“Cố thiếu, Thẩm tiểu thư mất trí nhớ việc lớn như vậy chúng ta có cần nói cho Thẩm thiếu gia không?” Mẹ Lý bên cạnh lo lắng hỏi.
Cố Đật Thần nói: “Tôi sẽ hỏi bác sỹ về bệnh tình của cô ấy, sau đó tôi sẽ gọi điện thoại nói cho Trạch Vũ”.
Mẹ Lý thở phào nhẹ nhõm: “Vậy quá tốt rồi, tiểu thư vừa rồi ngăn chặn không cho tôi gọi cho thiếu gia”.
Cố Đật Thần đưa mắt nhìn Thẩm Thu Nguyệt, Thẩm Thu Nguyệt xấu hổ cười với anh, lúc này, đầu óc cô trống rỗng, không biết nên nói như thế nào.
Nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của cô, Cố Đật Thần quan tâm hỏi: “Thu Nguyệt, trông cô không được khỏe lắm, có phải ở đâu không thoải mái không?”
Lần đầu tiên nghe thấy tên của chính mình từ miệng của tổng tài, Thẩm Thu Nguyệt không khỏi nhăn mặt, lắp bắp trả lời: “Vâng… chóng mặt… tôi hơi chóng mặt”. Cô bây giờ thật sự đau đầu, có chút hô hấp không thông thuận, vội vàng muốn rời đi khỏi nơi ngột ngạt này.
“Nếu đã như vậy mẹ Lý đưa cô ấy về phòng bệnh trước, tôi đi tìm bác sỹ hỏi một chút về tình hình của cô ấy”. Cố Đật Thần nói với mẹ Lý.
“Được, được”. Mẹ Lý vội vàng trả lời, đỡ Thẩm Thu Nguyệt về phòng bệnh.
Nhìn theo Thẩm Thu Nguyệt một đường trở lại phòng bệnh, Cố Đật Thần mang theo những ký ức trong đầu đến văn phòng viện trưởng, bây giờ trong đầu anh có rất nhiều ký ức không thuộc về anh, ký ức này thuộc về nhân vật ban đầu, mặc dù không thể tưởng tượng nổi, nhưng bây giờ sự việc thật sự xảy ra trên cơ thể anh, khiến anh không thể không tin.
Trở về phòng bệnh, Thẩm Thu Nguyệt bắt đầu thăm dò tình hình bây giờ, “Mẹ Lý, người vừa rồi là ai?” Cô bây giờ xác nhận người vừa rồi rất giống với Boss của cô, vẫn giống với cô như vậy, bị hệ thống lừa đảo ràng buộc.
Mẹ Lý nói: “Đó là thiếu gia Cố Đật Thần, là bạn thân của anh trai cô, hai người bằng tuổi, nhà họ Cố và nhà họ Thẩm là quan hệ nhiều đời, lần này Cố thiếu nhận sự giao phó của anh trai cô, đúng rồi, Cố thiếu gia rất tuyệt vời, anh ta là tổng tài của truyền thông toàn cầu, dưới tay có rất nhiều nghệ sĩ minh tinh.
Tổng tài truyền thông toàn cầu, quả nhiên anh là nam chính trong tiểu thuyết, nhưng mà tên nam chính trong tiểu thuyết cũng không phải gọi là Cố Đật Thần, xem ra sếp Cố và cô giống nhau, bị hệ thống ràng buộc, ôi ôi, ông trời ơi, đất ơi, cô và sếp Cố diễn đôi tình nhân CP rồi, áp lực rất lớn!
Làm sao điều này có thể xảy ra? Thẩm Thu Nguyệt nằm trên giường với tâm trạng đầy cảm xúc phức tạp, mặc dù cô ấy tuyệt vọng nhưng đồng thời cô ấy cũng có chút hạnh phúc thầm kín, dù thế nào đi chăng nữa, cuối cùng cũng có người đứng cùng một chiến tuyến với cô, sức mạnh của hai người luôn mạnh hơn một người, hơn nữa sếp Cố là sếp lớn của cô, anh ấy rất có năng lực, sau này cho dù có chuyện gì xảy ra, anh ấy cũng có thể giải quyết rất tốt, nghĩ đến đây, Thẩm Thu Nguyệt lập tức trở nên vui vẻ.
Nhưng nghĩ đến vẻ mặt lạnh lùng của Cố Đât Thần, Thẩm Tử Nguyệt lập tức nản lòng, mặc dù cô ít tiếp xúc với anh, nhưng Cố Đật Thần là một vị vua địa ngục nổi tiếng lạnh lùng trong công ty, anh luôn có khuôn mặt lạnh lùng trong công việc, nghiêm khắc như chủ nhiệm dạy cấp 3 hiện đại, vì vậy, khi cô gặp Cố Đật Thần trong công ty, cô luôn đi đường vòng, khí chất của ông chủ quá mạnh, cô là nhân viên nhỏ rất sợ.
Hơn nữa, anh Cố ở ngoài đời sống rất tốt, là sếp lớn của một công ty, tài năng trẻ tuổi, trong thế giới hiện thực làm ăn như diều gặp gió, kết quả bị cuốn vào cuốn tiểu thuyết chưa hoàn thành của cô {khả năng sau này còn rất nhiều cái }kỳ lạ ở thế giới này, thật sự xui xẻo, nghĩ đến đây, Thẩm Thu Nguyệt nhịn không được vì anh rơi nước mắt đồng cảm, thật sự họa từ trên trời rơi xuống.