lửa.
– —
Ngụy vai chính của thế giới này là nam, tên là Triệu Hạo Thiên.

Triệu Hạo Thiên vốn dĩ chỉ là một tên anh hùng bàn phím trên mạng, diện mạo đáng khinh dáng người thấp bé, ở nhà ăn bám, không giỏi giang gì, chỉ biết ý dâm và khoác lác đủ kiểu.

Thấy cô gái xinh đẹp nào là sẽ hoài nghi người ta bị bao dưỡng, thấy cô gái nào mặc mát mẻ một chút là sẽ nghĩ đến các loại tư tưởng dơ bẩn.
Hắn như vậy lại được một cái hệ thống tự xưng là bồi dưỡng đại minh tinh trói định, hệ thống điều chỉnh hắn thành soái ca, biến dáng người thấp bé của hắn thành cao lớn, để hắn tiến vào giới giải trí.

Từ đây Triệu Hạo Thiên bắt đầu cuộc hành trình săn tìm mỹ nhân, chỉ cần diện mạo xinh đẹp là hắn đều muốn ngủ, nếu ngủ không được thì sẽ hủy diệt……
Triệu Hạo Thiên cho rằng chính mình là thiên tuyển chi tử*, lại không biết rằng hắn chỉ là con rối mà hệ thống lựa chọn.

Hệ thống nhìn trúng tính cách háo sắc và dễ khống chế của hắn nên mới tìm đến.

Nó có thể lấy năng lượng từ những mỹ nhân mà hắn săn được, chất lượng của cô gái càng tốt, thì năng lượng hệ thống có thể thu hoạch càng nhiều.
*Thiên tuyển chi tử (天选之子): Người được trời chọn.
Bởi vì kẻ xâm lấn hệ thống ngoại lai này, nên năng lượng của thế giới nhanh chóng xói mòn như bị tằm ăn lên, ý thức của thế giới không có biện pháp xử lý, vì thế mới xin Cục Quản Lý Thời Không giúp đỡ.
Nguyên chủ chính là người Triệu Hạo Thiên không có được, cho nên hắn thẹn quá hóa giận để hệ thống làm hư phanh xe của nguyên chủ, hại nguyên chủ bị tai nạn xe cộ mà chết.
Hiện tại thời gian còn sớm, hệ thống chỉ mới tìm tới Triệu Hạo Thiên.
Thế giới này cô và Cố Thần Hi lại đối đầu.
Tính cách cha của nguyên chủ tương đối hung dữ, còn cha của Cố Thần Hi thì lại lạnh lùng.

Hai người với hai tính cách hoàn toàn tương phản nhau vẫn luôn nhìn đối phương không vừa mắt, từ khi còn trẻ đã đấu tới đấu lui, sau đó từng người có con, hai đứa trẻ cũng trở thành một phần đấu đá giữa hai người.
Nếu bên kia học Tae Kwon Do, thì bên khác sẽ báo danh Karate cho con, bên kia học dương cầm, thì bên khác sẽ cho con mình học đàn violon.

Nếu bên kia đoạt giải diễn thuyết của tiểu ngữ*, thì bên khác cũng sẽ cho con học một loại tiểu ngữ khác, hơn nữa cũng phải đoạt giải.

Bên kia vào học một trường đứng đầu, thì bên khác cũng sẽ gửi con đến một trường học lợi hại không kém khác……
*Tiểu ngữ (小语): Từ vựng tiếng Trung.
Cũng không biết là do lời nói và việc làm của nhóm cha mẹ, hay là do di truyền của gia tộc, mà hai đứa nhỏ cũng nhìn đối phương không vừa mắt, tranh đấu gay gắt chưa từng dừng lại ngay từ nhỏ.

Ngay cả khi Cố Thần Hi xuất ngoại đi du học ở một trường hàng đầu, thì nguyên chủ cũng phải tìm đến một trường hàng đầu đối lập khác.
Bốn năm trước Cố Thần Hi tốt nghiệp về nước tiến vào giới giải trí, với điều kiện bên ngoài* hàng đầu, diễn xuất trau chuốt tự nhiên, ánh mắt sắc bén cùng óc thẩm mỹ, lại còn được tư bản hộ giá hộ tống, cho nên bộ điện ảnh đầu tiên của anh lập tức bạo hồng.

Sau đó chuyển sang âm nhạc và vũ đạo, hấp dẫn vô số fans, từ đây hoạt động song song trong hai lĩnh vực âm nhạc và diễn kịch, nhanh chóng trở thành đỉnh cấp lưu lượng.
*Điều kiện bên ngoài bao gồm ngoại hình, dáng người, môi trường làm việc, điều kiện kinh tế, địa vị gia đình, quan hệ xã hội…
Sau khi nguyên chủ biết chuyện này, cũng quyết định muốn gia nhập giới giải trí, nhưng mà trường cô học lại không dễ dàng thả người, cho nên hơn một năm trước mới trở về.

Bởi vì lúc ấy show tuyển tú rất phổ biến, cho nên cô tiến vào một chương trình tạp kỹ, bằng mỹ nhan thịnh thế cùng đa tài đa nghệ, cũng nhanh chóng thu hút người hâm mộ, xuất đạo C vị*.
*C vị: vị trí trung tâm (center), người được xếp vị trí này sẽ dễ thu hút sự chú ý nhất trong cả đội hình.
Không lâu trước đây nhóm nhạc nữ giải tán, nguyên chủ cũng quyết định chuyển hướng sang diễn kịch ca hát và tham gia gameshow, cô tuy còn là người mới nhưng lưu lượng cũng không thấp.
Mọi người dần dần phát hiện ra lý do cô và Cố Thần Hi không giao thiệp với nhau, có liên quan tới ân oán trong quá khứ của hai người, từ đó các loại tin tức bay tán loạn đầy trời.
Về phần cái chương trình mà nữ MC nhắc tới kia, cũng là sự thật.
Cố Thần Hi rất ít khi tham gia gameshow, lần này là do một người bạn thân thiết mời, cho nên anh không từ chối, sau đó tổ tiết mục không chê chuyện lớn mời cả nguyên chủ.
Trong cốt truyện, sau khi Cố Thần Hi biết nguyên chủ cũng tham gia, anh đã từ chối tiết mục này, nguyên chủ cũng từ chối.

Vì thế ân oán giữa hai người lại lần nữa truyền đi ồn ào huyên náo, đến người nói hai người là kẻ thù truyền kiếp cũng có.
Nhưng hiện tại Lâm Lạc Lạc xuyên qua đây, cho nên tiết mục này tất nhiên phải nhận.
Còn về Cố Thần Hi, cũng phải tham gia.
– —
Cố – bận cả một ngày – thật vất vả mới thoát khỏi các fan nhiệt tình đến cực điểm – lấy về một đống giải thưởng – Thần Hi cuối cùng cũng về đến nhà, anh kéo cà vạt cởi áo trên ra, một bên nhẹ giọng đếm đếm: “1, 2, 3, 4……”
Mười giây trôi qua, tiếng điện thoại trong dự kiến vang lên, là cậu bạn Tiết Nhã Bách mời anh tham gia gameshow gọi tới.
Cố Thần Hi cười cười, nhưng không nhận mà để trần nửa người trên đi tắm rửa.
Anh thuộc dạng mặc vào thì gầy, nhưng cởi ra thì lại có da có thịt.

Mặc tây trang làm thân hình anh cao gầy, còn khi cởi q.uần áo ra, đường cong cơ bắp trên người lại trôi chảy, giơ tay nhấc chân đều tràn đầy cảm giác lực lượng.

Dưới tám khối cơ bụng là đường nhân ngư làm người mơ màng, cuối cùng nó biến mất ở trong quần tây, như vậy càng khiến người ta thêm miên man bất định.
Sau mười phút, một mỹ nam ướt át mới mẻ ra lò, anh vừa dùng khăn tắm lau tóc vừa cầm lấy di động, ba cuộc gọi nhỡ cùng mười mấy tin nhắn bằng voice, toàn bộ đều là giải thích cùng khuyên bảo anh tham gia, lý do bày ra mười mấy cái, xem ra đã sớm chuẩn bị tốt.
Lại một cuộc gọi tới, lần này anh nhận, Tiết Nhã Bách thật cẩn thận hỏi: “Anh, tin nhắn em gửi đã xem rồi sao? Anh cảm thấy thế nào?”
“Lý do không tồi.” Khóe miệng Cố Thần Hi hơi hơi cong lên, ở thời điểm đối phương thở dài nhẹ nhõm một hơi nói, “Nhưng mà tôi từ chối.”
“A?” Tiết Nhã Bách tràn đầy tuyệt vọng, “Anh trai tốt, anh có thể thử suy xét lại không? Thật sự đối với anh cũng có chỗ lợi.”
“Không thương lượng.” Cố Thần Hi cúp điện thoại, lại nghe bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa mềm nhẹ.
Cố Thần Hi tiếp tục thong thả ung dung lau tóc, không có ý tứ muốn phản ứng.
Anh mới vừa chuyển đến không bao lâu, không có người quen ở nơi này, nếu người bên anh muốn tìm tới thì đều sẽ gọi điện hoặc nhắn tin trước.

Cho nên bên ngoài khẳng định không phải người quen, gõ cửa không vội không chậm, rõ ràng không có chuyện quan trọng, không cần phải để ý.
Nhưng người nọ bên ngoài lại có kiên nhẫn vượt mức bình thường, đã hơn mười phút mà vẫn còn không nhanh không chậm gõ cửa, Cố Thần Hi lau tóc xong, buộc lỏng dây lưng áo tắm, rồi lúc này mới đi qua.
Trước cửa có lắp camera theo dõi, anh mở giao diện theo dõi ra, nhưng bên ngoài không có người, thứ còn liên tục gõ cửa chính là một con cún thú bông cao hai ba mươi centimet chạy bằng điện.
Thú bông chạy bằng điện treo trên then cửa, đang từng chút một gõ cửa theo tiết tấu.
“Cùm cụp” một tiếng, anh mở cửa ra, mang bao tay gỡ thú bông trên then cửa xuống, đôi mắt to quay tròn của con thú bông nhỏ vừa vặn đối diện với anh, có vài phần đáng yêu.
“Như vậy là đã mở cửa rồi? Không khỏi có chút dễ lừa.” Lâm Lạc Lạc bước ra từ cầu thang bên cạnh, cười tủm tỉm đi về phía anh.
So với hai thế giới trước, Cố Thần Hi này là đẹp nhất, ngũ quan phối hợp hoàn mỹ, khi cười cảnh xuân xán lạn, không cười lại mang đến cảm giác xa cách vạn dặm.

Khí chất mâu thuẫn như thế làm anh càng thêm hấp dẫn, thời điểm diễn kịch tính dẻo cũng cực mạnh, cho dù nhíu mày nhìn người khác, cũng là cảnh đẹp ý vui, khó trách fans anh vẫn luôn kêu khuôn mặt và giọng nói của anh được thiên sứ ban tặng, quả nhiên danh xứng với thực.
Cố Thần Hi nhíu mày nhìn cô, người trước mắt vừa quen thuộc vừa xa lạ, ngoại hình là quen thuộc, nhưng khí chất thì lại không giống với những gì anh nhớ, nụ cười của cô tuy ngọt ngào xinh đẹp, nhưng lại có cảm giác xấu xa.
Giống như là tùy thời chuẩn bị làm chuyện xấu!
“Cô để?” Anh đưa con cún thú bông nhỏ tới trước mặt Lâm Lạc Lạc, đồng thời cũng là ngăn cản cô tiếp tục đi tới.
Nhưng Lâm Lạc Lạc không dừng lại, ở thời điểm ngực cô chỉ còn cách thú bông trên tay anh mười mấy centimet, cô vẫn cất bước về phía trước, Cố Thần Hi nhanh chóng thu hồi tay, nhưng chỗ khớp ngón tay vẫn nhẹ nhàng chạm đến nơi mề.m mại nào đó.
Trong lòng anh khẽ run lên.
Thẳng đến hai người mặt đối mặt đứng thẳng, Lâm Lạc Lạc mới dừng lại, anh cao hơn cô ước chừng một cái đầu, hôm nay cô không mang giày cao gót, cho nên ngửa đầu nhìn anh có chút vất vả: “Không mời tôi vào ngồi một chút sao?”
Anh rũ mắt nhìn cô, trong mắt có nhàn nhạt trào phúng, như là đang chờ cô giở trò gì đó: “Không tiện.”
“Vì sao không tiện?” Lâm Lạc Lạc cố ý ngắm chiếc áo tắm hơi hơi lộ ngực ra, cười như không cười hỏi, “Chẳng lẽ bên trong có phụ nữ?”
Cố Thần Hi: “……”
Vì sao anh có cảm giác bị đùa giỡn?
Anh cảm thấy có chút cổ quái, hai ba tháng trước, bọn họ đụng nhau ở sân bay, lúc ấy cô đeo khẩu trang nhưng vẻ mặt vẫn lạnh nhạt, hôm nay lại bình thản như vậy, khác biệt thật sự rất lớn.
Anh đẩy cửa ra để cô đi vào, còn thả chú chó Cố Tiểu Manh mình nuôi ra, dắt đến trước mặt cô.

Anh biết cô có hơi sợ chó, anh chính là cố ý muốn dọa cô rời đi.
Lâm Lạc Lạc tự nhiên khôn bị dọa chạy, cô thật bình tĩnh ngồi xuống sô pha.
“Nhìn cô ấy.” Cố Thần Hi nói, nó thập phần có linh tính đi đến chỗ cách cô hơn một mét, ngồi xổm xuống, cao lãnh nhìn Lâm Lạc Lạc, trung thực chấp hành mệnh lệnh của chủ nhân.
Thấy cô thật sự không định rời đi, Cố Thần Hi đành phải về phòng thay quần áo, anh còn cố ý ở trong phòng nhiều hơn một lát.
Nhưng chờ khi anh đi ra, bên ngoài đã xảy ra biến hóa vô cùng lớn, Cố Tiểu Manh cao lãnh của anh lúc này lại vui sướng nhảy nhót, trong miệng ngậm một quả bóng.

Nó hưng phấn chạy đến trước mặt Lâm Lạc Lạc đặt quả bóng dưới chân cô, cái đuôi vui sướng lắc qua lắc lại, đến người chủ nhân là anh đi ra cũng không thèm quay đầu lại nhìn một cái.
“Cún ngoan, bắt tay.”
Cố Tiểu Manh vươn chân trước, Lâm Lạc Lạc vỗ nhẹ nó một chút: “Lăn một cái.”
Chó của anh nằm trên mặt đất, vui sướng lăn một vòng.

Cố Thần Hi: “……”
Anh hoài nghi nếu anh không đi ra, thì chó của anh sẽ chạy theo người ta mất.
Lâm Lạc Lạc quay đầu nở một nụ cười rạng rỡ với anh: “Cún nhà anh thật đáng yêu.”
Cố Thần Hi lại là sửng sốt, anh chưa từng thấy cô cười như vậy, fans nói mỹ nhan của cô mê hoặc thiên hạ, xác thật có vài phần.
Khó trách chó nhà anh làm phản nhanh như vậy, nó vốn dĩ chính là nhan cẩu, không giận không giận.
Anh nhốt Cố Tiểu Manh lại, quyết định một tuần này chỉ cho nó ăn thức ăn chó*, mấy thứ khác đừng nghĩ tới.
*Cẩu lương =)))
“Nói đi, có chuyện gì?” Anh đi thẳng vào vấn đề hỏi.
“Tôi muốn anh tham gia cái gameshow kia.” Lâm Lạc Lạc cũng trả lời trực tiếp.
“Không có khả năng.”
“Đó là một gameshow so tài, tôi muốn cùng anh đường đường chính chính thi đấu, người thua phải kêu người thắng một tiếng ba ba, cho nên anh phải tham gia.” Lâm Lạc Lạc vỗ bàn nói.
Cố Thần Hi đầu tiên là sửng sốt, sau đó biểu tình cổ quái liếc cô một cái, tiếp theo là muốn đuổi cô đi, anh lại không phải con nít, sao phải chơi loại đánh cược nhàm chán này?
“Anh không suy xét một chút sao?” Lâm Lạc Lạc đổi sang vẻ mặt đáng thương vô cùng, thật cẩn thận nắm lấy ống tay áo anh, “Đây là lần thi đấu cuối cùng giữa anh và tôi, anh đồng ý được không?”
Cô chớp chớp đôi mắt linh động, Cố Thần Hi có điểm bị kinh diễm đến, nhưng mà anh ý chí sắt đá, rất nhanh đã dời tầm mắt đi, tiếp tục muốn đuổi cô.
“Đây là anh bức tôi.” Lâm Lạc Lạc đột nhiên kéo quần áo, lộ ra nửa bả vai trắng nõn tinh tế, hai cúc áo trên cùng bị đứt ra, cô còn vò rối tóc, lau sạch son môi trên miệng.

Khí chất cả người đột biến làm người khác không khỏi miên man bất định, giống như là bị đối xử tệ bạc, “Nếu anh không đồng ý, tôi liền nói anh phi lễ tôi, hiện tại bên ngoài khẳng định có rất nhiều paparazzi, anh ngẫm lại hậu quả đi.”
Cố Thần Hi: “……”
Quả nhiên anh không nên để cô tiến vào, về sau phòng khách cũng phải lắp camera theo dõi mới được.
Nhưng trước kia Lâm Lạc Lạc rất sĩ diện, hiện tại sao lại —
Không biết xấu hổ như vậy?
Lâm Lạc Lạc làm bộ muốn kêu: “Phi ưm……”
Anh tay lanh mắt lẹ che miệng cô lại, lúc này hai người dựa vào cực gần, gần đến nỗi cô có thể thấy rõ lửa giận chợt lóe lên trong mắt anh, cô mi mắt cong cong tràn đầy ý cười: “Ưm ưm ưm ưm ưm ưm ưm ưm ưm ưm ưm ưm.”
Anh không nghe rõ cô nói gì, nhưng đôi mắt kia của cô lại như đang nói rõ cho anh: Anh như vậy, chính là thật sự phi lễ nha.
Hương khí trên người cô từng trận đánh úp lại, khí nóng từ miệng mũi cô cũng từng chút một thổi lên tay anh, xúc cảm trên tay tràn đầy trơn trượt, tựa như một khối ngọc đẹp tinh xảo nhất.
Xác thật, đúng là quá gần.
Đầu ngón út của Lâm Lạc Lạc ngoéo mu bàn tay anh một cái, anh giống như đã chịu kinh hách, không chỉ buông cô ra mà còn liên tục lui về sau vài bước, tim đập nhanh như mới vừa làm xong vận động kịch liệt.
“Anh có đồng ý hay không?” Âm cuối của cô mềm mại hướng lên trên, có hơi giống làm nũng, lại có chút điêu ngoa, làm tim anh đập nhanh hơn một chút.
Bị sự vô lại và không biết xấu hổ của cô “uy hiếp”, Cố Thần Hi dưới sự giám sát của cô phải gọi điện cho Tiết Nhã Bách: “Tôi tham gia.”
Tiết Nhã Bách:!!!
Trời ạ, lời Cố Thần Hi nói ra, vậy mà cũng có thời điểm thay đổi?
“Thật sao? Xảy ra chuyện gì mà anh lại thay đổi chủ ý vậy?” Cậu hưng phấn hỏi.
Cố Thần Hi vô tình cúp điện thoại, lạnh lùng nhìn về phía Lâm Lạc Lạc: “Vừa lòng?”
“Vừa lòng, phi thường vừa lòng.” Lâm Lạc Lạc vươn tay, “Bắt tay cho lần thi đấu đường đường chính chính cuối cùng của chúng ta.”
Tay cô tinh tế trắng nõn, năm ngón tay thon dài cân xứng, tựa như một tác phẩm nghệ thuật, anh vốn dĩ không định bắt tay, nhưng lại bị bàn tay này dụ hoặc, vì thế vươn tay ra nhẹ nhàng nắm lấy lắc lắc.
Lâm Lạc Lạc lại dùng sức lôi kéo, rồi nhanh chóng hôn nhẹ một cái trên ngón trỏ của anh, trong lúc anh còn chưa phản ứng lại liền xoay người bỏ chạy khỏi hiện trường trước.
Cố Thần Hi: “……”
Trên ngón trỏ của tay phải vẫn còn cảm giác hơi lạnh, không sai, đúng là bị hôn.
Cho nên anh hôm nay, bị cô đùa giỡn vài lần???
Lỗ tai anh hơi hơi đỏ lên, cũng không biết là do tức giận hay do cái gì khác: “Phát điên cái gì?”.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Cùng Đối Thủ Một Mất Một Còn Yêu Đương Ngọt Ngào

Chương 26: Rút thăm tổ đội



Edit by Góc nhỏ của Nguyệt

—————————-

———-

Trương Tổ Nam trốn ở góc phòng, trong tay cầm kính viễn vọng, thông qua cửa sổ lớn của hành lang lầu 3, vừa vặn có thể nhìn được nhà mới của Cố Thần Hi, đây là góc độ hắn thật vất vả mới tìm được, cho nên nhìn chằm chằm phá lệ dụng tâm.

Cố Thần Hi xuất đạo đến nay nhưng vẫn không có tai tiếng nào, nhưng hắn không tin, một người trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi như anh, sao có thể thanh tâm quả dục như vậy cơ chứ? Bên người sao có thể không có phụ nữ được? Không có không đại biểu cho thật sự không có, chỉ là chưa bị bắt được mà thôi, đây là chân lý mà biết bao minh tinh đã chứng minh!

Hắn tin chắc rằng mình nhất định có thể chụp được thứ hữu ích.

Mà hôm nay tựa hồ là ngày may mắn của hắn, bởi vì hắn thật sự ngồi xổm đến mức phá lệ!

Hắn nhìn thấy Lâm Lạc Lạc đi vào nhà Cố Thần Hi!

Trời mới biết hắn khiếp sợ đến mức nào khi thấy một màn như vậy? Có bao nhiêu khó có thể tin?

Nhưng hắn vô cùng chắc chắn mình không nhận sai, mỹ nhan thịnh thế, cùng dáng người và khí chất kia của Lâm Lạc Lạc đều rất dễ nhận biết, hắn liếc mắt một cái là có thể nhận ra.

Chỉ tiếc hắn quá mức khiếp sợ, không lập tức lấy camera ra quay chụp, chỉ có thể tiếc nuối rồi kích động tiếp tục nằm vùng, chờ đợi cửa phòng lại lần nữa mở ra, đến lúc đó……

Trên khuôn mặt râu ria xồm xoàm của hắn tràn đầy hưng phấn, camera trên tay tùy thời chuẩn bị, khẳng định nó sẽ trở thành tin hot nhất năm nay.

Công phu không phụ lòng người, nửa giờ sau cửa phòng cuối cùng cũng mở ra lần nữa, hắn lập tức bắt đầu ghi hình.

Sau đó hắn liền nhìn thấy, Lâm Lạc Lạc chạy ra từ bên trong, trên mặt mang theo vẻ tươi cười, nhìn rất là sung sướng, nhưng áo trên lại có chút không thích hợp, cổ áo mở rộng hơn lúc trước một chút.

Đôi tay Trương Tổ Nam run nhè nhẹ, trong lòng không ngừng spam: Phát tài rồi phát tài rồi!

Chụp được tư liệu này, mặc kệ là cầm đi đòi tiền với Cố Thần Hi hay Lâm Lạc Lạc, hoặc là công bố lên mạng, thì đều đổi lấy được một lượng lưu lượng lớn và fans, tóm lại đều là một bước nhảy vọt!

Trương Tổ Nam ghét bỏ ảnh chụp không đủ rõ ràng, vì thế trộm tới gần Lâm Lạc Lạc, ý đồ chụp thêm mấy bức rõ ràng.

Tưởng tượng tuy tốt đẹp, nhưng hiện thực thì lại rất phũ phàng, bởi vì hắn vừa mới chuẩn bị tới gần thêm chút nữa, thì phát hiện Lâm Lạc Lạc đang đi về phía hắn.

Hắn lộp bộp trong lòng, chẳng lẽ cô phát hiện rồi?

Hắn lén lút chụp lén, Lâm Lạc Lạc trước đó đã chú ý tới, lúc này cô đi đến trước mặt hắn, cười tủm tỉm vươn tay: Lấy camera ra.”

Trương Tổ Nam xoay người muốn chạy, Lâm Lạc Lạc một tay đặt trên vai, nhẹ nhàng đè hắn lại: “Đừng chạy nha anh trai nhỏ, chúng ta tâm sự.”

Hắn xoay người chém ra một quyền giả, ý đồ dọa lui cô, lại không biết cô vươn một cái tay khác ra, chế trụ cổ tay hắn. Trương Tổ Nam sửng sốt, đang muốn rút tay về, thì Lâm Lạc Lạc lại bắt lấy cổ tay của hắn xoay người một cái, lưu loát cho hắn một chiêu quăng ngã qua vai.

“Phanh” một tiếng, Trương Tổ Nam ngã trên mặt đất hoài nghi nhân sinh, camera trong tay hắn cũng bị Lâm Lạc Lạc lấy đi, cô xóa hết thứ liên quan đến mình và Cố Thần Hi, lúc này mới đưa camera cho hắn.

Một màn này, vừa lúc bị Cố Thần Hi trên lầu 3 xem rõ ràng. Nhìn cô dứt khoát nhanh nhẹn thực hiện cú quăng ngã qua vai kia, Cố Thần Hi có chút kinh ngạc nhướng mày, Karate của cô không chỉ mới lạ, mà còn tinh tiến rất nhiều, điều này làm anh thực ngoài ý muốn.

Lâm Lạc Lạc phía dưới vẫy tay với anh, chỉ vào Trương Tổ Nam mới vừa ngồi dậy nói: “Paparazzi.”

“Đã biết.” Anh lười nhác trả lời, đồng thời gọi điện cho quản lý bất động sản, mỗi tháng anh đưa nhiều phí quản lý như vậy, tự nhiên cũng không muốn nhìn thấy paparazzi.

“Có khẩu trang không?” Lâm Lạc Lạc lại hỏi anh, “Lúc đi ra tôi quên mang khẩu trang rồi, cho tôi mượn một cái.”

Cố Thần Hi rũ mắt nhìn cô, thật muốn hỏi cô một chút, sao cô lại có mặt mũi mà mượn đồ của anh vậy? Trước tiên không nhắc đến quan hệ ác liệt nhiều năm của bọn họ, chỉ cần nói đến hành động vừa nãy của cô, cũng đủ để anh kéo cô vào sổ đen, từ đây cách xa hơn 10 mét.

“Có thì cho tôi một cái, cầu xin anh.” Lâm Lạc Lạc giả vờ đáng thương hề hề nói.

Anh bình tĩnh nhìn cô mười mấy giây, không nói một lời biến mất ở chỗ ban công, một phút sau lại lần nữa xuất hiện, ném xuống một chiếc khẩu trang màu đen hoàn toàn mới.

“Yêu anh nha.” Lâm Lạc Lạc nhận được khẩu trang, làm một hình trái tim với anh, rồi rời đi trước khi các nhân viên an ninh tới.

Tùy tùy tiện tiện đã nói yêu, chậc.

Ánh mắt Cố Thần Hi nặng nề nhìn bóng dáng của cô, cho đến khi cô biến mất khúc quẹo, anh mới nhìn về phía paparazzi.

Trương Tổ Nam còn đang lâm vào khiếp sợ, không phải nói Cố Thần Hi và Lâm Lạc Lạc có thù oán sao? Cái này làm gì giống như có thù oán? Đây rõ ràng là tình cảm rất tốt mà!

Bị các nhân viên an ninh “mời” ra tiểu khu, Trương Tổ Nam vô cùng không cam lòng.

Vì không cam lòng cho nên hắn đăng tin nóng lên tài khoản của mình:【Lâm Lạc Lạc tới gặp Cố Thần Hi vào ban đêm, khi rời đi quần áo bất chỉnh, nghi ngờ hai người yêu đương ngầm.】

Cái tin nóng này vừa đăng, lập tức thu hút vô số người vây xem, nhưng mà tất cả đều là trào phúng.

【Ha ha ha ha trò cười lớn nhất năm, Cố Thần Hi cùng Lâm Lạc Lạc yêu đương, cười chết tôi.】

【Miễn là có đậu phộng, thì cũng không say đến mức như vậy.】*

*Có nghĩa là lời nói và việc làm của một số người đi quá giới hạn, giống như người uống say nói mê sảng, có ý khuyên người thanh tỉnh, không cần nằm mơ.

Fans của Cố Thần Hi và Lâm Lạc Lạc cũng chen chúc mà đến, hai bên đạt tới thái độ nhất trí xưa nay chưa từng có: 【Phi! Paparazzi vô lương tâm, đã report!】

Trương Tổ Nam tự mình giải thích: 【Lời tôi nói đều là sự thật, nếu có nửa chữ giả dối, thiên lôi đánh xuống.】

Giang cư mận: 【Ha hả, ông anh, chứng cứ đâu?】

Trương Tổ Nam: 【Tôi có quay được video và chụp ảnh, nhưng bị Lâm Lạc Lạc ép xóa hết, tôi đánh không lại cô ta.】

【Có thể bịa hay hơn được không? Anh đàn ông 1 mét 8 lại bị Lâm Lạc Lạc đánh? Còn bị cô ấy ép xóa hết ảnh chụp? Còn chút mặt mũi nào không?】

【Ông anh à, nếu anh nói Cố Thần Hi thì tôi còn có thể miễn cưỡng nhắm mắt lại giả bộ tin, nhưng đây anh lại nói là Lâm Lạc Lạc, tôi đây liền không có cách nào ha ha ha ha.】

【Paparazzi rác rưởi, đã report, không cần cảm ơn.】

Toàn bộ bình luận đều là cười nhạo cùng chửi rủa, Trương Tổ Nam tức tới nỗi muốn ngửa mặt lên trời thét dài: Rõ ràng lần này tất cả điều hắn nói đều là thật a!!! Vì sao không ai tin tưởng???

Trợ lý của Cố Thần Hi – Từ Bắc – cũng lướt đến cái Weibo kia của Trương Tổ Nam, tức khắc cười bật ngửa ra sau, vừa cười vừa xem bình luận phía dưới, sau khi nhìn thấy Trương Tổ Nam trả lời lại, càng cười đến nỗi thở hổn hển.

“Má ơi, tên Trương Tổ Nam này, bịa chuyện quá khôi hài.”

“Chuyện gì?” Người đại diện của Cố Thần Hi – Trương Phong – hỏi.

Từ Bắc đưa cho anh ta xem: “Trương Tổ Nam vậy mà lại nói ban đêm Lâm Lạc Lạc tới nhà anh Cố, lúc đi ra quần áo bất chỉnh, rồi còn nói nghi ngờ hai người yêu đương, quá khôi hài ha ha ha ha.”

Làm trợ lý và người đại diện của Cố Thần Hi, bọn họ tự nhiên biết rõ một ít ân oán giữa Cố Thần Hi và Lâm Lạc Lạc, cho nên càng thêm cảm thấy thực khôi hài.

Trương Phong cũng có chút dở khóc dở cười, anh ta nhìn về phía Cố Thần Hi, vậy mà lại thấy anh đang ngẩn người?

Nghe được bốn chữ quần áo bất chỉnh, trong đầu Cố Thần Hi liền hiện lên nửa bả vai lộ ra của cô, bày ra biểu tình ủy khuất.

Anh hừ cười một tiếng, xác thật là quần áo bất chỉnh.

————

Nửa tháng sau, gameshow 《Minh tinh đại quyết đấu》chính thức bắt đầu quay, đây là một chương trình minh tinh tranh tài, sẽ có ba nữ và ba nam khách mời cố định tạo thành ba tổ. Mỗi tập căn cứ theo chủ đề và nội dung khác nhau, ba tổ khách mời sẽ theo đó mà tiến hành quyết đấu, chương trình còn sẽ tùy từng thời điểm mà mời người khác gia nhập.

Từ sau khi công bố sáu vị khách mời cố định, độ hot của chương trình này vẫn luôn tăng lên, còn chưa bắt đầu ghi hình mà đã nổi tiếng hơn mấy chương trình đang phát sóng khác, ngoại trừ việc đạo diễn và đội ngũ của chương trình xác thật không tồi, thì nguyên nhân lớn nhất chính là —— Cố Thần Hi cùng Lâm Lạc Lạc cùng nhau tham gia.

Chỉ riêng việc fans hai nhà buông lời hung ác với nhau, cũng đã giúp độ hot của chương trình tăng lên không ít, nhóm người qua đường xem đến say mê, đều vô cùng chờ mong hai nhân vật chính xé nhau.

【Drama giữa tuấn nam mỹ nữ, ngẫm lại liền cảm thấy thật kích thích!】

【Tổ tiết mục hiện tại còn tuyển nhân viên công tác không? Không cần tiền công chỉ cần bao ăn bao ở là được, tôi rất muốn đến hiện trường ăn dưa!】

【+1.】

【+2, tôi là thợ nhiếp ảnh chuyên nghiệp, thiệt tình cầu thu lưu.】

Nhìn các cư dân mạng dưới Official Weibo xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, người đại diện Trần Tiệp đầy mặt sầu khổ. Tuy rằng các netizen phần lớn là nói giỡn, nhưng cô thật sự lo lắng tất cả chuyện này sẽ trở thành hiện thực a! Tiểu tổ tông kia của nhà cô tuy lớn lên giống như tiên nữ, nhưng khi tính tình bùng phát lên thì cũng không phải chuyện đùa.

“Không đi không được sao?” Cô thật cẩn thận hỏi.

“Hợp đồng đã ký.” Lâm Lạc Lạc khí định thần nhàn lật tạp chí.

Trần Tiệp rất muốn nói rằng chỉ bằng tiền nhà cô, thì trả tiền vi phạm hợp đồng còn không phải chuyện nhỏ sao? Nhưng cô đã nhìn ra, Lâm Lạc Lạc chính là muốn đi.

“Em sẽ không thật sự nhất quyết muốn phân cao thấp vớ Cố Thần Hi chứ?” Cô tràn đầy ưu sầu.

Lâm Lạc Lạc khép tạp chí lại, ý vị thâm trường cười: “Đúng là có ý này.”

Trần Tiệp: “……”

Cô có phải nên bắt đầu suy xét đến vấn đề nghệ sĩ tiếp theo hay không?

Mang theo ưu sầu đầy cõi lòng, Trần Tiệp tạm thời gác lại những công việc khác, đi theo Lâm Lạc Lạc tham gia gameshow, cô thời thời khắc khắc đều nhìn chằm chằm Lâm Lạc Lạc.

Vì thế cô thấy được Trương Phong sắc mặt cũng không được tốt hút thuốc ở bên ngoài, biểu tình anh ta có chút bực bội cùng ưu sầu, cũng là gác lại những công việc khác đi theo Cố Thần Hi.

Trần Tiệp trong nháy mắt nghĩ đến bốn chữ “Đồng bệnh tương liên”.

Tầm mắt hai người đại diện chạm nhau trên không trung, va chạm ra cùng câu nói: Quản tốt tiểu tổ tông nhà cô/anh! Đừng đến gây chuyện với nghệ sĩ nhà tôi!

《Minh tinh đại quyết đấu》 tổng cộng có ba nam ba nữ, là sáu khách mời cố định. Ngoại trừ Lâm Lạc Lạc và Cố Thần Hi, thì bao gồm ngôi sao nhí có kinh nghiệm diễn kịch hơn hai mươi năm – Liêu Nhất Thống, nữ vận động viên đổi nghề sang diễn viên – Lương Mẫn Na, nam MC dí dỏm hài hước – Vương Mộc Đức, nữ diễn viên hài kịch biết ăn nói – Tưởng Chân Tâm.

Năm người khác đều tới trước Lâm Lạc Lạc, đang hoà thuận vui vẻ nói chuyện phiếm, có người chủ trì Vương Mộc Đức và diễn viên hài kịch Tưởng Chân Tâm điều tiết không khí, toàn bộ khung cảnh ít nhất thoạt nhìn náo nhiệt lại hài hòa.

Cho đến khi Lâm Lạc Lạc xuất hiện, hiện trường đột nhiên quỷ dị an tĩnh lại, bốn người khác mỉm cười chào hỏi với Lâm Lạc Lạc, nhưng tròng mắt lại đều nhìn lén Cố Thần Hi: Hai người này sẽ không vừa thấy mặt liền xé đi?

Ngay sau khi vừa xuống máy bay, chương trình đã bắt đầu quay chụp, lúc này mười mấy chiếc camera nhắm vào mấy nghệ sĩ, trong đó hơn phân nửa là chĩa vào Lâm Lạc Lạc cùng Cố Thần Hi. Vì để không bỏ sót bất kỳ biểu tình gì của hai người, cho nên ngay cả vẻ mặt khẩn trương của hai người đại diện cũng bị quay vào.

Tổ tiết mục không hề che giấu chuyện mình quyết tâm muốn làm, từ lúc bọn họ đồng thời mời Lâm Lạc Lạc cùng Cố Thần Hi, thì đã có thể thấy được một chút.

Cố Thần Hi ngồi ở trên sô pha, chân dài thập phần đoạt mắt, lúc này anh đứng lên, chậm rãi đi về phía Lâm Lạc Lạc, không khí không thể hiểu được khẩn trương lên.

Hai người đại diện càng đồng thời ngừng thở, hận không thể chạy đến giữa hai người, ngăn cách hai tiểu tổ tông ra xa.

Nhưng mà kết quả chú định ngoài dự kiến của bọn họ, Lâm Lạc Lạc cười vươn tay phải, rất là thân thiện chào hỏi: “Chào anh, tôi là Lâm Lạc Lạc.”

Cố Thần Hi trầm mặc nhìn tay cô, tay này cùng lần trước một chút cũng không thay đổi, ngay cả góc độ cô vươn tay cũng giống nhau như đúc, làm anh hoảng hốt sinh ra ảo giác nào đó, ngón trỏ bên tay phải hình như có chút lành lạnh.

Anh chậm rãi vươn tay phải ra nắm lấy, vì để phòng ngừa cô làm ra hành động kỳ quái nào đó, cho nên cơ bắp tay phải căng chặt tùy thời chuẩn bị phát lực, nhìn có chút cứng đờ.

Tất nhiên cô không làm ra hành động kỳ quái nào, cô chỉ là phát huy kỹ thuật diễn cực tốt của mình ra, trong mỉm cười mang theo vài phần mờ mịt, chân thành mà lễ phép hỏi: “Xin hỏi anh là ai?”

Mọi người trong lòng nổi lên một câu: Trả thù, đây tuyệt đối là trần trụi trả thù!

Tổ tiết mục siêu cấp kích động, vừa nãy đối mặt với bốn người khác, cô đều chủ động nói ra tên bọn họ, hiện tại lại hỏi Cố Thần Hi là ai, chỉ cần cắt hai đoạn này ra, hiệu quả của chương trình tuyệt đối nổ mạnh!

Mọi người đều biết cô cố ý hỏi như vậy, thế nhưng cố tình biểu tình của cô lại nghiêm túc, thái độ lại thành khẩn như vậy, tựa như thật sự hoàn toàn không biết anh là ai.

Trần Tiệp nói thầm: “Mới tham gia lớp học diễn xuất được mấy ngày, vậy mà tiến bộ lại lớn như vậy?”

Trương Phong hừ một tiếng, hai người liếc nhau, rồi từng người quay sang hai phía, đều cảm thấy chán ghét khi nhìn nhau.

Mọi người đều cho rằng với tính tình của Cố Thần Hi, tất nhiên là sẽ phản kích trở về, nhưng mà bọn họ đã đoán sai, Cố Thần Hi phản ứng cực nhanh, anh dè dặt nói: “Lần đầu tiên gặp mặt, tôi là Cố Thần Hi, thật cao hứng khi được làm quen với cô.”

“Tôi cũng vậy.”

Khóe miệng hai người hơi hơi vỡ ra, một nụ cười giả dối hơi phóng túng lướt qua.

Thật mẹ nó lần đầu tiên gặp mặt, thật mẹ nó cao hứng khi được làm quen.

Bốn vị khách mời khác chỉ có thể cảm thán trong lòng: Kỹ thuật diễn của hai người này thật tốt, đúng là hậu sinh khả uý!

Tổ tiết mục cũng thật cao hứng, hai người tuy rằng không có xé lên, nhưng mà lần đầu gặp mặt này, nhất định có thể khiến người xem bàn luận sôi nổi, hot search khẳng định sẽ có!

————

Tập hợp xong, tổ tiết mục bắt đầu tuyên bố quy tắc, sáu khách mời mỗi lần đều sẽ tạo thành ba đội ngũ, mỗi đội gồm một nam một nữ, tùy thời điểm còn sẽ mời người khác gia nhập, nhưng mà lần này chỉ có sáu khách mời cố định.

“Ở mỗi kỳ, phương thức tổ đội đều không giống nhau, lần này phương thức quyết định tổ hợp là: Rút thăm.” Trong mắt đạo diễn lóe lên tia sáng khác thường, “Công bằng công chính, trời cao an bài, bốc được ai thì chính là người đó, không thể sửa đổi, mọi người hiểu chưa?”

Mọi người đều nhất trí đặt ánh mắt ở trên người Lâm Lạc Lạc cùng Cố Thần Hi, người khác không thành vấn đề, nhưng lỡ đâu hai người phân thành một tổ, vậy thì không phải sẽ nháo đến ầm ĩ sao?

Lâm Lạc Lạc mỉm cười gật gật đầu: “Hiểu rồi.”

Cô đoán được, tổ tiết mục khẳng định sẽ làm chuyện gì đó.

“Ai là người bốc đầu tiên?”

Bốn khách mời lúc trước đã được tổ tiết mục dặn dò, phải đề cử Cố Thần Hi là người bốc đầu tiên. Vì thế diễn viên hài kịch Tưởng Chân Tâm liền cười hì hì nói, chân ai dài nhất thì người đó bốc trước, người chủ trì Vương Mộc Đức phản ứng cực nhanh, lập tức kêu rên nói, vậy thì anh ta khẳng định phải lót đế. Tưởng Chân Tâm liền nói không có việc gì có tôi bồi anh, hai người trùm đầu cùng nhau giả khóc.

Một phen thao tác như vậy xuống dưới, chọc cười có, Cố Thần Hi cũng “Thuận lý thành chương” bị đẩy ra, làm người đầu tiên rút thăm.

Nhân viên công tác lấy ra một cái hộp cao cao, vật liệu không trong suốt.

Cố Thần Hi làm bộ tùy ý liếc về phía Lâm Lạc Lạc, lại thấy cô ý vị thâm trường nhìn anh, cặp mắt sáng ngời kia tựa hồ muốn nói: Tiểu tâm có trá nha!

Anh cũng hoài nghi tổ tiết mục sẽ gian lận, nếu anh cùng Lâm Lạc Lạc trở thành một tổ, tuyệt đối sẽ là kíp nổ hot search, tổ tiết mục khẳng định cũng biết, cho nên tất nhiên sẽ dùng trăm phương nghìn kế đạt được mục đích.

Nhân viên công tác ôm cái rương, để Cố Thần Hi với tay vào: “Bốc ra một tờ, trên đó sẽ có tên đồng đội hai kỳ kế tiếp của anh.”

Cố Thần Hi vì bảo đảm, còn đếm số lượng tờ giấy, xác thật là sáu tờ, anh đảo loạn chúng, quyết định tùy ý lấy ra một tờ.

Tầm mắt của mọi người dừng ở trên tờ giấy trắng, một tờ giấy nho nhỏ chịu vô số ánh mắt khẩn trương, tim Cố Thần Hi đập cũng có chút nhanh, anh chậm rãi mở ra.

Ba chữ “Lâm Lạc Lạc” thình lình trên giấy.

“Oa……” Không biết bao nhiêu người phát ra âm thanh, một đám trợn mắt há hốc mồm, Cố Thần Hi nhắm mắt lại rồi mở ra, nhưng mà xác thật viết Lâm Lạc Lạc không sai.

Sẽ trùng hợp như vậy sao?

Kỳ thật chuyện này không phải trùng hợp, Lâm Lạc Lạc đã thấy rõ thủ pháp của tổ tiết mục.

Tổ tiết mục cũng biết người khác khẳng định hoài nghi bọn họ, cho nên ra hiệu cho người một nhà Vương Mộc Đức, anh ta nhảy ra nói: “Tổ tiết mục gian lận đi? Tôi không tin! Tôi muốn xem xét những tờ giấy khác!”

Lời này vừa ra, hai mắt của những người khác cũng sáng lên, đều muốn xem tờ giấy, tổ tiết mục làm bộ bất đắc dĩ, liền đảo ra năm tờ giấy còn lại, mọi người theo thứ tự mở ra, là tên năm người dư lại.

“Hả? Chẳng lẽ không phải gian lận thật?” Các khách mời mộng bức.

Lương Mẫn Na rất muốn cùng một tổ với Cố Thần Hi, cho nên cô vừa nãy luôn chú ý đến quá trình rút thăm, cô nói: “Mới nãy nhân viên công tác lắc cái rương hai lần, tôi hoài nghi có trò mèo.”

Vì thế mọi người thả sáu tờ giấy vô lại, hung hăng lắc lắc cái rương, nhưng mà không có gì khác thường, tờ giấy mỗi lần được rút ra cơ bản đều khác nhau.

Mọi người mấy phen lăn lộn, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ tin tưởng: “Cho nên thật sự đúng là trời chú định?”

Bọn họ nhìn Cố Thần Hi và Lâm Lạc Lạc, ông trời đây là có sở thích ác ý gì đây? Cứng rắn muốn hai người bọn họ thành một đội?

————

Kết thúc rút thăm, người chủ trì Vương Mộc Đức cùng Lương Mẫn Na tạo thành một đội, ngôi sao nhí Liêu Nhất Thống cùng diễn viên hài kịch Tưởng Chân Tâm thành một đội, ngày mai bắt đầu chính thức ghi hình, hiện tại từng người nghỉ ngơi.

Lâm Lạc Lạc tìm được tổ tiết mục, cười tủm tỉm lấy đi cái rương rút thăm, đạo diễn Lý Nghĩa Đào rất là bình tĩnh: “Cô cũng hoài nghi có vấn đề?”

“Tôi không phải hoài nghi, tôi là biết.”

Tất cả nhân viên công tác đều nhìn về phía cô, không tin đầy mặt, cơ quan này chính là bọn họ chuyên môn mời người thiết kế chế tác, sao có thể dễ dàng bị người nhìn ra chứ?

Cố Thần Hi đứng ở chỗ ngoặt, trong tay cầm một cái rương khác, phó đạo diễn khổ hề hề đứng ở bên cạnh anh, bọn họ vì phòng ngừa vạn nhất Lâm Lạc Lạc rút thăm trước, cho nên chuẩn bị cái dự phòng này, hiện giờ cơ quan lại bị Cố Thần Hi mở ra.

Cơ quan của hai cái rương cũng không phải rất khó, có một tường kép nho nhỏ, một tầng có sáu tờ giấy toàn bộ đều là tên Lâm Lạc Lạc (Cố Thần Hi), một tầng khác là năm tờ giấy chứa tên năm người còn lại. Thời điểm Cố Thần Hi rút thăm, thì dùng cái rương có sáu tờ giấy chứa tên Lâm Lạc Lạc, để sáu tờ giấy ở tầng trên, sau khi anh rút ra một tờ, nhân viên công tác lập tức ấn cơ quan, đảo tầng chứa năm tờ giấy kia lên, như vậy thời điểm kiểm tra liền thiên y vô phùng*.

*Thiên y vô phùng (天衣无缝): Nghĩa bóng của thành ngữ “Thiên y vô phùng” (Áo trời không kẽ hở) ban đầu là chỉ quần áo của tiên nữ mặc không hề có khe hở. Sau này người ta dùng để chỉ những kế hoạch, những tác phẩm thơ văn, vv cực kì nghiêm ngặt, không hề có bất kì sai sót thiếu sót nào cả.

Chỗ khó nhất chính là thời điểm khống chế đổi tầng, hai tay của nhân viên công tác cần phải đồng thời đè lại vài điểm, mới có thể đổi tầng thành công, cho nên người không biết sẽ kiếm không ra.

Nhưng bọn họ gặp được chính là Lâm Lạc Lạc và Cố Thần Hi, Cố Thần Hi tuy rằng không biết cơ quan, nhưng lại nhớ kỹ chính xác tất cả vị trí ngón tay của nhân viên công tác, kết thúc rút thăm anh liền cầm cái rương dự bị của phó đạo diễn nếm thử, sau đó nó lập tức mở ra.

Mà Lâm Lạc Lạc lại ngũ cảm nhanh nhạy, cô nghe được thanh âm đổi tầng cực nhẹ trong rương, cho nên ngay lập tức biết được có cơ quan, vì thế ghi nhớ vị trí ôm rương của nhân viên công tác, lúc này thoáng điều chỉnh vài lần, cô cảm giác được thứ dưới mấy ngón tay có thể ấn vào.

“Tìm được rồi.” Môi đỏ hơi hơi cong lên, nhẹ nhàng cùm cụp một tiếng, cô lấy ra năm tờ giấy viết tên Lâm Lạc Lạc khác, “Đạo diễn, dụng tâm lương khổ a!”

Đạo diễn Lý Nghĩa Đào khiếp sợ nhìn cô, ông thật không nghĩ tới, cơ quan dụng tâm thiết kế cứ như vậy bị một nữ minh tinh phá giải.

Phó đạo diễn bên cạnh Cố Thần Hi cũng đầy mặt chua xót, nơi này còn có một người nữa nè!

Cố Thần Hi trong một góc hơi hơi nghiêng đầu, từ nơi này của anh có thể nhìn thấy mặt bên của Lâm Lạc Lạc. Lúc này môi đỏ hơi hơi cong lên, biểu tình có chút giảo hoạt và xấu xa, toàn thân đều tràn đầy nhẹ nhàng tự tại.

Cô thật sự không giống trước kia, khi đó trong mắt chỉ tràn đầy tâm hiếu thắng cùng dục vọng thắng bại, anh chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu suy nghĩ của cô. Hiện tại cô lại như phủ thêm một tầng khăn che mặt, có chút thần bí, có chút khó đoán, làm người nhịn không được muốn xé bức màn kia xuống, thấy rõ con người thật của cô.

Cơ quan bị vạch trần vô tình, đạo diễn có chút ngượng ngùng, ông nở một nụ cười nịnh nọt: “Tiểu tổ tông, chúng ta thương lượng được không?”

Bọn họ tự nhiên là hy vọng Lâm Lạc Lạc đừng nói ra cơ quan này, muốn cô tiếp tục tổ đội với Cố Thần Hi, cho nên lập tức dụ hoặc Lâm Lạc Lạc đủ kiểu, ưng thuận cho cô không ít chỗ tốt.

“Tiểu tổ tông, cô đồng ý đi!”

Nếu Lâm Lạc Lạc thật sự muốn vạch trần, thì khi ghi hình chương trình cô đã nói ra, cho nên cô lựa chọn ngầm nói, chỉ là muốn nói cho tổ tiết mục: Cô cũng không ngốc, đừng có nghĩ tới chuyện lừa gạt cô.

Cô cũng không lập tức được một tấc lại muốn tiến một thước, mà anh em tốt vỗ vỗ bả vai đạo diễn Lý Nghĩa Đào: “Không thành vấn đề, mọi người đều là bạn bè mà.”

“Vậy, tiếp tục tổ đội lúc trước?” Đạo diễn Lý Nghĩa Đào hỏi.

Cô giả bộ không tình nguyện, miễn cưỡng nói: “Vậy được rồi.”

Đạo diễn và nhân viên công tác mang ơn đội nghĩa tiễn cô đi, vừa quay đầu lại thì phát hiện Cố Thần Hi đi tới đây, trong tay cầm một cái rương khác, đằng sau đó là phó đạo diễn và nhân viên công tác đều đang ủ rũ cụp đuôi.

Đạo diễn Lý Nghĩa Đào: “……”

Chết chắc rồi!!!

Cố Thần Hi buông cái rương ra, nhìn phương hướng Lâm Lạc Lạc rời đi, khóe miệng cũng hơi hơi cong lên: “Hứa hẹn mấy người cho cô ấy, tôi cũng muốn.”

Nghe rõ ý tứ trong lời anh nói, đạo diễn cùng mọi người công tác có cảm giác từ địa ngục bay lên thiên đường, tất cả đều nhìn chằm chằm Cố Thần Hi: “Anh, ý của anh là, giữ nguyên tổ đội?”

Cố Thần Hi liếc bọn họ một cái, hừ một tiếng rồi tránh ra, chân dài đi về phía Lâm Lạc Lạc.

Vốn dĩ anh định chuẩn bị để tổ đạo diễn rút thăm lại một lần nữa, nhưng mà hiện tại sao……

“Thôi, không thay đổi, phiền toái.”

– ————–

P/s: Hiện tại tui đang ôn thi ĐH cho nên sẽ ra chương mới còn chậm hơn trước:’)))


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.