Đảo mắt đã sắp đếnNatividade, mặc dù các thành viên trong Hàn gia cũng không phải quá mê tín,nhưng mà cảm thấy đây là một cơ hội thật tốt để đi ra ngoài đùa giỡn, cho nênkhông thể bỏ qua dịp lễ này.
Vì thế, Hàn lão phu nhânra một đạo thánh chỉ, điểm danh muốn Hàn lão gia xử lí việc lên hành trình vàphí tổn cho một chuyến du lịch của cả nhà.
Đại đương gia đã mởmiệng, Nhị đương gia còn có quyền lợi kháng nghị sao?
Cuối cùng, nhờ phúc củaHàn lão phu nhân, một nhà già trẻ Hàn gia chúng tôi rốt cuộc có thể hưởng thụmột cuộc hành trình hai ngày một đêm miễn phí, tục xưng là nghỉ phép.
Hàn lão gia tử quen biếtrộng rãi, quan hệ phong phú, một cuộc điện thoại, người ta đã chủ động chào hỏichúng tôi ngay rồi, hai ngày một đêm đó nha, đủ có thể thấy được ảnh hưởng cùngđịa vị của Hàn lão gia ở thương giới rồi.
Mặc dù nói là một cuộc lữhành ngắn, nhưng mà bà Hàn đã hạ lệnh, quy định phải có bạn trai bạn gái hoặclà vợ chồng mới được tham gia, kẻ độc thân không có quyền lợi.
Cho nên, Hàn Vũ đang theođuổi đàn chị của tôi, đuổi đến thê thảm khổ sở không thuận theo, anh ta bithống kháng nghị: “Không công bằng! Mọi người đây là cố ý nhằm vào tôi! Mọingười khi dễ tôi!”
Ai trong nhà cũng biếtanh ta đang theo đuổi một cô nàng so sánh với chạy theo đà điểu còn khó hơn,cho nên Hàn lão phu nhân lnh lùng nói: “Ai bảo mầy vừa vô dụng vừa không cótiền đồ chứ, ngay cả một đứa con gái cũng tán không được, như vậy đi, bây giờcách đêm giáng sinh còn một tuần lễ, nếu nội trong tuần lễ này có thể đem ngườita hạ gục, chúng ta sẽ cho phép cháu tham gia!”
Sau khi nói xong, Hàn lãophu nhân liếc nhìn Hàn Tuệ một chút rồi hướng Hàn Vũ nói: “Cháu cũng nên học emgái mình một chút đi chứ, biết cái gì gọi là gạo sống nấu thành cơm chín, bávương ngạnh thượng cung không?”
Đúng rồi, mọi người đềubiết chuyện của Hàn Tuệ, họ không phản đối, không trách cứ, dưới sự đảm bảo sẽkhông làm trễ nải việc học và bài tập, ai cũng nhiệt tình, vui vẻ đón nhậnngười bạn trai là giảng viên của Hàn Tuệ, còn khoa trương khen con bé làm tốtlắm nữa.
Mồ hôi a, tuôn như suối,tuôn dữ dội, tuôn ầm ầm, người nhà này không thể bình thường một chút sao?
Nhìn bóng lưng rời đi ảmđạm của Hàn Vũ, tôi không nhịn được vạn phần đồng tình với anh ta, nhưng mà, aibảo anh thích ai không thích lại đi thích đàn chị của tôi chứ, cái cô nàng cấpbậc nữ vương như thế, nói một cách khác, đó chính là đáng đời!
Một tuần đảo mắt đã trôiqua, vào sáng sớm ngày giáng sinh, chúng tôi rối rít tụ tập ở trong nhà lớn củaHàn gia, chờ đến thời gian định sẵn sẽ khởi hành lên đường, đi bằng xe riêng.
Thật ra thì trong lòngmọi người đều biết rõ, chúng tôi đều đang chờ Hàn Vũ, cũng hy vọng anh ta cóthể ở thời khắc cuối cùng thành công dụ dỗ được chị ấy, sau đó gia nhập với mọingười.
Nhưng mà rất đáng tiếc,đã qua thời gian hẹn trước một phút đồng hồ mà vẫn không hề nhìn thấy bóng dángHàn Vũ như cũ.
Mọi người rất ăn ý vì HànVũ mà tiếc hận, lắc đầu than thở, sau đó, Hàn lão phu nhân ra lệnh một tiếng,ai nấy tự động lập tức ngồi vào trong xe của mình, chuẩn bị tùy thời sẽ khởihành.
Hai bậc tiền bối của Hàngia vì đã lớn tuổi nên ngồi trên xe nhỏ của cha mẹ chồng tôi, Hàn Tuệ và anhchàng giảng viên của mình thì không có phương tiện giao tào nên cũng ngồi trênxe của Hàn Mẫn và Quan Dịch, còn dư lại chính là xe của Hàn Ti chở vợ của anhta và Hàn Lỗi chở tôi.
Ngồi vào trong xe, tôikhông nhịn được hỏi: “Tại sao không phải là cái xe kia?”
Đúng vậy, đây không phảilà cái xe mà Hàn Lỗi vẫn hay dùng để đi làm mà là một chiếc tôi chưa từng nhìnthấy, ừm, không gian tương đối xa xỉ rộng rãi, cũng bởi vì chưa quen ngồi nêntôi chỉ có thể nhận xét là một chiếc xe hơi có không gian lớn, ngoại hình đẹpmà thôi. Cũng chính vì vậy mà tôi mới biết được, thì ra anh chàng của tôi córất nhiều tiền nha.
Hàn Lỗi đối với vấn đềcủa tôi cười tà một tiếng, hai mắt phát ra ánh sáng tà ác nói: “Như vậy mới cóthể dễ dàng vui vẻ chứ!”
Vui, vẻ? Sao tôi lại cảmthấy chỉ có kinh chứ không có vui nhỉ hơn nữa dưới ánh nhìn soi mói của anh,sau lưng tôi đột nhiên run lên ớn lạnh nữa!
Sau đó, bốn chiếc xe tưnhân lên đường, chạy thẳng tới ngoại ô.
Hàn lão gia tử nói, nơinghỉ phép của chúng tôi là một nơi so với ngoại ô còn ngoại hơn, từ nội thànhtới đó mất hai tiếng đồng hồ đi xe, khoảng cách này đối với mọi người mà nóiquả nhiên là rất xa a.
Chúng tôi dần dần rời xanội thành, con đường núi cơ hồ không có một bóng xe trải ra trước mắt, xem rađó là một nơi khá bí mật và yên tĩnh, xe của cha chồng mở đường đi trước, HànLỗi thì rất biết điều đi sau cùng.
Lúc này, tôi ngồi trên xeđã có chút buồn ngủ, nhìn thấy Hàn Lỗi cứ chăm chú nhìn vào gương chiếu hậu,sau đó ở trong gương bắt gặp ánh mắt tôi, anh liền nở nụ cười hài hước.
Đầu tiên tôi nghi hoặcnhìn ánh mắt và nụ cười trong gương của Hàn Lỗi, nhưng thật đáng tiếc lại hoàntoàn nhìn không ra cái gì nên chuyển mình, dựa lưng vào thành ghế quay đầu rasau nhìn xem sao! Á! Xe của Hàn Vũ kìa!
Xem ra anh ta vẫn thuphục được sư tỉ của tôi rồi nha, a, thật là đáng mừng mà!
Tôi bật cười quay lạinhìn Hàn Lỗi, xem ra hai ngày một đêm này sẽ không hề buồn chán mà nhất địnhrất vui vẻ, bởi vì Hàn Vũ đã tớ
Hai tiếng đồng hồ mê mantrên xe của tôi qua rất nhanh. Đỗ xe lại ổn thỏa xong, Hàn Lỗi nhẹ nhàng đẩytôi, tôi lựa chọn tiếp tục thờ ơ, không có cách nào khác a, sáng nay dậy sớmqua, giờ mắt không mở ra được nữa.
“Anh không ngại hôn choem tỉnh đâu đấy!” Hàn Lỗi cười nhẹ ở bên tai tôi.
Những lời này quả thực sosánh với đồng hồ báo thức còn hiệu quả hơn, tôi lập tức thẳng người lên, lấytay dụi dụi mắt, nhẹ nhàng vỗ vỗ gương mặt của mình, cố gắng thanh tỉnh hơn đểlấy lại tinh thần.
Nói đùa à, nếu thật sự ởtrước mặt mọi người bị anh hôn tỉnh, chỉ sợ tiêu điểm của dư luận mấy ngày nàysẽ là tôi chứ không phải Hàn Vũ mất.
Khi mọi người xuống xerồi, không ai tiếp tục tiến lên mà rối rít đứng im tại chỗ, nhìn cảnh sắc trướcmắt mà sợ hãi than thầm: đây căn bản là thế ngoại đào nguyên mà!
Một căn biệt thự xa hoaổn định nằm ở bên kia chiếc cầu nhỏ bắc qua dòng nước chảy hững hờ, rừng trúcthanh u, cảnh đẹp như một bức tranh lần lượt xuất hiện trước mắt mọi người, nơiđây bốn bề yên tĩnh, không khí tươi mới thanh tân, dòng suối nhỏ trong suốt hòavào với màu xanh biếc của lá trúc.
Cảnh sắc mặc dù duy mĩnhưng mọi người đều rất ăn ý không hiểu, tại sao mùa hè không tới nơi này màlại tới vào bây giờ chứ, mắt thấy dòng suối nhỏ trong veo mà không thể chơiđùa, đây không phải là đả kích to lớn giữa trời đông lạnh giá này hay sao?
Sợ hãi than thầm giữatuyệt cảnh nhân gian xong, chúng tôi rối rít mang hành lý vào biệt thự, nó rấtlớn, to đến thái quá, nghe đâu bên trong còn có cả suối nước nóng thiên nhiênnữa cơ, thật sự khiến người ta không thể tưởng tượng nổi, không thể tin nổi mà.
Phân chia phòng ở rõ ràngsau, mọi người rốt cục có thể rảnh rỗi nhìn thấy vẻ mặt vừa đắc ý vừa thối hoắccủa Hàn Vũ và cô nữ vương bạn gái Đường Hân của anh.
Đường Hân tính cách rấttốt nên nhanh chóng hòa nhập với mọi người, mẹ chồng tôi và Hàn lão phu nhân tựđộng coi cô ấy thành con dâu và cháu dâu mà đối đãi, còn hình thức ở chungkhông lớn không nhỏ của chúng tôi cũng làm cho cô ấy yên tâm, không khí rấtđộng.
Sau khi cười đùa chánchê, mọi người mới ý thức được một vấn đề hết sức nghiêm trọng, cũng rất nghiêmtúc: đói bụng rồi.
Lúc này không cần Hàn lãophu nhân mở miệng, Hàn lão gia tử đã tự động chỉ huy các đấng nam nhi của Hàngia, tập thể hợp tác làm ra một bữa tiệc thịt nướng đến vỗ béo mọi người.
Trong biệt thự đã sớmchuẩn bị thịt nướng cùng hết thảy đồ dùng cần thiết cho nên mọi người quyếtđịnh ở khu đất trống trước mặt biệt thự vừa nhìn dòng suối nhỏ vừa ăn thịtnướng. Mấy người đàn ông đem bàn ăn, ghế ngồi, lò nướng và những dụng cụ ra bênngoài, sau đó, các cô gái ngồi trên băng ghế nói chuyện phiếm, các chàng traithì bận việc nướng thịt.
Đã nói đàn ông của Hàngia rất giỏi nấu nướng và rất yêu thương người phụ nữ của mình, quả nhiên khôngsai mà, cho nên con rể Hàn gia cũng muốn bắt chước theo, nhưng mà bọn họ cũngbiết bắt nạt người khác, nói thí dụ như tập thể hội đồng cùng nhau bắt nạt HànVũ, ai bảo anh ta cười to nhất, cả bộ dạng khiến người ta ngứa mắt nhất a, chonên anh ta đặc biệt chịu trách nhiệm làm chân chạy vặt.
Tán gẫu là chuyện thíchhợp nhất trong lúc chờ ăn, mấy người đàn bà tụm vào một chỗ thì có thể tưởngtượng sẽ náo nhiệt thế nào rồi.
Không biết đã qua bao lâu, Hàn Lỗi đi tới bên cạnh tôi, cầm trong tay xiên thịtnướng tâm huyết của mình.
“A!” Anh khẽ khom lưnghướng về phía băng ghế tôi đang ngồi nói.
Tôi nghe lời há mồm “A”một tiếng, lập tức liền có một miếng thịt nướng mỹ vị thượng đẳng được đưa vàomiệng, vì thế tôi liền hạnh phúc cười khoái trá.
Động tác thân mật ân áilẫn nhau của chúng tôi đưa tới một đống tiếng hét chói tai và ghen tị của nhữngngười phụ nữ khác, ánh mắt bọn họ mang theo ý cười, rất khoa trương hét ầm lênnữa.
Hàn Lỗi nhàn nhạt quétqua bọn họ một cái rồi nói: “Lăn tăn cái gì, tìm chàng trai của mấy người đi!”
Lời nói này nhắc nhở mấyngười phụ nữ, vì thế họ rối rít đứng dậy đi tìm anh chàng của mình, ồn ào khôngngừng, xem ra cũng đã đói bụng lắm
Ăn thịt Hàn Lỗi nướngcho, nhìn vẻ mặt ôn nhu của anh, tôi không khỏi cảm thán: Hàn Lỗi a Hàn Lỗi,anh sẽ làm hư em mất thôi.
Ăn no bụng xong, mọingười hoạt bát lên hẳn, đề nghị đi dạo xung quanh một chút, thuận tiện tản bộsau khi ăn nhiều luôn.
Từng đôi từng đôi đi tớirừng cây, phát hiện bên trong còn có cả đá tảng và suối nữa, thế nên tất cảcùng nhau bước chậm dọc theo dòng suối, vừa đi vừa tán chuyện.
Hàn Lỗi dùng bàn tay toấm áp lôi kéo tôi đi ở cuối cùng, đột nhiên đưa cho tôi một bao lì xì, tôi ngungơ nhìn anh.
Hàn Lỗi lộ ra nụ cười đùagiỡn nói: “Sao chứ, anh chỉ muốn tặng quà cho em thôi mà, ha ha ha ha ha!”
Kháo, người đàn ông nàykhông bỏ qua cơ hội nào để trêu chọc tôi mà!
Nhưng mà tôi cũng khôngkhách khí nhận lấy, còn cố ý nói cảm ơn rất ngọt nữa, tôi thật có lễ phép nha.
Buổi tối lại là các đấngnam nhi của Hàn gia chuẩn bị bữa ăn tối, đám phụ nữ lại chịu trách nhiệm nóiđùa, sau đó cùng nhau ăn cơm.
Sau khi ăn xong, mọingười thương lượng trước 0 giờ lúc nửa đêm cùng nhau đi tắm suối nước nóng, chonên ai nấy hưng phấn dạt dào cầm quần áo đi tới chỗ sâu nhất bên trong biệtthự.
Đi mãi cho đến lúc khôngcòn đường để đi, ở trước mắt chúng tôi là một cánh cửa có hai phiến, mở nó ra,phát hiện bên trong là hai suối nước nóng vẫn còn bốc hơi nghi ngút, chính giữacó một vách tường mỏng ngăn cách, rất rõ ràng tách biệt hai khu nam nữ.
Mọi người chia ra ngồivào tắm suối, hưởng thụ hơi nóng hầm hập bốc ra.
Tôi không thể không cườngđiệu thêm lần nữa sự thần kỳ của kiến trúc căn biệt thự này, suối nước nóng nằmở giữa rất có mùi vị thiên nhiên, bốn phía bao quanh là đá, vách tường được làmbằng thủy tinh trong suốt có thể nhìn thấy cả rừng trúc bên ngoài, loại cửa cóthể kéo đẩy được, ai cũng có thể mở ra cảm nhận gió rét, tất nhiên là không aidở hơi mà
Hai bên cách âm thậtkhông tốt, cho nên tiếng nô đùa của mọi người cùng tiếng nước chảy, tiếng hòreo lẫn lộn thành một đống với nhau, mấy người đàn ông bên kia có vẻ cũng rấtầm ĩ, tiếng cười đùa giỡn, trêu chọc Hàn Vũ cùng tiếng hét ầm ĩ của anh ta vangsang tận bên này.
Mấy người phụ nữ chúngtôi thì tương đối yên lặng, đầu tiên là nói chuyện phiếm cùng một chỗ, sau đóthì hai ba người tách ra hàn huyên, trong đó, tôi cùng với đàn chị tụ cùng mộtchỗ.
Chúng tôi bọc khăn lôngngồi tê đít trong ao, nhìn rừng trúc bên ngoài lớp kính thủy tinh, dĩ nhiên,chúng tôi chẳng nhìn thấy gì hết vì bên ngoài là một mảnh tối om.
“Sư tỉ à, chị làm sao lạibị Hàn Vũ đánh gục chứ? Em còn tưởng anh ta không thể nào nữa cơ!” Tôi khôngnhịn được hỏi thăm chút chuyện bát quái.
“Ha ha!” Đường Hân bậtcười, tiếng cười như tiếng chuông ngân vang. “Nếu chị nói mình vốn đã có ý vớianh ta thì sao?”
“Chẳng lẽ… Chị đã sớm…”Tôi không nhịn được há to mồm nhìn cô ấy.
“Ừ, chị đã sớm để ý anhta rồi, nếu không anh ta có cơ hội sao?” Cô ấy lộ ra gương mặt tươi cười đắc ý.
Tôi biết ngay mà, bất quáquả thực nhìn không ra đàn chị thích loại đàn ông nhìn như công tử lăng nhănggiống Hàn Vũ a, khó trách lúc trước bao nhiêu anh chàng cơ bắp, vận động viênthể hình lẫn những người ưu nhã đều không thể lọt vào mắt xanh của cô ấy, thỉra là họ đi nhầm đường rồi.
“Thật ra thì đêm hôm đóanh ấy suốt đêm đứng ở dưới lầu kí túc xá của chị, chị rất cảm động, mặc dù vẫncảm thấy anh ấy rất ngu ngốc.” Cô nhớ lại rồi cười nói.
Thì ra là chiêu này củatôi thật sự hữu dụng a… Hàn Vũ ơi Hàn Vũ, mau cảm tạ tôi đi!
“Nhưng mà chị cũng rấtxấu nhé, đã thích người ta rồi mà còn đùa giỡn như vậy!” Tôi cười gian nói.
“Như vậy mới thú vị chứ!”Đường Hân cũng trả lại cho tôi một nụ cười gian không kém.
Sau đó, Hàn Vũ ở bên kiavách tường đánh một cái hắt xì thật to.
Lúc này, đột nhiên HànTuệ đi đến bên cạnh tôi, hai mắt sáng lên ngó chừng trước ngực tôi, hưng phấnkêu to: “A! Em nhìn thấy trước ngực chị dâu có một dấu hôn nhé!”
Khi đó con bé rất hàohứng, chẳng những hấp dẫn mấy người phụ nữ còn lại trong ao tới đây, ngay cảđám đàn ông bên kia cũng náo nhiệt hẳn lên.
Tôi cúi đầu nhìn ngựcphải của mình một chút, quả thực có một dấu vết khá giống dấu hôn, nhưng mà…
“Cho xin đi, cái nàykhông phải dấu hôn mà!” Tôi cười giải thích, “Đây là do chị thấy ngứa nên gãi,gãi nhiều quá nên chảy máu đó chứ!” Mặc dù thoạt nhìn đúng là rất giống dấuhôn.
“Hà hà…”
Rất tiếc, mấy người nàynghe không vào lời giải thích của tôi, rất “tùy hứng” kiên trì với cách nhìncủa mình, cũng rất ăn ý nở nụ cười gian trá khiến người ta không thể nào bỏqua.
Sau đó, mọi người lại tụmvào một chỗ, hàn huyên tán dóc về vóc người của nhau, không thể không nói, vócdáng của mọi người thật là tốt nha, đặc biệt là bộ ngực, vì thế, chỉ nói về mấycái ngực mà cũng có thể nói hết cả đêm. Phụ nữ ấy à, quả nhiên là rỗi rãi thìchỉ có thể tám chuyện mà thôi.
Thời gian đến gần 0 giờ,mọi người rối rít lưu luyến rời khỏi suối nước nóng, đi tới phòng khách chuẩnbị ăn mừng Natividade.
Khi ra khỏi phòng, mấy người phụ nữ Hàn gia trừ tôi chạy một mạch đến trước mặtHàn Lỗi.
“Anh ba! Rất mạnh nha!”
“Con trai à, còn tốtchứ!”
“Cháu trai ngoan, rất cótiền đồ!”
“Em trai, thật là nhìnkhông ra em mạnh thế nha!”
“Anh chàng của Hạ Anh,người quả nhiên không thể nhìn bề ngoài!”
Dứt lời, các bà các cô ăný nhìn vào ngực phải của tôi.
Bởi vì vấn đề cách âm,Hàn Lỗi đã biết nguyên do mọi chuyện, anh đột nhiên nở nụ cười xấu xa: “Ai da,sớm biết thế đã hôn lên chỗ mọi người không nhìn thấy rồi!”
Rất khó có được cơ hộithấy Hàn Lỗi nói đùa a, cho nên trong tiếng kêu vui mừng của mọi người, chúngtôi đi vào trong phòng khách, nô đùa vui vẻ nghênh đón Natividade đến.
Sau khi chơi chán, mọingười ăn ý tan cuộc, những người đàn ông nắm tay cô gái của mình lặng lẽ phiêuđi tìm chỗ hẹn hò…Ách, nhầm, tìm chỗ tâm sự.
Hàn Lỗi đem tôi kéo rakhỏi biệt thự, đi tới chỗ rừng trúc mờ mờ phía trước.
Mặc dù nghi ngờ nhưng bởivì tín nhiệm, dù sao anh cũng sẽ không đem tôi nhét vào sâu trong rừng trúc a,cho nên tôi biết điều một chút đi theo anh.
Anh nắm tay tôi bỏ vàotrong túi áo khoác ngoài của mình, dùng nụ cười tà mị câu dẫn thần kinh của tôicho đến tận khi đến chỗ anh đỗ xe.
Ê? Anh đem xe lái vàotrong rừng lúc nào chứ? Hơn nữa vấn đề là làm thế nào anh đi vào chỗ này được?Quả nhiên là mọi chuyện đều có thể làm mà.
“Chúng ta nhất định phảingồi tư thế này sao?” Ngồi vào trong xe tôi không nhịn được hỏi.
“Ha ha, chẳng lẽ em khôngcảm thấy tư thế này rất tốt, rất dễ dàng sao?” Hàn Lỗi cười nhẹ trả lời.
Rất tốt? Rất dễ dàng? Cụthể mà nói, tôi đang ngồi ở trên đùi Hàn Lỗi, thì ra là đây chính là nguyênnhân anh lựa chọn chiếc xe có không gian lớn này a.
“Em đã từng nói anh rấtxấu xa hay chưa?” Tôi nhìn anh cười hỏi.
“Cám ơn lời khen của em!”Hàn Lỗi không khách khí trả lời.
“Chẳng lẽ anh không sợ bịbọn họ nhìn thấy sao?” Rất hiển nhiên, tôi cũng có chút xuẩn xuẩn dục
Hàn Lỗi vừa ở trên ngườicủa tôi sờ loạn vừa nhẹ mổ môi của tôi, nói: “Dĩ nhiên không sợ, bởi vì bọn họcũng đang bận rộn mà, không rảnh tới xem trộm chúng mình đâu.”
“Thì ra mấy người đều cóâm mưu từ trước rồi!” Tôi cười cũng hôn anh.
“Vậy bây giờ em có phảinên chuyên tâm hơn chút không?”
Câu trả lời của tôi làdùng môi đến bịt miệng anh lại.
Trong xe có mở điều hòanên y phục của chúng tôi càng ngày càng ít.
Hàn Lỗi đem áo lông củatôi kéo cao lên, hai mắt ngó chừng “dấu hôn” trên ngực phải của tôi, nói nhỏ:“Để anh biến nó thành dấu hôn chân chính nhé!” Dứt lời, đôi môi mỏng của anhdán lên ngực phải của tôi, mút thật mạnh.
Khoái cảm ập tới làm tôikhông nhịn được ngẩng đầu lên, nắm quần áo của anh rên rỉ.
Hàn Lỗi thò tay vào trongváy tôi, một tay kéo sát tôi lại gần hạ thân của mình để tôi có thể cảm nhậnđược sự khát khao và vọng động của anh lúc này.
Khoái cảm đụng chạm kialàm cả hai đều không nhịn được khẽ ngâm ra tiếng, sau đó cười nhẹ quấn quýt hônmôi.
“Quả nhiên anh thích emmặc váy nhất!” Nụ hôn của Hàn Lỗi chuyển dần lên trên cổ.
Tôi kéo quần áo của anhra, dùng tay vuốt ve da thịt trước ngực. Biết ngay là anh để tôi mặc váy rangoài là có mục đích mà.
Tôi khẽ vươn tay, luồntới thắt lưng da của anh, chủ động cởi bỏ nó.
“Ha ha…” Nhìn cử động củatôi, Hàn Lỗi phát ra tiếng cười hài lòng, “Cưng ơi, em vội vã như vậy sao?”
“Đừng nói nhảm nữa!” Tôibây giờ đang bận rộn đấy.
Cuối cùng, dưới sự “hảotâm” giúp đỡ của Hàn Lỗi, tôi đã cảm nhận được tràn đầy, không gian trong xevẫn có chút chật hẹp, thế nên đầu của tôi chôn ở trên hõm vai anh, tùy ý để anhra vào đụng chạm.
Quần áo nới lỏng tan tácở trên người, hạ thân chặt chẽ kết hợp, trong xe tràn ngập tiếng rên rỉ, chấnđộng, không khí mập mờ có chút hít thở không thông…
Sau khi cả hai cùng runrẩy đạt cao triều, toàn thân tôi trống rỗng mềm nhũn tựa vào người Hàn Lỗi, hơithở suy nhược thấp giọng lẩm bẩm: “Quá điên cuồng, thật sự là quá điên cuồng,anh làm hư em, làm hư em…”
Song trả lời tôi chỉ cótiếng cười nhẹ thỏa mãn của Hàn Lỗi.
Ngày thứ hai, tất cả mọingười chậm chạp không có tụ tập trong phòng khách, nhưng đến khi tập trung mộtchỗ thì mấy người đàn ông mang theo vẻ mặt thỏa mãn, mấy người phụ nữ thì vẻmặt ngượng ngùng, xem ra tối qua mọi người cũng khá là điên cuồng a, chẳng quachỉ ở khác chỗ mà thôi.
Mọi người nhìn gương mặthồng hào dễ chịu quá độ của nhau, không nhịn được lòng dạ biết rõ cười ầm lên.
Xem ra mấy người đàn ôngchịu cho cho mấy người phụ nữ ăn no là có mục đích mà.
Sau đó, dưới bầu khôngkhí chơi đùa như cũ, chúng tôi kết thúc hành trình hai ngày một đêm vui vẻ.