Tôi Nhặt Được Nhóc Con Vai Ác

Chương 1: Hiểu lầm không thể xảy ra



Editor: Vàng Anh 

Beta-er: 2W

“Cut!” Người đàn ông với giọng nói hơi khô khốc toát lên vẻ hưng phấn, âm thanh càng được khuếch đại qua loa: “Tổ C hoàn thành!”

Tiếng hoan hô cùng tiếng vỗ tay vang lên không hề báo trước, âm thanh như thủy triều dội vào màng nhĩ, ồn ào đến mức khiến mọi người không thể yên tâm nghỉ ngơi.

Nghỉ ngơi… ý thức Sở Ca dần trở lại, chân mày vẫn nhíu lại thật sâu, khó khăn mở mắt ra.

Bối cảnh lộn xộn và không ngăn nắp, máy quay, ánh sáng, đạo cụ… Cô biết tất cả những thứ này, nhưng cô không thể nhớ nổi tại sao cô lại có mặt trên phim trường thay vì công trường xây dựng phòng hòa nhạc.

Ký ức cuối cùng xuất hiện trước đó là giàn giáo sụp đổ sau đó cô bất tỉnh vì đau đớn, “Sở Ca, cô có sao không?” Giọng nói lo lắng của một người đàn ông vang lên trên đầu cô, rất xa lạ.

Sở Ca ngẩng đầu lên nhìn về phía người đàn ông đó.

Người đàn ông với dáng vẻ bình thường, mặc chiếc áo phông cổ tròn màu xám tro bám đầy bụi bẩn, còn nghe được thoang thoảng mùi chua bốc lên.

Cô không biết người này, Sở Ca chớp mắt, sau đầu đột nhiên có cảm giác đau nhói như kim châm, đau đến mức không nhịn được nhe răng ra.

“Vừa rồi tôi không kiểm soát được sức lực của mình, tôi xin lỗi.” Một nụ cười nhạt nhẽo hiện lên trên khuôn mặt người đàn ông, anh ta nhìn cô với vẻ mặt chột dạ còn có mấy phần đùa cợt.

Sở Ca không hiểu được chuyện gì đang xảy ra, gật đầu một cái, chật vật chống đỡ vách tường đứng lên.

“Cảnh quay này sẽ làm bộ phim hoàn thiện hơn!” Người đàn ông ngồi sau màn hình hào hứng hô lên.

Sở Ca nghe tiếng lập tức nhìn về phía người vừa nói chuyện, dường như đối phương cũng cảm giác được, đột nhiên ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt của cô, vẫy tay gọi, “Sở Ca, cô qua đây.”

“Đạo diễn kêu cô kìa, tôi đi tẩy trang trước.” Người đàn ông bên cạnh vội vàng quay người. Sở Ca nhìn thấy vẻ mặt của anh ta như thể trút được gánh nặng, nhướng mày nghi ngờ.

Mọi người ở đây đều biết cô, nhưng trong đầu cô không có một chút ấn tượng gì về họ.

Sở Ca không nói gì, cúi đầu đi về phía đạo diễn, cố gắng không để bất cứ ai phát hiện ra sự khác thường của mình.

Sau khi đi đến màn hình, đạo diễn nhìn chằm chằm vào màn hình phấn khích đến mức không thèm giữ hình tượng: “Sở Ca, cảnh này cô làm rất tốt. Cô đóng rất đạt vai con tin sợ hãi vật lộn trước cái chết, diễn rất trọn vẹn, rất tinh tế.”

Sở Ca cúi đầu nhìn màn hình đang phát lại.

Ở một góc của trung tâm mua sắm, một cô gái trẻ đã bị tên côn đồ bắt cóc. Tay phải của người đàn ông đặt trên cổ cô ấy, tay trái cầm một con dao găm sắc bén không ngừng chuyển động, miệng hét vào mặt đám đông người xem không ai được phép đến gần, như thể anh ta bị điên.

Cô gái sợ hãi nhưng lại không có cách nào trốn thoát chỉ có thể giãy giụa khóc lóc, khuôn mặt tuyệt đẹp chỉ lớn bằng bàn tay vặn vẹo đau đớn, mỗi một tất da đều thể hiện sự sợ hãi. Cuối cùng, cô ấy thoát được tên côn đồ đó.

Bản năng sinh tồn đã khiến cô ấy dùng tay không liều lĩnh chống lại.

Tuy nhiên, tên côn đồ đã nhanh chóng tóm được cô ấy, con dao sắc bén cứa vào cái cổ mảnh khảnh, máu tươi nhanh chóng ứa ra thấm vào trong áo sơ mi. Xung quanh truyền tới tiếng hét chói tai, cảnh sát đã tới, hung thủ như mất hết lý trí, vung dao loạn xạ.

Hình ảnh được kéo gần, cô gái đang hấp hối, đôi mắt đẹp như quả mơ từ từ mở to, sau đó nhanh chóng khép lại vì bất tỉnh. Ánh mắt đó đan xen nỗi tuyệt vọng cùng với sự luyến tiếc mãnh liệt, sau cùng đôi mắt ánh lên vẻ dịu dàng và không cam lòng, cuối cùng đôi mắt khép chặt lại. Cổ họng Sở Ca trong nháy mắt căng lên, hơi thở cũng trở nhanh gấp gáp.

Đó không phải là diễn xuất… mà là linh hồn của nguyên chủ thực sự đã rời khỏi thế giới này, cô đã chiếm cơ thể của cô ấy một cách tình cờ và trở thành cô ấy.

“Cảnh này thật sự rất cảm động, nhất định phải được lấy, khán giả chắc chắn có thể đồng cảm được vì sao kẻ thủ ác lại lựa chọn đi theo con đường tội lỗi này, nhưng lại giữ lại một phần nhân tính, không tấn công người khác một cách bừa bãi.” Đạo diễn hết sức hài lòng, vừa nói vừa lấy trong túi ra một tờ giấy vào cửa, lúc nhìn Sở Ca ở khoảng cách gần, bỗng nhiên giật mình cảm thấy sợ hãi.

Lớp trang điểm trên mặt cô gái vẫn chưa được tẩy sạch, ánh hoàng hôn xuyên qua kẽ hở trên các tòa nhà cao tầng, nhẹ nhàng chiếu vào khuôn mặt cô, làn da trắng mịn như sứ, có thể nhìn thấy rõ cả lông tơ trắng muốt.

Chiếc áo sơ mi trắng trên người đã bị nhuộm màu, chiếc cổ dài xinh đẹp như thiên nga vẫn còn nguyên lớp trang điểm cắt cổ vừa dùng khi quay phim, đẹp đến chết người.

“Lau vết trên cổ đi, nhìn có hơi đáng sợ.” Đạo diễn chỉ chỉ vào cổ cô nói về vết máu giả, đưa giấy vào cửa cho cô, “Buổi họp báo phim được tổ chức vào tối nay, cô chuẩn bị rồi trực tiếp đến khu số 1.”

Đạo diễn chính rất hài lòng về cô, cũng hi vọng rằng phần hai của bộ phim có thể tiếp tục hợp tác.

“Cảm ơn.” Sở Ca nhận lấy giấy vào cửa, cố gắng nặn ra một nụ cười.

“Đi đi” Đạo diễn mỉm cười khoát tay.

Sở Ca nói cảm ơn một lần nữa, giả bộ bình tĩnh nhìn một vòng, tìm được vị trí của phòng hóa trang, cúi đầu an tĩnh đi đến.

Cô tìm một góc trong phòng hóa trang, đi vào và ngồi xuống, Sở Ca do dự nhìn lên gương.

Có lẽ nguyên chủ cũng trạc tuổi cô, sắc mặt có hơi tái nhợt, ngũ quan hết sức tinh xảo, lông mày dài, mắt mơ, mũi cao, khuôn môi vừa phải và gần như hoàn hảo, sự kết hợp giữa nét đẹp cá tính và nữ tính pha một chút lạnh lùng.

“Vừa rồi đạo diễn đưa cho Sở Ca giấy vào cửa của buổi họp báo phim. Tại sao lại là cô ta?” Có người ở ngoài cửa nói, “Mấy diễn viên chính mới có thể đi họp báo. Cô ta đến góp vui làm gì?”

“Không phải cô ta vừa được ôm đùi của Lục Hành Châu hay sao, vì vậy mới được bố thí cho vai diễn này, cần gì lí do rõ ràng.”

“Đúng đó, nhưng mà đùi của Lục Hành Châu không phải người nào cũng có thể ôm.”

Âm thanh bàn tán hơi ngừng lại, hai nữ diễn viên cùng tổ đi tới, trên mặt không có mấy phần lúng túng khi bị người ta bắt quả tang nói xấu sau lưng người khác, ngược lại còn ngạo nghễ, khuôn mặt hiện lên rõ vẻ khinh thường.

Sở Ca hờ hững nhìn qua hai cô ấy, không đợi thợ trang điểm đi vào, cầm chai tẩy trang tự mình tẩy trang.

Trước khi đi vào, cô cố ý nhìn một vòng, trên phim trường không có nhiều phòng thay đồ, nghĩa là đoàn phim không có diễn viên tên tuổi nào, vai diễn cũng không quá quan trọng.

Cô cũng không có trợ lý đi theo.

Sở Ca lau sạch vết máu giả trên cổ, dưới da hiện rõ một vết trầy do va quẹt với vật sắc bén.

Nhớ lại đạo cụ của nam diễn viên diễn vai côn đồ, bộ dạng như thể trút được gánh nặng của anh ta khiến cô có hơi không thoải mái.

“Vừa rồi cậu xem tin tức chưa? Nghe nói Lục Hành Châu có bạn gái bên ngoài, đến khi tổ chức họp báo phim, không biết có thể nhìn thấy cảnh vợ cả xé nát bộ mặt con giáp thứ mười ba của cô ta không đây.” Nữ diễn viên ở một bên nhìn Sở Ca che miệng cười thầm.

“Phim này phải đợi đến ba tháng nữa mới công chiếu. Với tác phong làm việc của Lục Hành Châu, tôi sợ rằng vở kịch này sẽ không xuất hiện, nói riêng cũng khó.” Một người khác chế giễu, “Tổng phân cảnh của vai diễn chỉ có hai mười phút còn diễn vai bia đỡ đạn, mặt mũi đâu mà dám tham gia họp báo.”

Sở Ca tóm tắt những từ khóa trong miệng của mấy người đó, nhịp tim của cô không khỏi nhanh lên một chút.

Cô mím môi, đưa tay tháo mái tóc đang cột của mình, đột nhiên có một cơn đau nhói từ phía sau đầu, là bầm tím vừa nãy, cô không khỏi hít một hơi.

Lục Hành Châu, con giáp thứ mười ba, buổi họp báo… Sở Ca cầm lược chải đầu, nghiêm túc nhớ lại những việc vừa xảy ra, chợt nhận ra cô đang ở trong một quyển truyện.

Đây là quyển truyện viết về giới giải trí, ngọt sủng, tên là《 Bà xã ẩn hôn là ảnh hậu 》.

Cô là nhân vật nữ phụ trong truyện, Lục Hành Châu trong miệng hai nữ diễn viên kia chính là nam phụ số hai trong truyện, một nam diễn viên thực lực được giải ảnh đế.

Theo cốt truyện của nguyên tác, nguyên chủ với Lục Hành Châu không tính là quen thuộc, nhưng cô ấy được Lục Hành Châu đánh giá cao khi cùng nhau quay phim sáu tháng trước nhờ lời giới thiệu của anh ta, phim 《 Cuồng tín* 》.

(*Cuồng tín là một niềm tin hay hành vi liên quan đến sự cuồng nhiệt không có tư duy hoặc với một sự hăng hái mang tính ám ảnh. Người cuồng tín thể hiện những tiêu chuẩn rất nghiêm ngặt và ít khoan dung/nhân nhượng với những quan điểm, ý kiến trái chiều.)

Đối thủ của Lục Hành Châu đã lợi dụng sự việc này và bắt đầu tung tin đồn ba ngày trước khi kết thúc phim, xác nhận rằng họ đang hẹn hò từ nhiều góc độ khác nhau, và hôm nay lại có tin đồn Lục Hành Châu có bạn gái ngoài giới giải trí.

Buổi họp báo phim diễn ra được một lúc, Lục Hành Châu vốn định trả lời về sự việc này thì không ngờ, phóng viên đầu tiên tìm ra nguyên chủ trên phim trường và dùng nhiều lời lẽ để châm chọc cô ấy.

Nguyên chủ không có nhiều kinh nghiệm ứng phó với giới truyền thông, cộng thêm quá trong quá trình quay phim đã bị thương ở đầu, bộ dạng tủi thân của cô ấy lại bị hiểu lầm là do chột dạ khi làm người thứ ba.

Buổi họp báo còn chưa chính thức bắt đầu, 《 Cuồng tín 》 đã bị gắn mắc là phim của kẻ thứ ba. Lục Hành Châu đã rất tức giận vì chuyện này, cho rằng cô ấy cố tình ăn vạ, lập tức mời nguyên chủ ra khỏi buổi họp báo trước vô số phóng viên, đồng thời tuyên bố sẽ xóa phân cảnh của nguyên chủ, ngay lập tức sắp xếp người đến thay thế, đây là tình tiết để mở đường cho nữ chính xuất hiện.

Người mới thay thế nguyên chủ vào vai diễn này, chính là nữ chính trong truyện.

Sở Ca liếc nhìn tờ giấy vào cửa, sau ót lại nhói đau.

Dựa theo hợp đồng của nguyên chủ và tổ phim, tất cả nhân viên, diễn viên đều phải phối hợp vô điều kiện với tổ phim, có lẽ buổi họp báo cô không thể không đi, nếu không cô sẽ không lấy được tiền thù lao.

Đợi đến khi đầu óc đỡ choáng váng, Sở Ca nhìn vào gương để lau son môi, sau khi làm xong tất cả, cô mang theo giấy vào cửa ung dung rời đi.

Cô biết cách để ứng phó với giới truyền thông, vậy chắc hiểu lầm cũng không thể phát sinh. Hai nữ diễn viên kia nhìn nhau một cái, sau đó mỗi người đều tăng tốc độ tẩy trang.

Khu 1 nằm ở bên trái trường quay, có lẽ là vì buổi họp báo đêm, hai bên cổng đông nghịt phóng viên, cửa bên ngoài có rất nhiều xe của giới truyền thông.

Sở Ca nhìn sang một chút, lấy lại bình tĩnh, thoải mái đi vào.

Bối cảnh chính của nhà khu 1 là căn hộ nơi bọn tội phạm ẩn náu trong phim. Thiết kế tổng thể ngôi nhà mang hơi hướng công nghiệp, tông màu chủ đạo là đen trắng và xám. Phòng khách có kết cấu thẩm mĩ máy móc mạnh mẽ, khiến cho người khác chỉ cần nhìn thoáng qua cũng cảm nhận được sự lạnh lùng biến thái của chủ nhân căn hộ.

Bây giờ, trong phòng khách rộng lớn, một sân khấu và một bức tường nền dán đầy giấy tuyên truyền khổng lồ của 《 Cuồng tín 》, hàng ghế nhựa màu xanh được đặt dưới sân khấu, phong cách hội họa có một sự hài hòa kỳ lạ.

Sở Ca nhìn một vòng, dựa theo chỉ dẫn tìm thấy một chỗ ngồi gần lối ra ở hàng sau theo cảnh ban đầu của nguyên chủ.

Khoảng năm phút sau, có người từ bên ngoài đi vào, họ lần lượt ngồi vào hàng ghế trước mặt cô, không ai chào cô.

Hai nữ diễn viên chế nhạo sau lưng cô cũng ngồi ghế phía trước.

“Tôi nghe nói cô gái bị đồn là có quan hệ tình cảm với anh Châu cũng ở trong đoàn phim của chúng ta, hình như cô ấy ở tổ C.” Nam diễn viên đầu tiên hạ giọng và hỏi người bên cạnh, “Anh có biết chuyện này không?”

“Nói chuyện này làm gì, tôi tin tưởng anh Châu không phải người như vậy. Nếu thật sự muốn qua lại với người kia, anh ấy vẫn có thể mỗi ngày ở trên đoàn phim. Lần này anh ấy quản lý thời gian quá tốt.”

Nữ diễn viên cùng tổ quay đầu, thân gửi cho cô một ánh mắt khiêu khích.

Có lẽ là do có nhiều người, cùng với sự hiện diện của những diễn viên có năng lực và quan trọng, nên họ cũng không dám làm gì quá đáng.

Sở Ca nhíu mày lại, trước mắt đột nhiên lóe lên một tia sáng trắng, tiếp theo là tia sáng thứ hai và thứ ba, cô thậm chí không thể mở mắt.

“Là Sở Ca!” Trong ánh đèn nhấp nháy lần lượt, tất cả phóng viên trong khán đài chen chúc nhau, ồn ào không dứt.

“Xin chào Sở Ca, theo tin tức thì Lục Hành Châu không bao giờ ghen, có đúng không?”

“Lục Hành Châu có phải không thể ăn cay được hay không, có thể nói với chúng tôi không, hay là do chúng tôi hiểu lầm anh ấy không thể ăn.”

“Cô cảm thấy tính tình của Lục Hành Châu như thế nào, ngoài đời anh ấy là người như thế nào, có phải cũng lạnh lùng khó gần như trước mặt công chúng hay không?”

“Lục Hành Châu có thích đi ăn bên ngoài không?”

“Cô có biết…”

“Từng người hỏi thôi, ồn ào quá tôi không nghe thấy được.” Sở Ca mỉm cười cắt ngang câu hỏi của phóng viên, “Là một trong những diễn viên của đoàn phim 《 cuồng tín 》, tôi rất biết ơn sự quan tâm của các bạn dành cho tôi, nhưng tôi vẫn mong được trở lại với chủ đề chính là bộ phim.”

Nam diễn viên đến trước ngạc nhiên quay đầu lại, trong khi nữ diễn viên kia lại đảo mắt nhìn Sở Ca, như thể cô ấy đang nói – lại giả tạo.

Sở Ca phớt lờ họ, giữ một nụ cười khéo léo nhìn các phóng viên giải trí vây quanh mình với vẻ mặt bình thản.

Tuy nhiên, đám phóng viên vây quanh lại không thấy điều đó, micro phóng tới, suýt chút nữa chọc thẳng vào mặt Sở Ca.

“Thầy Lục đến rồi.” Mấy nữ diễn viên cùng đoàn đột nhiên nở nụ cười nhìn ra ngoài cửa, giọng nói dịu dàng không tả nổi.

Không khí đột nhiên an tĩnh.

Sở Ca quay đầu nhìn lại, một vài người đàn ông ở nhiều độ tuổi khác nhau từ bên ngoài bước vào, và người đứng đầu chắc là Lục Hành Châu.

Anh ta đang mặc đồng phục cảnh sát của nhân vật trong phim, với lông mày rậm đen, đôi mắt nâu như suối sâu ẩn hiện dưới hàng mi rõ rệt, sống mũi cao và đôi môi hơi mỏng, kết hợp với nhau là một loại vẻ đẹp tuấn tú.

Một nhóm phóng viên thấy Lục Hành Châu, càng nhìn Sở Ca càng hào hứng, “Cô Sở, cô hãy trả lời câu hỏi của công chúng. Theo tin tức, cô đã qua lại Lục Hành Châu bốn năm rồi, có đúng không?”

Cuối cùng hai nhân vật chính của tin đồn cũng ở chung một khung hình, Lục Hành Châu đã nổi tiếng nhiều năm, hỏi anh ta cũng không nhận được câu trả lời như mong muốn, Sở Ca là lựa chọn tốt nhất.

Với một nữ diễn viên tuyến thứ 38 chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội được vụt sáng như vậy. Lục Hành Châu dừng bước lại, ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía Sở Ca.

Ánh mắt của những người khác cũng rơi trên người Sở Ca, chờ cô trả lời.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.