Tình Nhân Của Ta Có Gì Đó Không Đúng

Chương 26



Trong một tháng này, người gửi chuyển phát nhanh cho tôi không có động tĩnh gì, công ty hoạt động cũng rất bình thường, ít nhiều gì cũng có vài khách hàng cùng công ty chúng tôi hợp tác một lần nữa.

Chỉ là hỏi tại sao cuối năm ngoái lại đột nhiên chuyển sang hợp tác cùng những công ty khác, nhóm khách hàng đều có vẻ lúng túng, không hẹn mà cùng cho một cái đáp án không rõ ràng.

Tối thiểu, thoạt nhìn xem như là gió êm sóng lặng.

“Hai ngày nữa ra ngoài chơi một chút đi.” Sau cuộc họp, tôi giữ lại Hoàng Lỗi, thương lượng với hắn chuyện đi ra ngoài du lịch.

Hoàng Lỗi có vẻ rất kinh ngạc: “Tên cuồng công việc cư nhiên chủ động đưa ra đề nghị đi chơi? Quy tắc tổng tài của cậu đều quá hạn a?”

“Không có.” Tôi nói một câu khô khan.

Hoàng Lỗi dùng tầm mắt quét từ trên xuống dưới, lập tức mập mờ cười rộ lên: “Không phải là bởi vì tiểu tình nhân cậu bao dưỡng?”

Tôi không lên tiếng.

“Cậu xong rồi…Cậu, nói thật, lần trước tôi thấy cậu đem người mang tới phòng làm việc liền biết cậu có gian tình rồi, bất quá không nghĩ tới cậu còn thật ngã xuống triệt để như vậy.” Hoàng Lỗi híp mắt cười nói: “Hoàn hảo là ba của cậu đã mất, nếu không với cái tính khí kia của ông ấy, nhất định đánh gãy chân của cậu a.”

Tôi không muốn nói, một tháng đầu khi tôi bao dưỡng người mẫu tiên sinh mỗi ngày đều mơ tới ba tôi, ngoại trừ đuổi theo đánh tôi chính là đuổi theo tôi mà khóc, thực sự rất đáng sợ.”Có đi hay không?” Tôi lạnh lùng hỏi.

Hoàng Lỗi thảnh thơi thảnh thơi nhìn tôi nửa ngày, mới dứt khoát đáp ứng.

“Đi, đương nhiên đi, tôi mang con gái bảo bối cùng con trai đi. Cậu cũng đừng quá sốt sắng, ngược lại hiện tại trong nhà của cậu chỉ có một mình cậu định đoạt, không phải là cùng tiểu người mẫu tại một chỗ, chỉ cần cậu đừng giết người phóng hỏa làm trái pháp luật, anh em cũng không nói cái gì.” Hoàng Lỗi chế nhạo tôi.

Tôi thực sự rất khó mở miệng nói tôi đến bây giờ còn không rõ lai lịch thân phận của người mẫu tiên sinh, còn có, hắn rất có thể có mục đích khác.

Tôi trầm mặc trở lại văn phòng, mở ra xem tin nhắn do thám tử tư gởi tới cho tôi:

Nhân vật mục tiêu không lớn lên ở Trung Quốc, năm 2004 tại Pháp ngẫu nhiên quen biết nhà thiết kế Farrell, sau đó tiến vào giới người mẫu, mãi đến tận ba năm trước mới về nước phát triển, sau đó cơ hồ cố định mà phát triển ở trong nước.

Tôi xưa nay cũng không biết người mẫu tiên sinh cư nhiên là người ngoại quốc, hắn nói là tiếng Trung chánh tông, cũng viết, hơn nữa đối với văn hóa Trung Quốc cũng rất quen thuộc, hơn nữa thoạt nhìn bề ngoài ngoại trừ cao hơn một chút, ngũ quan của hắn hoàn toàn không nhìn ra nơi nào không giống người Trung quốc.

Lòng tôi rất phức tạp, gọi tiểu thư ký ngoài cửa tiến vào, cũng cho cô xem tin nhắn, tiểu thư ký sắc mặt liền trắng bệch.

“Tổng tổng tổng tổng… Tổng tài, ngài có phải là rất thích hắn a?” Tiểu thư ký run rẩy chỉ chỉ điện thoại di động của tôi.

Tôi cau mày: “Cô không thích?”

Rõ ràng mấy tháng trước cô ta còn khóc sướt mướt nói nhớ người mẫu tiên sinh.

Tiểu thư ký liều mạng gật đầu: “Tôi đương nhiên thích hắn, tôi siêu cấp siêu cấp thích hắn, thế nhưng tôi thích là thích cái kia… Cũng không giống nhau, tôi là loại yêu thích đối với thần tượng, tôi hỏi chuyện… Ngài đối với hắn rốt cuộc là có cảm giác gì a?”

Người mẫu tiên sinh lớn lên rất đẹp trai, làm cơm cũng rất ngon.

“Tôi cũng thích hắn.” Tôi mặt không cảm xúc nghiêm trang trả lời.

Tiểu thư ký miệng giật giật: “Tổng tài ngài thật giống như không hiểu tôi đang nói cái gì… Ý của tôi là, tính toán một chút… Ngài khi đó tại sao bao dưỡng hắn a? là cái loại nhất kiến chung tình sao?”

Tôi thành thực trả lời: “Bởi vì kỹ thuật xoa bóp của hắn rất tốt, hơn nữa bao dưỡng hắn tương đối có lời.”

“Kỹ thuật xoa bóp?” Tiểu thư ký vỗ bàn: “Ngài liền vì vậy mà bao dưỡng hắn? Này cùng tiểu thuyết hoàn toàn khác nhau a, ngài thật không phải là nhất kiến chung tình?”

Tôi cẩn thận suy nghĩ một chút: “Xác thực vừa bắt đầu liền cảm thấy hắn lớn lên thật đẹp trai.”

Tiểu thư ký bày ra khuôn mặt khóc tang: “Nếu như tôi cho ngài tìm một tên thật soái thật đẹp trai, đặc biệt xoa bóp còn miễn phí bắt ngài đổi Lý Thiệu Niên, nguyện ý không?”

“Hắn biết làm cơm sao?” Tôi hỏi.

“Biết, hơn nữa nấu ăn như bếp trưởng.” Tiểu thư ký hữu khí vô lực nói.

Tôi cảm thấy rất có lời.

“…”

Thế nhưng cuống họng tôi thật giống như xảy ra vấn đề, không nói ra được chữ nguyện ý.

Tiểu thư ký đột nhiên nở nụ cười: “Tổng tài ngài có phải vẫn là muốn Lý Thiệu Niên?”

Tôi nghĩ tới nghĩ lui, ngẫm lại người mẫu tiên sinh ôm rất ấm, còn có hắn sau khi nấu một bàn các món ăn, liền sẽ theo tôi mà xem phim, thời điểm híp mắt nhíu mày lại rất soái, tự động quên hắn hơi có chút quá phận khống chế ham muốn cùng khủng bố nhân cách,* chậm rì rì gật gật đầu.

(*) câu này ta không hiểu lắm ak T^T

Nguyên văn QT: tự động quên hắn hơi có chút quá phận khống chế dục cùng người khủng bố cách

Tiểu thư ký cao hứng nhiều hơn: “Vậy là được rồi, tổng tài ngươi yên tâm, bất luận Lý Thiệu Niên là từ đâu tới và tại sao lại đến, hai người nhất định sẽ HE, quá trình không trọng yếu, ngài cứ tùy tiện mà trải nghiệm trải nghiệm đi.”

Tôi: ….


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.