Ma Giáo Chi Chủ

Chương 19



Lục Quân Hi sinh khí, phi thường sinh khí.

Mặc dù ai hảo ý để một người ngoài cưỡi chung tọa kỵ  của mình, lại bị người này đánh len, đều sẽ thực sinh khí. Huống hồ lúc Lục Quân Hi thời điểm vừa xuyên qua, còn bị Ngọc La Sát giết chết.

— Hỗn đản này tưởng giết hắn hai lần hoàn thành nhị liên sát?!

Biểu tình Lục Quân Hi càng thêm băng lãnh.

Lúc nghe thấy Ngọc La Sát nhắc đến “Tây Môn”, Lục Quân Hi thật sửng sốt một chút. Ngọc La Sát vì cái gì tìm “Tây Môn Lục”? 

Hắn nhớ lại những lời đã nói lúc trước với Ngọc La Sát……Chẳng lẽ là người này thấy được võ công của đệ tử Minh Giáo, cảm giác lúc trước “Tây Môn Lục” che giấu hắn cái gì? Hiện tại lại vừa thấy Huyễn quang bộ của mình giống với “Tây Môn Lục”, mà câu trước của Ngọc La Sát “Loại võ công đặc thù này trong thiên hạ chỉ có mình hắn có”, hiển nhiên chính là đang biểu đạt bất mãn của bản thân!

Về mặt khác….. Lục Quân Hi tự nhận “Tây Môn Lục” cùng Ngọc La Sát bất quá là thấy mặt qua hai lần, tự nhiên không có khả năng có tình cảm sâu đậm, bởi vậy kết luận chỉ có một — Ngọc La Sát cho rằng “Tây Môn Lục” lừa hắn! Sở dĩ gia hỏa này hỏi quan hệ của mình và “Tây Môn Lục”, hiển nhiên là tiết tấu muốn đánh nhau.

Lục Quân Hi càng nghĩ càng cảm giác khả năng này rất lớn, ánh mắt hắn nhìn về Ngọc La Sát càng thêm không tốt.

Ngọc La Sát nhìn Lục Quân Hi mặt không chút thay đổi, trong lòng vừa động.

Thật sự là… Quá giống.

Nếu không phải thanh niên bạch phát cùng vị giáo chủ Minh Giáo này niên kỉ chênh lệch quá lớn, hắn đều nhanh sẽ cho rằng bọn họ là một người. Nhưng mười năm trước, Lục Quân Hi mới là hài tử mới chín tuổi, làm thế nào là Tây Môn Lục được?

Ngọc La Sát bật cười, bản thân tựa hồ có chút tẩu hỏa nhập ma.

Tây Môn……

Nhìn Ngọc La Sát trong tươi cười này lây dính lên mạc danh thần sắc, Lục Quân Hi trong lòng căng thẳng, dường như phản xạ có điều kiện nắm chặt song đao, âm thanh lạnh lùng nói: “Đương nhiên không có quan hệ tới ngươi.”

Nghe đến câu này, Ngọc La Sát cười càng thêm yêu nghiệt: “Không quan hệ tới ta?”

Cảm giác được Ngọc La Sát giấu nộ khí dưới tươi cười, Lục Quân Hi đồng thời có chút mạc danh kì diệu, cũng chuẩn bị tốt Ngọc La Sát vừa động hắn liền lập tức tiến vào trạng thái ẩn thân của ám trầm tỏ khắp.

Ngọc La Sát đứng ở nơi đó, quanh thân tìm không ra bất cứ sơ hở. Tin tưởng nếu Lục Quân Hi vừa động, hắn liền sẽ phản ứng thích hợp.

Lục Quân Hi không nghĩ mạo hiểm.

Ánh mắt Ngọc La Sát đột nhiên trở nên thâm trầm u ám, thanh âm ôn nhu đến mức khiến người ta sởn tóc gáy: “Người đặc biệt đầu tiên biết đến Tây Môn Lục, là ta….”

Lục Quân Hi: “……”

— Loại tranh sủng ngay lúc này là muốn nháo cái gì? Nhiệt huyết võ hiệp lập  tức nhảy nhót đến kênh cung đấu trạch đấu thật sự có thể sao?! (có thể)

Không đúng này trạch đấu có quan hệ gì? Lục Quân Hi trong lòng tiểu nhân âm thầm đánh chính mình đầu, hắn tuyệt đối là động kinh mới có thể não ngắn để ý đến vở kịch cẩu huyết bên trong!

Bị Ngọc La Sát thoáng trừu phong, Lục Quân Hi nhất thời không biết nói gì, tâm tư tìm Ngọc La Sát tính sổ nhạt đi bớt trong nháy mắt.

— hình thức tư duy của gia hỏa này không đồng dạng với người bình thường, thật sự sẽ bị hạ thấp chỉ số thông minh!

Ngọc La Sát không biết nội tâm Lục Quân Hi đang suy nghĩ gì, thấy bộ mặt than của đối phương, càng nhìn càng cảm giác Lục Quân Hi giống với “Tây Môn Lục”, biểu tình không có sai biệt.

Nghi ngờ trong lòng Ngọc La Sát càng lúc càng lớn, hắn thậm chí hoài nghi, giáo chủ Minh Giáo chẳng lẽ là nhi tử của “Tây Môn Lục”? Người ngoài không học được hiệu quả của chiêu thức, có lẽ chỉ có thể nhất mạch tương truyền……Vừa nghĩ đến bạch phát thanh niên cùng nữ nhân khác sinh hài tử, đố kị trong lòng Ngọc La Sát tựa như được đổ thêm dầu càng cháy lớn thêm.

Hắn rất muốn giết chết nữ nhân kia…..Sau đó giết tiểu tử chướng mắt trước mặt này. Thế nhưng bây giờ còn chưa được, hắn còn cần tiểu tử này dẫn đường, đi tìm bạch phát thanh niên kia phảng phất muốn biến thành tâm ma của hắn.

Sau khi tìm được, đương nhiên là đem bạch phát thanh niên khóa trên giường, phế bỏ võ công, hung hăng đặt dưới thân tùy ý chà đạp, khiến thanh niên trên mặt luôn luôn bình tĩnh đạm mạc dính lên sắc thái tình dục, biểu tình ẩn nhẫn như vậy nhất định rất đẹp…. Khiến hắn không ly khai khỏi mình!

Ngọc La Sát công lực khống chế cảm xúc đã đạt đến điểm cao, một chút cũng không bại lộ ý tưởng trong nội tâm.

Bởi vậy đồng dạng không biết một đống ý tưởng kia trong đầu Ngọc La Sát, Lục Quân Hi còn rất bĩnh tĩnh, chỉ là cảm giác quả nhiên ở chung lâu với người Tây Vực sẽ biến ngốc, sau đó cũng vô tâm vô tình liên lạc cảm tình trước đó cùng Ngọc La Sát, nhanh chóng tách ra khỏi Ngọc La Sát, bị truyền nhiễm liền không tốt.

Vì thế Lục Quân Hi trực tiếp tiến vào chủ đề: “Đệ tử Tây Phương Ma Giáo cùng đệ tử Minh Giáo ta có nhiều xây xát, Ngọc giáo chủ này là muốn hướng Minh Giáo tuyên chiến?”

“Tây Môn tại Minh Giáo, ta như thế nào lại hướng Minh Giáo tuyên chiến?” giọng nói Ngọc La Sát mềm nhẹ: “Bất cứ một nam nhân nào cũng sẽ không để người mình thích bên trong nguy hiểm.”

…… Người thích? Ngọc La Sát nói câu này có thể nói là thổ lộ, khiến Lục Quân Hi triệt để ngây ngẩn cả người. Hắn không phải không có người thổ lộ qua, trước khi xuyên qua bởi vì thuộc tính mặt than nhìn qua thực khốc thường xuyên được nữ sinh không rành thế sự đỏ mặt tỏ tình, thế nhưng chưa từng có bất cứ nam sinh nào có ý đồ với hắn về phương diện này.

Sau khi phản ứng lại, Lục Quân Hi biểu tình trở nên thực phức tạp, lần đầu tiên mặt than của hắn xuất hiện biến hóa, ánh mắt cũng trở nên thập phần rối rắm cùng với….. Quỷ dị, giống như động vật nhìn thấy cái gì rất ngạc nhiên nhìn chằm chằm Ngọc La Sát.

Bất quá Lục Quân Hi thời gian rối rắm không bao lâu liền nghĩ thoáng.

Tuy rằng Ngọc La Sát thổ lộ khiến hắn trở tay không kịp, nhận đến trùng kích rất lớn, thế nhưng người khác bình thường đều sẽ đối với người mình ái mộ nhiều ít một phần chú ý, cũng ôn nhu một chút.

Lục Quân Hi cảm giác, ngay cả Ngọc La Sát có thế nào…. Hắn đều cảm giác muốn xin lỗi người ta. Nhưng dưới tình huống này, liền càng không thể bại lộ hắn và “Tây Môn Lục” là cùng một người.

Vì thế hắn thành khẩn khuyên can: “Buông tay đi, các ngươi không có kết quả tốt đâu.”

Nghe được Lục Quân Hi nói như vậy, Ngọc La Sát đương nhiên sẽ không suy nghĩ theo hướng “đối phương có ý tốt”. Hơn nữa loại ánh mắt khác thường này của Lục Quân Hi, Ngọc La Sát nháy mắt phủ định suy đoán phía trước, suy nghĩ “Chân tướng” theo hướng càng thêm gạt người cứ thế mà đi.

Lục Quân Hi và “Tây Môn Lục” trừ bỏ mặt than bên ngoài, tướng mạo không có chỗ nào giống nhau, huống hồ….. Thời điểm lúc trước hắn nhìn thấy bạch phát thanh niên, Lục Quân Hi đã tám chín tuổi, nếu là nhi tử mà nói, không có lý do gì không biết. Hơn nữa bạch phát thanh niên nhìn thế nào cũng thấy rất cấm dục, như thế nào có thể có nhi tử lớn như vậy?

Ngọc La Sát lại nhớ đến “Tây Môn Lục” lúc trước có nói “Võ công của ta thực kỳ lạ, trên thế giới này có lẽ chỉ có ta có”, ý tứ “có lẽ” trong này, chẳng lẽ có thể thay đổi? Nếu có thể thay đổi huyết mạch, như vậy bạch phát thanh niên có khả năng trả đại giới không thấp.

Là loại người nào mới có thể khiến “Tây Môn Lục” làm như vậy? Ngọc La Sát trong lòng đã có đáp án, thế nhưng hắn thà rằng không đoán được — Lục Quân Hi có lẽ là tình của “Tây Môn Lục”, thậm chí là chí ái chi nhân.

Ngọc La Sát sát tâm càng nặng.

===================================

Tác giả có lời muốn nói: Còn có cái gì so tình địch chính là tình nhân càng tốt đẹp~

Này tình tiết thiên thúc đã nghẹn 20 ngày, nhất đào hầm thời điểm liền tại não bổ 23333333

Tiểu Lục, khuyên ngươi một câu chân thành thật là khéo ~ Tiểu Ngọc muốn hảo hảo muốn tương ái tương sát với ngươi, hahahahaha~

Editor có lời muốn nói: Suy nghĩ của Ngọc giáo chủ đang theo xu hướng máu chó không có lối về và có nguy cơ bị vợ nó bắt quỳ bàn giặt. Ahihi


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.