Edit: Điềm Điềm
***********************
Sự thỏa mãn của đánh dấu tạm thời một lần nữa khiến Hàn Cố càng thêm lún sâu vào tình dục, hắn nâng cằm Sở Lệnh lên, bá đạo hôn xuống, đầu lưỡi xông thẳng vào trong miệng, không ngừng công thành chiếm đất, chống vào hàm trên nhạy cảm, quét qua thịt mềm dưới lưỡi, bao bọc lấy lưỡi trơn trượt, cướp đoạt hô hấp của đối phương, hơi thở giao cảm tràn ngập trong không khí cùng hương vị ngọt ngào trong miệng đều làm cho hắn muốn dừng cũng không được.
Sở Lệnh bị ép nghênh đón, không kìm được nước mắt cùng thở dốc, nhưng không phải là ủy khuất hay không muốn, thuần túy là bị khoái cảm bức ra. Lúc này, cậu gần như quên đi Lâm Hiên, gần bốn tháng trôi qua ham muốn của cậu chưa lần nào được lấp đầy, làm cho sự bùng nổ của dục vọng thậm chí còn dữ dội hơn, cơ thể của cậu liên tục kêu gào muốn kết hợp với người trước mắt.
Nhưng một tia lý trí còn sót lại làm cho cậu ý thức được tình huống trước mắt, chỉ sợ là bởi vì thời gian này công việc bận rộn dục vọng sinh lý của Hàn Cố quá lâu không được giải quyết, đúng lúc này, chính mình lại xông vào.
Đột nhiên một cậu bị cắn đau.
Hàn Cố giống như đang trừng phạt cậu không chuyên tâm, cắn đôi môi mỏng manh của cậu chảy máu, lại dùng đầu lưỡi mập mờ liếm qua. Chỉ riêng tin tức tố thông qua bởi mùi máu đã khiến cả hai hưng phấn không thôi, huống chi lại bị ánh mắt xâm lược như vậy nhìn chằm chằm.
Sở Lệnh hoàn toàn không thể dời mắt, nhìn Hàn Cố thực hiện những hành vi quyến rũ này, giống như đang chờ đợi con mồi của mình tự nguyện cắn câu vậy, gợi cảm đến mức khó cưỡng lại được, cả người run lên. Bị trêu chọc, cổ họng của cậu khát khô. Cơ thể nóng dần lên, sâu trong cơ thể cậu bị kích động, cậu gần như nói ra những lời đáng xấu hổ “ Thao tôi”. Nhưng Sở Lệnh vẫn kiên trì không buông lỏng, đem môi vừa rồi bị cắn rách lại hung hăng cắn chảy máu.
Tất cả các nút áo đều bị cởi ra, bàn tay ấm áp lướt qua làn da nhẵn nhụi, mang đến sự run rẩy khi bị vuốt ve, Sở Lệnh không khống chế được tiếng rên rỉ, nửa đẩy nửa kéo chống lên vai Hàn Cố.
Tinh thần vẫn kháng cự, nhưng cơ thể cậu đã xui theo rồi.
Sở Lệnh giờ phút này chỉ sợ không ý thức được sự cự tuyệt của cậu không còn là bởi vì Lâm Hiên nữa, mà là bởi vì Hàn Cố mất khống chế. Nếu Hàn Cố biết hắn một lần nữa nhượng bộ bản năng để làm những điều như vậy, cậu sợ hắn sẽ càng không thể tha thứ cho chính mình. Sở Lệnh hoàn toàn không muốn nhìn thấy chuyện như vậy phát sinh, cho nên cho dù là hiểu lầm cũng không sao, cậu không đành lòng nhìn thấy Hàn Cố lần thứ hai lộ ra biểu tình bi thương đó nữa.
AO ràng buộc lẫn nhau, Alpha có một mong muốn bảo vệ mạnh mẽ cho Omega, và ngược lại Omega cũng như vậy. Sở Lệnh dùng lý do đường hoàng này để thuyết phục chính mình, kiên trì không để cho mình rơi vào trầm luân, mặc dù cậu cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.
Nhưng chỉ có quyết tâm là vô ích, trước những ham muốn bản năng, tất cả mọi thứ chỉ có thể trở về giải pháp nguyên thủy nhất đó là vũ lực.
Rất rõ ràng, Sở Lệnh đánh không lại Hàn Cố. Hàn Cố không chút lưu tình kéo áo trên của cậu ra, liên tục lưu lại dấu vết của mình.
Chinh phục có thể làm cho người ta phấn khích, mang đến khoái cảm, nó vượt trội hơn cả vui sướng xác thịt. Đó là bản năng bẩm sinh của Alpha.
Chân Sở Lệnh bị mở ra hai bên, tính khí nóng bỏng nhanh chóng cương lên, cậu tuyệt vọng nhắm mắt lại, trên mặt đầy nước mắt, nhưng cuối cùng dường như vẫn không từ bỏ kháng cự, thì thào gọi tên người đàn ông, “Hàn … Cố…”
Mà hai chữ này lại đột nhiên phát huy tác dụng, giống như một loại công tắc dừng khẩn cấp nào đó, Hàn Cố cứng đờ thân thể, ở giây phút cuối cùng khôi phục thần trí, một tiếng nguyền rủa vang lên.
Một quyền đánh vào cánh cửa phía sau Sở Lệnh, phát ra tiếng vang thật lớn, đau nhức khiến tay Hàn Cố chảy máu không ngừng, cũng khiến Sở Lệnh phục hồi tinh thần lại.
” Em làm sao lại ở chỗ này?”
Hàn Cố lập tức kéo xa khoảng cách giữa hai người, bởi vì kiềm chế nhẫn nhịn mà khóe mắt đỏ lên, cũng bởi vì khắc chế mà có vẻ ngữ khí thập phần hung ác.
Sự áp chế của Alpha tồn tại khắp nơi, Sở Lệnh nhanh chóng trả lời câu hỏi của hắn ta, ” Tôi mang bữa tối đến đây … cho anh …”
Hàn Cố ngẩn người, lại thiếu chút nữa bởi vì những lời này mà không khống chế được. Hắn cứng nhắc đi xuống đất mở cửa, đẩy Sở Lệnh ra, lại quay lưng lại, ” Lập tức đi ra ngoài, nhanh lên.”
Sở Lệnh chật vật ngồi trên mặt đất, nhưng không nhúc nhích, cũng không nói gì.
Ngay sau đó bên ngoài truyền đến tiếng thang máy mở cửa, có lẽ là người ở các tầng khác nghe thấy động tĩnh vừa rồi, cho nên lên lầu kiểm tra.
Hàn Cố đảo qua Sở Lệnh quần áo xộc xệch, lập tức lại kéo cậu trở về phòng, đóng cửa lại. Sau khi sửa soạn bản thân một chút, ngồi tại bàn của mình, giả vờ bận rộn.
Người đi lên là quản lý của bộ phận kế hoạch, ông đã nghe thấy tiếng gì đó nên đi lên lầu kiểm tra. Hàn Cố thuận miệng nói một câu đánh rơi đồ, liền đuổi người đi.
Hàn Cố lại ngồi một hồi, tựa hồ đang cho Sở Lệnh thời gian mặc quần áo, dục vọng của hắn đã bị khơi dậy, còn chưa nhanh như vậy mà yên tĩnh lại, nhưng trước tiên hắn phải đưa Sở Lệnh trở về. Thời gian này ở bên cạnh mình, nguy hiểm như thế nào chính hắn cũng biết rõ.
Hắn tính toán thời gian gần như xong, mới đi mở cửa, Sở Lệnh mặc dù mặc quần áo xong, nhưng biểu tình lại có chút cổ quái, thậm chí thân thể còn run rẩy nhè nhẹ.
Ánh mắt Hàn Cố liếc đến cái cổ không che được vết cắn, cùng với hạ thân hơi nhô lên của cậu lập tức biết nguyên nhân.
Alpha và Omega đánh dấu hoàn toàn, ham muốn tình dục sẽ mạnh mẽ hơn những người bình thường, hai người lại còn trẻ. Mà đối với Omega bị đánh dấu hoàn toàn, vốn dĩ bị cắn tuyến thể nhiều lắm chỉ có thể xem như gia tăng hứng thú tình cảm mà thôi. Nhưng Sở Lệnh từ sau kỳ phát tình kết thúc đã giam cầm dục vọng cho đến bây giờ, hơn nữa thời gian dài ở trong phòng tràn ngập hơi thở Alpha, đối với cậu hiện tại mà nói, tương đương với tác dụng phát tình của Omega.
Hàn Cố trong nháy mắt liền cau mày, hắn không phải tức giận với Sở Lệnh, là tức giận với mình.
Hắn có chút nôn nóng gạt tóc ra, cuối cùng vẫn buộc mình phải bình tĩnh lại, hắn trước tiên đi khóa cửa văn phòng lại, sau đó mở tất cả cửa sổ thông gió, làm bay đi tin tức tố trong phòng, chờ làm xong những thứ này, hắn ngồi trên ghế sofa rộng rãi, mới nói với Sở Lệnh: “Lại đây đi, tôi giúp em.”
Sở Lệnh vội vàng lắc đầu. Vừa rồi cái loại quyến rũ muốn chết người của Hàn Cố đến bây giờ vẫn còn trong đầu cậu không thể xua đi, cậu hoàn toàn không dám nhìn thẳng vào mắt đối phương.
“Tôi sẽ không……” Hàn Cố dường như muốn đảm bảo điều gì, nhưng chỉ cần nói ra, ngay lập tức nhớ những gì hắn đã làm.
Sở Lệnh không muốn nhìn thấy bộ dáng mất mát này của Hàn Cố, giải thích: “Tôi không phải.. không tin anh…”
Hàn Cố thở dài một hơi, “Chẳng lẽ em muốn để bộ dạng này trở về nhà?”
Đừng nói là đối phương, Hàn Cố chính mình cũng không tốt hơn bao nhiêu, hạ thân nhô lên còn khoa trương hơn cậu. Sợ là nếu Sở Lệnh vẫn ở lại đây, hắn cũng chỉ có thể duy trì trạng thái này.
Sở Lệnh vừa rồi không cẩn thận nhìn thoáng qua, cũng không dám nhìn nữa.
Hàn Cố tận lực làm cho mình bình tĩnh nói: “Giống như lần trước có được không?”
“…… Có thể.” Cậu cũng sắp nhịn không được.
Sở Lệnh nhăn nhó đi qua, giống như là đang do dự.
” Sao vậy?”
” Tôi có thể…. Không nhìn mặt anh được?”
Hàn Cố suy nghĩ một chút, vỗ vào chân mình và nói: ” Quay lưng lại với tôi và ngồi lên.”
Sở Lệnh nghe vậy làm theo, bị người đàn ông phía sau ôm lấy. Cậu cảm giác được tay đối phương đang run rẩy, không biết là cố nén hay là hưng phấn. Quan trọng nhất là, phía sau đang bị một thứ khó có thể xem nhẹ chống đỡ, cậu không tự giác cứng đờ thân thể, bắt đầu hối hận khi ra quyết định này.
Hàn Cố tựa hồ cũng đã nhịn đến cực hạn, không hỏi ý kiến của cậu nữa, thanh âm rõ ràng mang theo áp lực tình dục khàn khàn, nhưng vẫn không quên trấn an: “Nếu như sợ thì nhắm mắt lại đi.”
Sở Lệnh cúi đầu ừ một tiếng, không hề nhúc nhích nữa
Hàn Cố cởi quần cậu ra, trực tiếp dùng tay cầm dục vọng của cậu. Sở Lệnh kinh hô một tiếng, trong nháy mắt căng chặt thân thể, sau đó liền động tác vuốt ve bức ra tiếng rên rỉ. Thanh âm kia quả thực thập phần khiêu chiến lý trí của người khác.
” Đừng lên tiếng” Hàn Cố đột nhiên đưa tay giữ chặt miệng Sở Lệnh, hàm chứa tình dục ẩn nhẫn nói: ” Tôi sẽ nhịn không được”
Lúc Hàn Cố nói chuyện giống như là trực tiếp dán vào bên tai cậu, âm thanh ôn nhu giống như một ly rượu ngon, mang theo chút hơi men nồng, làm cho người ta say mê. Sở Lệnh khó kiềm chế run rẩy, cậu vốn đã nhịn thật lâu, vừa bị những lời này kích thích liền trực tiếp bắn ra.
” Anh…”
Sở Lệnh xấu hổ đến mặt đỏ bừng, ngay cả tâm muốn chết cũng có, nhưng may mắn cậu đưa lưng về phía đối phương, không nói lời nào.
Nhưng mà hiện tại Hàn Cố cũng vô tâm phát biểu cảm nghĩ, nếu hắn nhịn lâu một chút, chỉ sợ sẽ thật sự làm chút chuyện gì đó không thể tha thứ. Hắn nhanh chóng cởi bỏ dây lưng cùng quần của mình, ở phía sau Sở Lệnh ma sát.
Mặc dù cách một lớp vải, Sở Lệnh cũng có thể cảm giác được thứ đó nóng rực cùng cực lớn, mãnh liệt biểu hiện ra cảm giác tồn tại của mình. Mà khó xử nhất chính là quần của hắn đã sớm bị dịch thể của mình thấm vào, hung khí áp sát phía sau có thể chống lại chỗ lõm ở mông.
Giống như một giây sau sẽ trực tiếp xông vào chờ phát động, làm cho Sở Lệnh không thể tránh khỏi sinh ra một loại cảm giác nguy cơ muốn bị xâm phạm.
Nhưng cánh tay của cậu lại bị nắm chặt, cả người bị người đàn ông cường ngạnh ôm vào trong ngực, dùng sức lớn đến mức có chút đau đớn, bên tai là thanh âm gợi cảm cùng tiếng thở dốc càng ngày càng nặng.
Cậu biết đây là phương thức Hàn Cố đang cố gắng khắc chế bản thân, không hiểu sao mềm lòng lại, tận lực thả lỏng thân thể, cũng không giãy dụa nữa.
Mãi cho đến khi Hàn Cố phát tiết ra, cánh tay Sở Lệnh đau đớn không chịu nổi, đại khái đã bị nắm đến bầm tím.
Nhưng nó vẫn chưa kết thúc.
Cảm giác thỏa mãn không thông qua tình dục trực tiếp thật sự là tương đối có hạn, hai người bọn họ rất nhanh lại cương cứng lần nữa, dục vọng hung mãnh dâng lên.
Sở Lệnh cuối cùng buông điểm rụt rè cuối cùng nói: ” Đổi tư thế đi. ”
Hàn Cố hoàn toàn đồng ý, ” Được. ”
Thế là cả người Sở Lệnh bị quay lại, mặt đối mặt ngồi trên đùi nam nhân, quần bị lột xuống, tính khí dán sát vào nhau. Một tay cậu câu lên lưng Hàn Cố, vùi mặt mình vào hốc vai đối phương.
“ Đừng cắn môi.” Thời điểm ánh mắt giao nhau trong chốc lát, Hàn Cố cũng chú ý tới trên môi cậu đỏ bừng.
Sở Lệnh ngẩn người, theo bản năng ngẩng đầu. Một giây sau, cằm đã bị tay đối phương nắm lấy, hai cánh môi bị mút mát, đầu lưỡi thăm dò tiến vào, nhẹ nhàng liếm qua chỗ bị thương, mang đến xúc cảm vừa đau vừa tê dại.
Sở Lệnh nhìn khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc, trái tim không khống chế được nhảy lên.
Đúng là muốn mạng mà. Vô luận là cường thế hay là ôn nhu, hai mặt hoàn toàn bất đồng này của Hàn Cố làm cậu căn bản là chống đỡ không nổi, tình dục dễ dàng bị khơi dậy.
Hai tay giữ lấy tính khí của hai người đã bắt đầu nôn nóng chuyển động, tiếng rên rỉ của Sở Lệnh hoàn toàn bị khóa chặt trong cổ họng, thỉnh thoảng nếu âm thanh thoát ra, nó sẽ bị chặn lại một cách mạnh mẽ hơn.
Cậu hoàn toàn bị hôn đến choáng váng, cánh tay thu lại càng chặt, thân thể dán sát vào nhau, động tác nghênh đón đối phương. Nếu như không phải thắt lưng bị đối phương gắt gao siết chặt, Sở Lệnh chỉ sợ đã sớm tự mình xoay eo đong đưa.
Nhưng tất cả khả năng đều bị sự tự chủ nhẫn nhịn của người đàn ông trước mặt này bóp chết.
Bọn họ thân mật lại trói buộc như vậy, phát tiết lần thứ hai, lần thứ ba….
” Tôi xin lỗi.”
Trong lúc ý thức mông lung, cậu phản phất nghe thấy Hàn Cố thì thào như vậy, mang theo hối hận, thương tiếc, bất đắc dĩ và rất nhiều cảm xúc hòa quyện cùng một chỗ.
” Anh có thể…” Sở Lệnh giật giật môi, nhưng không phát ra âm thanh. Cậu lại một lần nữa bị hắn hôn lên môi, hơi thở trấn an cuối cùng khiến đầu triệt để đình công.
Cậu đã quên những gì mình muốn nói.
***********************
Điềm Điềm: tìm được raw không cắt mà còn chơi tui một cú nữa chứ, chữ copy được chữ không, làm mò muốn mù con mắt ㅠㅠ