Sau khi trở lại không thấy Hứa Minh, Quách Hàn đã chạy khắp nơi tìm anh, biết Hứa Minh sống quá tốt sợ tin tức anh về bị lộ sẽ có người đến trả ơn cho anh bằng súng đạn thì thảm.Quách Hàn chạy đến mồ hôi ướt áo mới tìm thấy được anh,thấy anh không sao liền hỏi ” Cậu đi đâu mà để mình tìm cậu khắp nơi vậy “
Là lũ khốn ở khu bên cạnh
Họ đã làm gì? đừng nói là người bên gian hồ đến kiếm cậu đó nghe
Hứa Minh nhùi miếng khăn giấy quăng vào sọt rác ” Không, chúng là những thằng nghiện, bọn chúng tấn công người khác, tớ thấy không thuận mắt nên tay chân hơi ngứa “
Sao cậu chắc, chúng nó là con nghiện?
Hứa Minh thấy Quách Hàn như không tin lời mình, anh bỏ đường vào ly ca phê khuấy đều rồi đưa anh – Mai thuý mà chúng sử dụng, là loại mà Dịch Gia sản xuất, khi tôi đánh nhau cùng chúng phát hiện thêm bên bắp tay chúng điều hiện lên rất nhiều dấu chấm đỏ ửng, tớ nghĩ đó là tác dụng phụ của mai thuý loại mà Dịch Gia đang sản xuất
” Cũng nhờ đợt đó Lục Đường Phương bắt gặp Dương Hạo Thông đàn em của Dịch Thiên Tỷ đang gom mua nhựa cần sa của Bình Sói, mới biết Dịch Gia đang làm ăn phạm pháp, nắm được thóp của ông ta mới khiến Dịch Gia không dám ngang ngạnh với bên mình như xưa ” Quách Hàn nói
Lão cáo già
Bỏ qua chuyện này 1 lát cậu có định về nhà cùng tôi không?
Quách Hàn nghe liền lia lịa nhăn nhó chối từ, tuy hai nhà là đối tác thân cận nhưng bằng lòng lại không bằng mặt,vốn không ưa nhưng trong kinh doanh gặp lợi phải theo gặp khó phải chạy chính vì lẽ đó hai nhà thiện cảm không cao. Anh chỉ giả vờ hỏi cậu bạn nhưng thực sự anh là người rõ nhất – Ùm! thôi trễ rồi tôi phải về gặp người cha đáng kính đó đây… lườm nhẹ
Cậu bạn cúi mặt ăn thắc mắc ngước lên “Vẫn chưa nói chuyện xong, cậu gấp thế? Này này
Hứa Minh đi một mạch bỏ lại Quách Hàn ngơ ngác anh thở dài – Bao năm tính vẫn không thay đổi cậu này thật là nói đi là đi
Biết tin đại ca về nước, một nhóm vệ sĩ mặt vest đen không biết từ bao giờ đã chờ sẵn, chỉ cần anh bước ra là sẵn sàng có xe đưa đón mọi nơi.Họ thấy anh vội vàng nghiêm chào bằng sự trịnh trọng nhất dành cho một vị thủ lĩnh của mình ” Đại ca, bây giờ chúng ta đi đâu “
Hứa Minh lạnh ngắt nói một câu “Về gặp cha tôi “
Rõ thưa đại ca
/ Dinh Thự Hứa Gia /
Hứa Minh bảo thuộc tránh mặt, anh muốn diễn một vở kịch cho mọi người thấy khi anh về không ai chào đón, đến một tin tức cũng không phải tự thân bắt xe về khi đó những người núp bức tường mới nới lỏng cảnh giác.
Anh nhìn căn biệt phủ sa hoa kiều diễm đường nét kiến trúc quy mô hoành tráng đã 15 năm chưa một lần đặt gót chân qua bật thềm.Tay Hứa Minh đưa lên cổ nới lỏng cavat xoắn tay áo chầm chậm hiện ra một hình xăm, từng bước từng bước hiên ngang xô cửa.Bước vào trong nội thất biệt phủ là sự tráng lệ thoáng rộng đầy đủ sự cao sang như hoàng tộc, màu sắc trang nhã đậm nét cao quý mang màu châu âu không hổ là gia tộc quyền quý.
“Ngày mai tôi phải đi công tác ở nước ngoài những việc của cty giao lại cho bà quản lí,còn nữa bà phải….Hứa chủ tịch muốn nói thêm nghe có tiếng động cả hai ngó mắt nhìn ra Hứa Phu nhân mồm mở to đứng lên thốt.
Hứa Minh con con về khi nào sao không cho bố mẹ hay? Trên lầu hai một thiếu nữ vừa trạc mười tám đang đi xuống
tay ôm đóng giấy tờ vừa nhìn thấy anh đã tung tăng vứt hết giấy tờ chạy xuống phòng lầu
“Anh hai, là anh sao, anh thật sự đã về”
Là anh đây,mau xuống đây để anh nhìn em nào, xoay một vòng anh xem
Hứa Minh nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của em gái để cô xoay một vòng,anh còn không quên buông vài lời chọc cô.
Hứa Mai cười tươi như hoa đẩy nhẹ anh! Anh này, cứ chọc em, anh về rồi em cảm thấy yên tâm hơn rồi, em còn sợ nếu anh không về chắc em cũng mua vé máy bay sang anh ở nữa đấy! Hứa Mai giọng đầy ẩn ý
Chủ tịch Hứa chán chường nheo mài
Tôi về từ lúc sáng, lúc ở ngoài cửa tôi nghe được ngày mai ông đi công tác có thực là đi công tác? Hứa Minh vừa về đã gây hứng trừng mắt mặt lãnh đạm nhìn về Hứa Hàn cả mẹ anh là Trần Kim Hạnh và Hứa Mai cũng im lặng chờ câu trả lời từ miệng Hứa Hàn
Ông ta có gì đó chột dạ bỗng nổi đoá gắt gỏng – Mày có ý gì? mày vừa về tới đã muốn gây sự với tao rồi phải không
Hứa Minh anh không muốn vạch trần, từ khi ông ngoại tuyên bố di chúc đưa anh lên nắm quyền do tuổi đã cao. Còn Hứa Hàn chỉ là người điều hạnh tạm thời cho tới khi anh đủ tuổi gánh vác tập đoàn,thậm chí khi biết tin ông ta còn muốn diệt trừ anh không niệm tình máu mủ. Xã hội áp lực bất buộc anh phải thay đổi khi thông suốt anh dần dần đào tạo phe cánh đắt lực, triệt phá đường dây giám sát của Hứa Hàn lợi dụng sự lung lay biến người ông ta thành người trung thành bên mình.Từng bước, từng bước trổi dậy phản đòn.
Anh còn biết ông ta lén lúc nuôi nhân tình trẻ bên ngoài và tham gia vận chuyển tiền tệ trái phép.Trải nhiều chuyện khiến anh thất vọng, anh nhìn Trần Kim Hạnh xoà vào lòng bà ôm nhẹ một cách chua xót.
Phu nhân Hứa lặng lòng nhìn con trai,nhìn rõ trong đôi mắt anh đã trở nên khác ngày xưa rất nhiều, mà bà vừa vui vừa sợ – Hứa Minh Hứa Minh con đã ăn gì chưa? Quản gia Lưu đâu mau ra đây: Bà hỏi
Từ trong phòng bếp dáng người gầy gò tóc đã hai màu nhanh nhẹn, trang phục gọn gàng chỉnh chu, chạy ra bàn tay cung kính đặt ngang bụng! Thưa phu nhân, phu nhân cần gì ạ?
Ông Mau
Hứa Minh ngồi xuống, ngón tay chỉ về phía ông – Tôi nhớ quản gia khi trước rõ ràng là Dì Trương? sao bây giờ lại là ông? Dì Trương đâu.
Ông Lưu cúi đầu định thưa liền bị Phu Nhân lườm sắt như dao rồi tranh luôn phần biện.Ba năm trước Dì Trương xin nghỉ chuyển qua Seoul sống cùng con gái bà ta, dù gì tuổi bà ta đã lớn.Từ giờ mọi việc trong ngoài dinh thự sẽ đích thân ông Lưu lo liệu, còn cần gì cũng bảo ông ta.
Mặt anh hiện lên tia ghét bỏ đi lên làm cho ông quản gia phải gợn sóng trong người
Chủ tịch dụi ngang điếu thuốc vào gạt tàn hậm hực mà mắng “Đây là thằng con do tôi đẻ ra đó sao, về cũng không chào hỏi ai một tiếng, sao không kiêu nó ở bên bển luôn đi về đây làm chi?
” Hừm ” Hứa Hàn đập tay lên bình cổ dạng khủng được bày kế bên bộ sofa, ông không khống chế lực tay khiến cho chiếc bình trị giá 20.000 USD tan tành vỡ toang trong chốc lát
Thật hết nói nổi,không ra làm sao, con cũng đi đây, cái nhà này gặp nhau là cãi: Hứa Mai,thấy anh trai đi mà thở dài bực mình – Lúc nào cha cũng muốn con cái nằm trong tầm thao túng vậy ai mà chịu nổi: Cô thẳng thắng
“Cái con bé này bớt nói vài câu đi “Phu nhân ra hiệu biểu cô im.
“Mày nói lại tao nghe ” Hứa Hàn bị trọc cho suýt phát bệnh tim..Thôi thôi ông uống ngụm nước cho khỏe lại, nó còn nhỏ không hiểu chuyện
Hứ….
Hứa Mai chạy theo sau anh mình nói vọng từ phía sau – Anh nghĩ ngơi sớm đi, dù có chuyện gì em cũng đứng về phía anh.
Hứa Minh tay cầm chốt cửa nghe những lời cô em gái mà đôi phần thấy an ủi, anh nghiêng đầu nhìn cô, cả hai nhìn nhau im lặng nhưng điều hiểu lòng nhau.
Nghĩ ngơi sớm
Được
* Tấc *
Căn phòng rộng lớn uy thế bóng tối bao trùm anh bật đèn lên lại thấy từng đồ vật bên trong điều ở nguyên vị trí cũ, tay anh chạm vào từng món từng món đoạn kí ức đau lòng lại như thướt phim không ngừng tua lại quay về 15 năm trước
Mẹ, con không sang Pháp có được không? con không muốn đi, không muốn đi
Anh khóc đến nghẹn tâm cang cầu xin nhưng mẹ anh vẫn tuyệt tình muốn đưa anh sang nước ngoài, anh không hiểu anh đã làm sai ở đâu mà từ nhỏ đến lớn người mẹ anh yêu thương nhất chưa một lần cho anh cảm nhận được tình mẹ thậm chí lúc đó anh đã quỳ xuống cầu xin bà.
Phu nhân không những không lay động mà liên tục dặn dò anh đủ điều,mục đích muốn anh phải làm rạng danh gia tộc, không được khiến bà ta mất mặt. Nhưng bà lại quên một điều, anh cũng là một con người, một con người cần có tình thương của một người mẹ, một người cha. Nào ngờ nó là lại điều xa xỉ nhất đối với một đứa trẻ có tất cả như anh – Xứ mệnh kế thừa gia nghiệp con phải làm tuyệt đối không được vào tay kẻ khác. Sinh ra trong Hứa Gia con chỉ có hai con đường, một sống hai chết. Con là người nối nghiệp nhất định phải kiên cường nghe rõ không.
/ Chào mừng quý khách đến với hãng hàng không Airlines chuyến bay 6A2 khởi hành tới Paris. Kính mong các hành khách chuẩn bị vào khu vực chờ, chuyến bay sẽ cất cánh trong ít phút nữa.Xin cảm ơn!/
Mẹ ơi, đừng bỏ con, mẹ ơi
Anh nhớ lại kí ức đau lòng đấy mà chằng chọc cả đêm không ngủ mãi đến gần sáng vừa chợp mắt được một lúc thì đám hầu gái ồn ào nhộn nhịp dưới lầu vô ý đã làm anh phải nổi sát khí
Anh nheo mày hai ngón tay bóp sống mũi tỉnh dậy vào phòng vệ sinh rửa mặt xong lại có người hầu giúp anh thay đồ, sau lại đi xuống lầu,điểm mặt nhóm người hầu tụm ba bên dưới
Lần sau nhóm người các cô còn làm ồn thì đừng trách cái lưỡi hỏi sao lại không hoạt động, không cần mạng nữa sao? Đám hầu nữ nghe danh anh đã lâu dám nói dám làm liền tái xanh quỳ xuống cuối đầu,không nhúc nhích. Hứa Minh lạnh băng nhìn xuống vệ sĩ trưởng đang đứng chờ bên dưới
Xuất phát
Rõ thưa sếp: giọng nội lực hô to
Đêm qua vì để hoàn thành nhiệm vụ theo dõi đám người buôn bán vũ khí do trước đó cô đã hứa hợp tác với cảnh sát trưởng của viện kiểm sát vì để hoàn thành lời hứa Hải My đã bắt tay với những người bạn và cảnh sát theo dõi tóm gọn bọn chúng. May mà hoàn thành, bản thân cô không hiểu vì sao cũng không thể nào nhắm mắt lại ngủ khi về nhà, cô lăn qua lăn lộn trên giường mãi cho đến sáng,vì lòng suy nghi hay là lòng hồi hộp,đến ăn cũng không nuốt trôi. Phùng Hải My xuống phố bắt taxi,đứng cả buổi cuối cùng cũng bắt được một chuyến
Hải My ngồi trên xe mà lòng nặng trĩu thấp thỏm,
Xe chạy tầm 15p đột nhiên có chiếc đen sang trọng từ đằng sau phi qua tốc độ nhanh hại tài xế đang chở cô chưa kịp phản ứng vô tình đâm vào dãy ngăn cách lết bánh may mà người và xe chỉ bị thương nhẹ
Bị một cú đau điến Hải My đưa đầu ra cửa xe xem xét cô bức xúc mở cửa xuống xe hậm hực đến chỗ người đó đang dừng bánh trước tiệm hàng hoa *tay đập cửa xe rồi quát lên * Này có biết lái không? biết xém gây tai nạn không hả, mau xuống mau.
Thấy không ai xuống cô đập đập cửa liên hồi còn đập nữa có khi lại vỡ kính
* phập phập* này bước ra đây?
Một dàn xe xế hộp vệ sĩ dừng sau xe taxi định xong ra nhưng họ thấy ông chủ đã bước xuống liền ngồi im quan sát tình huống.
Một dáng người trẻ tuổi lịch lãm sát khí đùng đùng khoanh tay, ánh mắt như nhả đạn nhìn cô
Hải My lúc này kí ức ùa đến, cô tay đưa lên miệng giật thốt
Là anh? Lúc này anh mới nhìn kĩ – Thì ra là cô
Anh chạy xe kiểu gì vậy, có biết vừa rồi chút nữa là gây tai nạn không, lần trước là anh cứu tôi, tôi man ơn nhưng lần này sao lại chạy xe không cẩn thận vậy?
Bèo nước gặp nhau không cần mang ơn, muốn bao nhiêu tiền nói đi?
Hứa Minh không có kiên nhẫn với người ngoài, anh cũng đã quên chuyện lần trước nên càng mất kiên nhẫn hơn trước những chuyện nhỏ chỉ cần vung tiền là được. Anh ném một sấp tiền đặt lên mũi xe taxi rồi nhìn cô
Anh! tôi không cần tiền?
“Thế cô muốn gì, nói lẹ ra, tôi rất bận, không có thời gian ở đây đôi co, lắm lời”
Đã nghĩ ra chưa? Hứa Minh khàn giọng kiên nhẫn lặp lại
Cô chau mày… Tôi muốn anh xin lỗi
Vệ sĩ La chúng ta có nên ra đó xem sao không? Một trong những vệ sĩ lực lượng theo bảo vệ Hứa Minh hỏi.
Vệ sĩ La là người bên công an phục vệ là người nổi trội nhất được Hứa Hàn dùng tiền để mắt gài bên cạnh con trai ông nhưng ông ta lại một chân đạp hai thuyền sớm đã chuyển mũi nhập phe Hứa Minh – Lâm Nề đừng nôn nao, ngồi im chờ lệnh
Hứa Minh khuôn miệng rũ xuống ánh mắt hếch lên nhìn cô anh quăng cọc tiền lên trời xem như là bồi thường,nhận hay không là tùy vào cô – Đủ chưa, nếu chưa đủ thì chưa nói xong cổ áo của anh đã bị Phùng Hải My lao vào nắm nhăn lại – Anh nghĩ tiền thì ai cũng cần sao, anh nghĩ có tiền là có thể giải quyết hết tất cả chuyện trên xã hội này hay sao?
Vệ sĩ nhanh chóng tháo dây an toàn mở cửa bước ra hết ai sau bốn cánh cửa nhưng Hứa Minh lại liếc họ một cái,ngón tay ra hiệu không được lại gần.
Ai nói với cô tiền bạc không thể giải quyết được vấn đề, tiền bạc nó giống như con dao chỉ cần có tiền nó có thể gọt dũa những thứ không có thể thành có thể. Thấy cô câm nín anh càng thêm tự đắt đẩy cô ra mở cửa xe vọt đi.
Phùng Hải My nắm tay chặt rồi rõ lên đầu mình một cái cho tỉnh không thể ngờ người này người mà cô từng nghĩ là chàng trai tốt hóa ra đã lầm to bớt mơ mộng tỉnh mộng đỡ hoang moang là đúng thật mà: cô vò đầu nghiến răng trở về xe tiếp tục lên đường ngấu nghiến bức bối,khi đến Đoạn đường số 9* Thụy Lâm – Lúc nãy bác có bị thương ở đâu không. Bác tài cười lắc đầu Phùng Hải My yên đã tâm phần nào.
Tập đoàn lớn cao chọc trời thị hiện chiếc xe dừng ở trước cổng.Vừa bước xuống quay người lại liền gặp một đám phóng viên xong ra bao vây, hóa ra là họ đang săn tin từ một nhân vật nổi tiếng nào đó, bóng dáng người được đám phóng viên nhà báo bu lấy đã để cô thấy mặt, người đó vậy mà lại người mà cô vừa gặp ” Là anh ấy “
Cả hai cay như ớt một lần nữa chạm mắt tại cửa chính tập đoàn, cô đưa tay chỉ thẳng mặt anh.Hai tên vệ sĩ ở phía sau bốn mắt nhìn nhau xích xích lại gần – lần đầu tôi thấy có người dám chỉ thẳng mặt vào cậu Hứa, lúc nãy còn dám túm cổ áo cậu nữa,chán sống rồi.
Cô chưa nói, anh đã cau mặt nói trước
Bám dai? Hứa Minh vuốt tóc biểu cảm có sự chán ghét khinh thường
Tôi đến đây để phóng vấn ở cty này: Cô nhếch mày nói thêm* Ai bám theo anh chứ, anh mất bệnh ảo tưởng nặng ư?
Nghe đến đây anh nở một nụ cười dị trong lòng tay vỗ nhẹ lên vai cô nhưng miệng chỉ thốt ra ba chữ “chúc mai mắn”
Không nghĩ nhiều Phùng Hải My tiếp tục mang theo Cv nộp lên phòng tuyển chọn.Còn cậu thì nghênh ngang được một đoàn ban lãnh đạo tập đoàn từ quản lí đến quản lí cấp cao hộ tống thẳng lên phòng hội đồng quản trị nơi đang có cuộc họp báo
* Vệ sĩ oai duệ mở cửa * Ánh đèn Les máy ảnh không ngừng rọi soi khắp người Hứa Minh
Chủ Tịch Hứa cười một cách đắt ý, ông đẩy ghế ra đứng lên trước toàn thể tuyên bố – Hứa Minh con tôi là người được Đổng Sự Trưởng chọn và đủ tư cách nối tiếp cơ nghiệp tập đoàn với cổ phần trong tay 45% đồng thời cũng là người tiếp quản Chức CEO trong hôm nay mong mọi người giúp đỡ nó nhiều hơn.
” tràng pháo tay ồ ạt vang lên ” Tốt lắm, tốt lắm
Anh Hai à? anh nói Hứa Minh tiếp quản tập đoàn có lẽ hơi sớm rồi đấy! Nghe được câu này không khí trong phòng họp bắt đầu lắng xuống.
Chủ tịch Hứa sụ mặt hai tay chống lên bàn nhìn về Hứa Liêm em trai ông. Một lão đầu ham muốn quyền lực tối cao, những tai ương trong gia tộc điều là do ông âm thầm bài trò,dựng chuyện nội bộ.
Cổ đông Hứa, ông lại có ý kiến gì?
Hứa liêm cười quái đấu mắt với ông miệng đầy kiêu căng – Anh đừng quên Hứa Gia Hào cũng đang nắm trong tay 10% cổ phần đấy.
Chủ tịch Hứa cười lớn…. 10% thì làm được gì nào?
Kịch chưa hạ màn anh à, cổ phần của ba vẫn nắm trong tay chưa quyết định anh cũng đừng vội đắt ý quá, kẻo lại té đau.
Không khí căng thẳng đến tột đột các cổ đông không còn lạ lẫm với việc đấu đá của gia tộc dụng quyền của nhà họ Hứa nhưng không ai dám lên tiếng xen vào.
Vốn Hứa Hàn cũng tham quyền lực, muốn diệt Hứa Minh, nhưng không thể muốn hành động lộ liễu,vì ông phải tiêu diệt người em trai cáo già này trước, không để Hứa Liêm làm mối hoạn cản trở ông sau này.Hứa Minh là người được chọn kế thừa từ bé ông không thể làm gì khác ngoài việc sói núp hang đợi mồi.Triệu tiêu từ từ các mối đe dọa, sau cùng sẽ là đứa con trai này của ông.
Hứa Minh mang khí chất của thủ lĩnh đầu đàn đứng trước hội đồng quản trị anh ngồi xuống ghế tay chỉnh miro – Chào các vị tôi Hứa Minh Giám đốc điều hành tiếp quản tập đoàn Phát Lợi Thụy Lâm từ hôm nay tôi sẽ thiết lập lại dàn cổ đông cty tuyệt nhiên không cho rùi nhạn bay vào phá hoại cơ ngơi, ngày càng đưa Phát Lợi lên tầm cao.Người không có cửa thì mãi mãi vẫn không có cửa cảm ơn! Câu nói ngắn gọn găng đe đá xéo nhìn về hai cha con Hứa Liêm và Hứa Gia Hào
Hứa Minh lại chuyển mắt xuống các cấp lãnh đạo Giám Đốc Trương tôi muốn ông trong hôm nay phải nộp hết các hóa đơn chứng từ, các bản báo cáo hạn mục của tập đoàn Phát Lợi Thụy Lâm hết cho tôi
Quản lí Trần, quản lí bộ phận HR, anh sớm cho tôi một cái file báo cáo công việc và các file báo cáo đề xuất của những sản phẩm trong giai đoạn thử nghiệm ra thì trường mau chóng nộp cho tôi
Giám đốc Trương rụt rè trả lời đầy lấp vấp – Rrrr, rõ, tôi sẽ làm ngay
Quản lí Trần không ngừng liếm môi, từ lúc bắt đầu cuộc họp tới giờ anh đã uống hết hai chai nước suối trên bàn hợp – Dạ, được
” Tốt ” tan hợp,anh không cho ai chút mặc mũi, về tới đã bắt đầu chiến dịch càn quét gấp rút