[Vô Hạn Lưu] Xoắn Ốc Hải Đăng

Chương 10: Đội thanh tra



Nguyên thân Trình Đình Vũ làm công tác chuẩn bị tương đối đầy đủ, không chỉ mua vé xe buýt có thể được dùng như giấy chứng nhận thân phận tạm thời, hơn nữa mở một tài khoản ngân hàng cá nhân ở đây, thoạt nhìn rất có niềm tin với năng lực kiếm tiền của mình.

Ba người Dư Văn Nhiên tổng cộng chuyển tới mười vạn ——cân nhắc đến tỷ giá trước khi xuyên qua, đây cũng là một số tiền lớn, Trình Đình Vũ cảm nhận tài khoản tràn đầy, cuối cùng cũng có hi vọng chuyển ra khỏi khách sạn con nhộng.

Biểu đạt lòng cảm ơn rồi, ánh mắt Dư Văn Nhiên đảo qua vết máu khô trong văn phòng, khuôn mặt toát lên vẻ bi thương khó kìm nén.

—— tuy rằng thời gian ở chung không dài, nhưng trước cái chết của đồng nghiệp cùng bộ phận, người ta nào không cảm nhận được đau buồn.

Dư Văn Nhiên mạnh mẽ dời ánh mắt, nói với Trình Đình Vũ: “Còn có một việc, bởi vì sự xuất hiện đột ngột của phó bản, người của đội Thanh tra sẽ qua xác nhận tình huống thông quan, bọn họ sẽ hỏi từng người tham gia về các chi tiết liên quan tới phó bản.” ngừng lại, lại an ủi nói, “Chỉ là một cuộc điều tra bình thường. Miễn không phải là người chơi ‘mật đồng’, sẽ không có chuyện gì.”

Trình Đình Vũ: “…… thực sự là một tin tức an ủi lòng người.”

Dư Văn Nhiên: “Người ta nói rằng các người chơi ‘mật đồng’ rất dễ phát bệnh, vì vậy phải bị tạm giam ngay lập tức, ngoài ra còn có các người chơi ‘giới vực’, bọn họ cũng phải thường xuyên báo cáo hành tung cho đội Thanh tra hoặc cục Cảnh sát.”

Trình Đình Vũ vẻ mặt vi diệu —— cùng là người chơi bị đề phòng, đãi ngộ của “giới vực” thoạt nhìn tốt hơn “mật đồng” nhiều.

Lời nhắc nhở của Dư Văn Nhiên nhanh chóng ứng nghiệm.

Là bộ phận giữ gìn an ninh thành phố với cảm giác tồn tại không hề thấp, đội Thanh tra tuy rằng không kịp thời vớt người chơi từ phó bản ra, bọn họ sẽ không bỏ lỡ việc xác minh thông tin.

Trình Đình Vũ cùng đám người Dư Văn Nhiên cùng nhau đợi ở trong phòng trực ban để tiếp nhận điều tra, 30 phút sau, một chiếc SUV màu đen dừng trước cửa khu khai phá, mấy thanh tra mặc đồng phục màu đen từ trong xe bước xuống.

Người cầm đầu trẻ tuổi trên bả vai trái đồng phục có thêu ba phiến lá cây bằng chỉ bạc, người phụ trách khu khai phá vừa nhìn thấy người, lập tức tươi cười hớn hở đến chào hỏi, cúi người nói: “Kính chào ngài thanh tra.”

Người phụ trách chào đón vị khách vào, đồng thời trao đổi với bên kia về tình hình vừa rồi.

Khu khu khai phá tuy rằng thuộc về khu vực nguy hiểm ở ngoại thành, nhưng bản thân khu đất này cũng có phân biệt nơi an toàn và không an toàn.

Vị trí của phòng trực ban được xác định là một trong những nơi an toàn nhất, hầu như không có khả năng kích phát phó bản.

Thanh tra trẻ tuổi gật đầu với người tới, nói thẳng vào vấn đề: “Vấn đề có lẽ không phát sinh từ các anh.”

Cô vừa dứt lời, người phụ trách hiển nhiên thở phào nhẹ nhõm.

Là một tổ chức hợp pháp, nhân viên chính thức trong khu khai phá đều được hưởng chế độ đãi ngộ rất tốt, nếu như vì sai lầm của khu khai phá mà kích phát phó bản, bọn họ lại chính là những người phải gánh vác trách nhiệm chính, bồi thường một khoản tiền khổng lồ.

Người phụ trách eo cong đến càng thấp: “Vất vả các thanh tra phải đến đây một chuyến, khu khai phá sau này nhất định sẽ càng thêm cẩn thận……”

Vị thanh tra mỉm cười, biểu cảm thậm chí có thể gọi là hòa nhã: “Ngoại thành dù sao vẫn là khu vực có khả năng khích phát phó bản cao, đội Thanh tra gánh vác nhiều trách nhiệm, chúng ta xác thật hy vọng có thể tận lực tránh cho các tình huống tương tự phát sinh.”

Người phụ trách trái tim run rẩy.

Chỉ cần gia nhập đội Thanh tra, cho dù chỉ là một thành viên bình thường, đều được người khách khí đối xử một tiếng, ở cơ cấu tổ chức này, thấp nhất là đội viên thông thường, cao hơn một bậc là vệ quan, cao cấp nhất là thanh tra bậc một nhất đẳng vệ, lại hướng lên trên, chính là trung tâm quyền lực, nhóm thanh tra có chức năng quản lý tổ chức.

Gã đã nghe nói qua thân phận của người tới lần này —— thanh tra Bộ Vô Thượng, năm nay mới tròn 24 tuổi, bằng độ tuổi hiện tại, có thể chính thức tiến vào nhóm thanh tra quản lý, tuyệt đối coi như tuổi trẻ tài cao.

Trong quá trình đi tới khu khai phá, Bộ Vô Thượng đã biết lý do vì sao phó bản lần này không xuất hiện tình huống bi thảm cả nhóm đều thất bại, là bởi vì một người có xuất thân từ khu hoang vu bị quấn vào sự kiện này, đối phương có kinh nghiệm sinh tồn phong phú, đóng vai trò mấu chốt trong quá trình thông quan.

Bộ Vô Thượng: “Gọi người đến, tiến hành điều tra lần một.”

*

Trình Đình Vũ ngồi ở căn phòng trống không có cửa sổ.

Cô vẫn duy trì tư thái nhắm mắt dưỡng thần, thẳng đến khi nghe thấy ngoài cửa có tiếng bước chân truyền đến.

Ánh đèn trong căn phòng trống không sáng lắm, lúc thanh tra phụ trách mở cửa, mắt nhìn người ngồi ở trong phòng, đối phương cũng vừa lúc nhìn về phía cửa, trong khoảnh khắc đối diện nhau, thanh tra trong nháy mắt gặp phải ảo giác, giống như con mắt người ngồi ở ghế đột nhiên có từng hàng máu tươi nồng đậm chậm rãi chảy xuống.Thanh tra lấy lại bình tĩnh, không vội vã bắt đầu thẩm vấn, ngược lại từ trong chiếc hộp đen tuyền mang theo bên người lấy ra một món đồ trang trí, sau đó thật cẩn thận đặt vật trang trí đặt ở trên bàn, tiếp theo lấy ra giấy bút, chính thức bắt đầu quá trình điều tra như thường ngày.

—— Trình Đình Vũ rất có hứng thú mà nghĩ, từ hành vi của đối phương mà không chọn máy tính xách tay mà trực tiếp bắt đầu, có thể thấy trình độ công nghệ trong nội thành cũng không được tốt lắm.

Thanh tra có nhiệm vụ xác định mức độ nguy hiểm của đối tượng thẩm vấn, đặc biệt là xác nhận xem đối phương có phải là người chơi hay không, nếu đúng vậy, năng lực cụ thể của người này là gì.

“Trước khi đến địa điểm kích phát, cô có biết đến sự tồn tại của phó bản hay không?”

Ánh mắt của Trình Đình Vũ dừng lại ở thứ đồ trang trí trên bàn trong giây lát.

Bên trong đồ trang trí là mặt dây pha lê lơ lửng, độ dài dây vừa vặn khiến nó tiếp xúc với cát ở bên dưới, thoạt nhìn tinh xảo mỹ lệ, tựa hồ chỉ cần bị gió thổi qua, liền sẽ hơi hơi đong đưa.

Tuy nhiên, trong suốt quá trình từ khi món đồ trang sức được lấy ra khỏi hộp cho đến khi nó được đặt lên bàn, mặt dây chuyền vẫn bất động, đẹp đẽ nhưng cô đọng, đến khi thanh tra kia mở miệng hỏi chuyện, mới xảy ra một tia biến hóa nhỏ đến không thể phát hiện.

Thật khó để diễn tả sự thay đổi này bằng lời, nếu phải diễn tả thì có lẽ là vẻ ngoài của cái đồ trang trí kia “hoạt bát” hơn.

Trình Đình Vũ cũng không rõ ràng vật phẩm này có tác dụng gì, bất quá nếu lựa chọn sử dụng vào giờ phút này, liền chứng minh nó có thể trợ giúp quá trình thẩm vấn kế tiếp, khiến cho đội Thanh tra tiếp cận chân tướng sự việc.

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cô – trong hoàn cảnh hiện tại, nói ra sự thật hẳn là cách an toàn nhất.

Trình Đình Vũ đoán rằng, chức năng của mặt dây chuyền pha lê rất có thể sẽ đánh giá độ tin cậy của câu trả lời của người bị thẩm vấn.

Làm một người vừa rời khỏi khu hoang vu, tiến vào thành phố F0631, thân phận của cô hiển nhiên mang hiềm nghi nhất định, nhưng mà Trình Đình Vũ rõ ràng, phó bản kích phát không liên quan đến cô, lại kết hợp với việc người trong phòng trực bị chia thành hai phe đối lập, đáp án liền vô cùng thú vị —— nếu bảy người chơi thật sự tồn tại một người biết trước tình huống trong phó bản, người kia hẳn chính là Liễu Tuyết Hồng.

Sự việc trùng hợp xảy ra nhiều lần liền không còn đơn thuần trùng hợp nữa, vị thanh tra đưa ra câu hỏi tương ứng ngay từ đầu.

Trình Đình Vũ một bên suy nghĩ, một bên không nhanh không chậm nói: “…… Tôi ngày hôm qua mới đến thành phố, hôm nay tính toán tới khu khai phá hỏi thăm tình hình tuyển dụng, về việc gặp phải phó bản, hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn, trước đó tôi hoàn toàn không biết có phó bản tồn tại.”

Lượng thông tin cô đưa ra còn nhiều hơn Thanh tra yêu cầu.

Trong lúc Trình Đình Vũ nói chuyện, đồ trang trí trên bàn không hề di chuyển, cho đến khi cô trả lời rằng cô hoàn toàn không biết có phó bản tồn tại, mới bắt đầu đong đưa cực nhẹ về phía bên trái Trình Đình Vũ.

—— nếu cô không phải “mật đồng”, đại khái đã không thể cảm nhận được biến hóa của mặt thủy tinh.

Thanh tra cũng đang kiểm tra mặt thủy tinh, giờ phút này thần sắc hơi giãn ra một chút, gật đầu: “Mời cô xuất trình vé xe, phục vụ mục đích điều tra bổ sung.” Sau đó, “Tôi xác nhận lại một chút, hôm nay cô tới khu khai phá, là để tìm việc?”

Trình Đình Vũ cười một chút, ngữ khí nhẹ nhàng: “Kỳ thật không phải.”

Thanh tra hơi sửng sốt, lúc này, đồ trang trí trên bàn lại thay đổi.

Từ góc nhìn của Trình Đình Vũ, mặt dây chuyền pha lê bắt đầu lắc lư sang phải.

Lúc này đây, biên độ chuyển động còn nhỏ hơn lần trước, chẳng sợ Trình Đình Vũ có năng lực “mật đồng”, cũng cần tập trung chú ý mới có thể nhìn rõ.

Lần trước là nói thật, lần sau là nói dối, cả lời nói thật và nói dối đều đã được mặt dây chuyền phản ứng lại.

Tất nhiên, điều đáng để Trình Đình Vũ chú ý không phải là công dụng của mặt dây, mà là cách thức hoạt động của nó.

Năng lực phán đoán của mặt dây chuyền rất máy móc, nó chỉ có thể phân biệt thật giả, một vài ngôn từ uyển chuyển hoa mỹ thường sẽ không nằm trong phạm vi phán đoán của nó.

Không đợi thanh tra hỏi thêm, Trình Đình Vũ nhún vai: “Tôi định xem xét tình hình trước, tính toán mức độ nguy hiểm, sau đó cân nhắc có nên tìm việc ở đây hay không.”

Cô bổ sung lời nói dối một câu nói rất phù hợp với tâm trạng của những người đi kiếm việc bình thường, lại nói: “Sự thật chứng minh trước tiên phải đi kiểm tra thực tiễn, —— còn chưa đi đến phòng trực ban đã kích phát phó bản, công việc này hoàn toàn không phù hợp với yêu cầu của tôi về mức độ an toàn.”

Thanh tra im lặng một lát.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.