Hoàng Hậu Của Trẫm

Chương 18



Nói đến lần trước, Mạc tiểu công không đành lòng thượng Hạ tiểu thụ, thế là mặc kệ dục hỏa muốn đốt cháy chính mình.

“A……” Mạc Thiên Tiếu than nhẹ một tiếng, nhìn thấy Hạ Ly Lạc không động đậy, hắn cười khổ, chống đỡ thân thể mình hướng phía cửa bước nhanh đi.

Ngay lúc đi qua người Hạ Ly Lạc, Mạc Thiên Tiếu bị Hạ Ly Lạc kéo lại, “Thiên Khiếu, ngươi muốn đi đâu?”

Hạ Ly Lạc đơn giản đụng vào cũng khiến Mạc Thiên Tiếu đã không thể nhịn thêm, trong đầu tựa như dây cung đã bị đứt, hắn mạnh mẽ đem Hạ Ly Lạc đè ngã lên trên bàn, thô bạo hôn lấy môi của Hạ Ly Lạc, bất chấp mà hôn lấy y, động tác vô cùng mạnh bạo khiến Hạ Ly Lạc không chịu được phải kêu đau một tiếng.

Thân thể khát vọng cùng y tiếp xúc, trong đầu trống rỗng, chỉ biết rằng kề sát người này mới có thể khiến bản thân thoải mái.

“Thiên Tiếu! Không được!” Ngay khi bàn tay lạnh lẽo của Mạc Thiên Tiếu tiến vào vạt áo xoa nắn bờ ngực của y, Hạ Ly Lạc bị cảm giác kích thích này làm sợ hết hồn mới bừng tỉnh mà chú ý đến Mạc Thiên Tiếu là đang làm gì.

Mạc Thiên Tiếu dường như bị một tiếng này làm cho tỉnh lại, hắn gầm nhẹ một tiếng đẩy Hạ Ly Lạc ra, chật vật mở cửa phòng, lảo đảo nghiêng ngã xông ra ngoài, hắn chạy thẳng một mạch đến ngọn núi sau thôn, dọc đường đi có không ít người nghi vấn nhìn hắn, nhưng giờ khắc này không cách nào suy nghĩ được điều gì, chỉ có thể dựa vào bản năng chính mình thoát khỏi nơi này.

Dục vọng trong thân thể càng ngày càng mạnh, không ngừng muốn được phát tiết, thẳng đến phía trong sau núi mới phát hiện bản thân là làm cái gì, trong lòng chỉ biết cười khổ một trận, mạnh mẽ dùng nội lực trấn áp dục vọng rối loạn trong cơ thể, vội vàng tìm kiếm khắp nơi nguồn nước, cuối cùng trời cũng không phụ người có lòng, Mạc Thiên Tiếu tại một địa phương bí ẩn nào đó phát hiện được một thác nước, hắn cũng không kịp nghĩ gì đã đi vào.

Đầm nước không có sâu lắm, chỉ ngang eo, nhưng dù sao cũng là nước giữa núi, lạnh thấu xương. Cái lạnh thấu xương khiến Mạc Thiên Tiếu trong nháy mắt có chút thanh tỉnh, hồi tưởng lại tình trạng của mình vừa rồi hắn có chút dở khóc dở cười, vừa nãy phản ứng đầu tiên của bản thân lại là vì không nỡ làm y bị thương nên mặc kệ cho dục hỏa đốt người mà kìm nén, rõ ràng đã bị dục vọng khống chế đến mức đó, vậy mà…..

“Mạc Thiên Tiếu a Mạc Thiên Tiếu, ngươi thật sự là đã đâm đầu vào ngõ cụt rồi!” Bất đắc dĩ thở dài, hắn lần đầu tiên biết cảm giác yêu thích một người, so với ham muốn của bản thân, hắn càng không muốn thương tổn người kia. Mạc Thiên Tiếu lần đầu tiên phát hiện mình có thứ tình cảm “thương tiếc” này.

Cơ thể tuy rằng thoáng có chút giảm bớt, nhưng lại không biết vì sao, nhiệt độ cơ thể này cùng dục vọng vẫn không có điểm tiêu giảm. Mạc Thiên Tiếu cười khổ, bản thân là người làm việc không thể lộ ra ngoài! Vậy mà lại gặp phải chuyện như vậy!

Hắn hiện tại chỉ cảm thấy bản thân mình càng ngày càng nóng, mặc dù đang trong hồ nước lạnh thấu xương cũng không có nửa phần hiệu quả, nhìn thác nước đang chảy Mạc Thiên Tiếu liền vươn tay bơi tới nơi đó.

Bơi tới thác nước cách một bước hắn dừng lại, đưa chân thử đạp phía dưới, chợt phát hiện nước dưới thác cũng không sâu, chiều sâu gần như tương đương với chỗ hồi nãy hắn đứng, hít một hơi thật sâu Mạc Thiên Tiếu kìm nén dục vọng đi tới phía dưới thác nước.

Dòng nước mạnh dội thẳng lên người như thế khiến hắn trong chốc lát tỉnh táo hẳn, đau đớn là khó tránh khỏi nhưng chỉ có cơn đau đớn lạnh lẽo này mới có thể làm giúp hắn lưu lại một chút lý trí, nhưng chẳng biết vì sao, trước mắt dần xuất hiện một mảnh hơi nước, hắn lờ mờ nhìn thấy một cơ thể trắng nõn đang mềm mãi uyển chuyển trong nước.

Màng sương trắng kia dần dần tản đi, bóng người kia càng ngày càng rõ ràng, đây là ai? Tóc đen bóng dài đến tận hông, nước chỉ cao đến ngang eo, vòng eo tinh tế hơi lắc lư, sóng nước từng đợt dập dờn, y ở bên mặt hông Mạc Thiên Tiếu đi tới, vòng eo thon mềm, lồng ngực bằng phẳng, vài hạt nước rải rác trên người y làm tăng thêm vài phần mê hoặc.

Thời điểm nhìn thấy gò má của y, Mạc Thiên Tiếu cả người ngây ngẩn, Ly Lạc sao lại ở nơi này? Hơn nữa….. Còn thoát hết y phục mà tắm rửa ở đây, không xong rồi, đại não Mạc Thiên Tiếu càng ngày càng sung huyết, thác nước mạnh mẽ kia đã không còn cách nào có thể ngăn cản loại kích động này, hắn gian nan bước đến, từng bước từng bước hướng Hạ Ly Lạc đi tới.

“Thiên Khiếu.” Hắn nhìn thấy Hạ Ly Lạc bỗng nhiên nghiêng mặt qua nhìn hắn cười ngọt ngào, Hạ Ly Lạc đưa tay vén lên vài sợi tóc ở trên má, hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt tà mị nhìn hắn, một tay khác lại chậm rãi lướt qua mặt bản thân, môi, cổ, lồng ngực, sau đó là đến eo thon, cuối cùng dĩ nhiên chìm vào trong nước.

Mạc Thiên Tiếu chính mình bước nhanh hơn, khi tới trước mắt Hạ Ly Lạc, hắn nhìn thấy mắt phượng đẹp đẽ của Hạ Ly Lạc bỗng nhiên trợn to, y cắn chặt lấy đôi môi hồng hào của mình, hai hàng lông mày nhíu chặt, trên mặt một mảng đỏ bừng.

“Lạc….Lạc nhi…..” Mạc Thiên Tiếu tiến lên một bước, ôm lấy Hạ Ly Lạc, thời điểm hai tay đụng vào da thịt trơn nhẵn của Hạ Ly Lạc, lí trí cũng đã toàn bộ tan thành mây khói.

Mạc Thiên Tiếu liên tục kêu to, tất cả cảm giác khó chịu trên người ngay khi tiếp xúc với Hạ Ly Lạc trong nháy mắt đó đều biến mất toàn bộ, hắn bất chấp hôn lấy người ngày đêm mong nhớ của bản thân, trong mắt đều ngập tràn dục vọng, khi chú ý đến một bàn tay của Hạ Ly Lạc, Mạc Thiên Tiếu đã sắp hỏng mất rồi.

Hắn dùng bàn tay của mình đặt lên tay của Hạ Ly Lạc thăm dò xuống, theo động tác trên tay của Hạ Ly Lạc mà vận động, không nghĩ tới Ly Lạc cũng sẽ làm chuyện như vậy….. Mạc Thiên Tiếu trong đầu nghĩ lung tung, môi bỗng nhiên bị Hạ Ly Lạc cắn một cái, hắn cũng không còn cách nào nhẫn nãi, chặt chẽ ôm lấy eo của Hạ Ly Lạc, theo cơ thể dần dần hạ thấp của Hạ Ly Lạc chậm rãi ngã xuống.

Thật thoải mái…. Mọi khó chịu trên người đều không có, thân thể thân nặng, hơi mệt chút….

“Thiên Tiếu!” Một khắc Mạc Thiên Tiếu lao ra đó, Hạ Ly Lạc trong phòng sửng sốt chốc lát, sau đó lập tức đuổi theo, nhưng y lúc chạy ra ngoài đã không còn thấy bóng dáng của Mạc Thiên Tiếu, hỏi mọi người trong thôn bọn họ nói là nhìn thấy Mạc Thiên Tiếu chạy lên núi, y không nói hai lời lập tức đuổi theo.

Vừa vào trong rừng y liền nhìn thấy một bóng đen xẹt qua, y lập tức đuổi theo, nhưng không phải là Mạc Thiên Tiếu, y mặc dù ngờ vực nhưng không có hiều thời gian suy nghĩ như thế, hiện tại quan trọng nhất là tìm Mạc Thiên Tiếu!

Hạ Ly Lạc bắt đầu tìm kiếm ở nơi rừng núi rộng lớn này, sau đó y tinh tế hồi tưởng lại, Mạc Thiên Tiếu là bởi vì tàn độc chưa giải hết mới có thể biến thành như vậy, đại phu đã nói qua biện pháp giải quyết, bây giờ nghĩ đến, trong thời gian ngắn như thế không thể nào có thể đi ra khỏi thôn trang để đến địa phương khác có thanh lâu được, y suy xét một hồi, Mạc Thiên Tiếu hẳn là tìm nơi nào đó có nước.

Sau khi nghĩ thông suốt, Hạ Ly Lạc liền tĩnh tâm tìm kiếm khí tức của Mạc Thiên Tiếu, chỉ cần nghe được tiếng nước chảy y nhất định sẽ dừng lại mà chạy đến nơi phát ra xem xét, đại khái chạy gần như toàn bộ lưng chừng núi, nhưng không hề phát hiện ra bóng dáng của Mạc Thiên Tiếu, cuối cùng bất đắc dĩ trong lúc muốn nghỉ ngơi chốc lát lại nnghe được tiếng nước chảy rất lớn.

Tựa hồ….Còn nghe được thanh âm của Mạc Thiên Tiếu!

Hạ Ly Lạc khi hướng nơi đó chạy tới, mặc cho y phục bị quần áo bị những cành cây dọc đường quát rách, cuối cùng chạy đến được nơi phát ra âm thanh Hạ Ly Lạc không nghĩ tới nơi này dĩ nhiên lại có thác nước, đưa mắt nhìn liền thấy Mạc Thiên Tiếu ngâm mình trong hồ nước kia, biểu hiện mê man, trên mặt hiện ra vẻ hưởng thụ thoải mái.

Hạ Ly Lạc mơ hồ kỳ quái, ngay khi y từng bước từng bước đi đến gần đầm nước, y nhìn thấy cả người Mạc Thiên Tiếu trực tiếp chìm dần trong đầm nước.

Y trong lòng lo lắng vạn ngàn, mũi chân nhẹ điểm trên mặt nước phi thân đến vị trí của Mạc Thiên Tiếu, y lập tức lặn xuống dưới nước, đem Mạc Thiên Tiếu kéo nổi lên mặt nước. Liếc nhìn nụ cười quái dị trên mặt Mạc Thiên Tiếu, Hạ Ly Lạc trong lòng sinh ra một luồng dự cảm không tốt, y lập tức bơi lên bờ đem Mạc Thiên Tiếu kéo lên.

“Thiên Tiếu! Thiên Tiếu! Đừng làm ta sợ! Mau tỉnh lại!” Hạ Ly Lạc đánh khuôn mặt trắng bệch của Mạc Thiên Tiếu, trong lòng lo lắng bất an, bỗng nhiên y nhớ đến tình cảnh trước đây mẫu thân cứu phụ thân, hai tay y chống hai bên đầu Mạc Thiên Tiếu đang nằm trên tảng đá, mặt có chút đỏ, sau đó hít một hơi thật sâu đem môi mình đặt lên môi Mạc Thiên Tiếu, đem không khí trong miệng mình dần dần truyền qua.

Liên tục nhiều lần như vậy Mạc Thiên Tiếu cũng không thấy phản ứng, Hạ Ly Lạc khóe mắt hơi đỏ lên, vô cùng cố gắng chữa ngựa què thành ngựa lành, chuẩn bị lặp lại động tác một lần nữa thì Mạc Thiên Tiếu bỗng nhiên ho lên. Hắn trong miệng không ngừng ho ra nước, tâm Hạ Ly Lạc đang treo lủng lẳng lập tức được hạ xuống, nhìn nhìn dáng vẻ Mạc Thiên Tiếu, y cảm thấy Mạc Thiên Tiếu vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.

“Thiên Tiếu….. Thiên Tiếu……” Y nhẹ giọng kêu tên người lần thứ hai rơi vào hôn mê, khóe mắt đã ướt đẫm, chính y cũng không biết tại sao, nhìn nam nhân cường tráng này lại nhiều lần rơi vào trạng thái như thế này, tim như bị bóp nghẹt.

“Thiên Tiếu…. Ngươi tỉnh lại đi!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.