Huynh Trưởng

Chương 17



Trước khi đi ra ngoài Tân Tử Trạc xác nhận lại địa chỉ lần nữa.

Cậu ở trên mạng tìm được cái này —— phòng tư vấn tâm lý. Đầu năm nay bác sĩ tâm lý cũng xem như là một nghề tương đối mới mẻ, người trong nước cũng không có thói quen đi tìm bác sĩ tâm lý trò chuyện, bọn họ cảm thấy nếu là bác sĩ, như vậy chính là chữa bệnh. Bác sĩ tâm lý chính là chữa bệnh tâm thần, có ai sẽ thừa nhận bản thân bị bệnh tâm thần đây?

Tân Tử Trạc kỳ thật cũng không hiểu lắm, nhưng cậu cảm giác mình rất mê mang, cần tìm người nói chuyện.

Về chuyện gia đình, về chuyện đồng tính luyến… Nhưng cậu không thể mở miệng với bạn bè cùng lứa, cho dù là Hạo Dật cậu cũng không cách nào chia sẻ một phần sâu trong nội tâm này.

Vị trí phòng tư vấn cũng không vắng vẻ, nhưng xa hơn so với những bệnh viện lớn khác, bởi vì là phòng khám tư nhân nên Tân Tử Trạc hơi tốn thời gian mới tìm được khu phố ở một nơi cũng không náo nhiệt.

Tân Tử Trạc đứng ở cửa do dự một lát mới đẩy cửa đi vào.

Bên trong phòng khám rất sạch sẽ, trên tường cửa dán giấy phép, ngồi phía sau bàn là một cô gái trẻ tuổi. Cô ngẩng đầu lên nhìn thấy gương mặt Tân Tử Trạc, nhiệt tình cười hỏi: “Xin chào… Anh có chỗ nào không khỏe sao?”

Tân Tử Trạc nhìn qua bài trí ở tầng một, không giống phòng khám bệnh bình thường, lúc này có chút hoài nghi mình tìm nhầm chỗ: “A, tôi thấy ở trên mạng… Phòng tư vấn tâm lý của bác sĩ Thương ở đây phải không?”

Cô gái gật gật đầu: “Anh tới tìm bác sĩ tâm lý? Ở tầng trên ạ, bác sĩ Thương  mới đi ra ngoài ăn cơm, sẽ trở lại ngay.” Nói xong cô đứng lên dẫn Tân Tử Trạc đi lên tầng trên, nói với một y tá ở trong phòng nhỏ bên cạnh: “Em dẫn người đi lên, chị trông hộ em một lát nha!”

Y tá trong phòng miệng vẫn đang nhai cơm, hàm hồ ừ hai tiếng.

Tân Tử Trạc hiếu kỳ nhìn xung quanh, hỏi: “Nơi này cũng bao gồm cả phòng khám bình thường sao?”

Cô gái cũng rất thích tám chuyện, lúc này liền bắt đầu nói: “Nói đúng hơn là kiêm cả tư vấn tâm lý a! Bác sĩ Thương  học cả tâm lý và nội khoa, nhưng anh ấy nói thích tâm lý… Cậu xem chúng tôi ở loại địa phương nhỏ thế này, chỉ làm tư vấn làm sao đủ cơm ăn nha, thế là mở cùng nhau…”

Cô rót cốc nước cho Tân Tử Trạc, kêu cậu ngồi xuống sô pha cho thoải mái, bác sĩ Thương rất nhanh sẽ về.

Tầng hai này càng giống như một văn phòng nhỏ, Tân Tử Trạc cũng không uống nước, hai tay đan vào nhau có chút khẩn trương, cậu không biết nên bắt đầu nói từ đâu, cũng không biết đến cùng là mình muốn hỏi cái gì.

Hơn mười phút sau bác sĩ Thương trở lại, là một người đàn ông trẻ hơn so với tưởng tượng của Tân Tử Trạc, khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, trên mặt còn chưa xuất hiện nếp nhăn rõ ràng, đeo một đôi kính, cả người tản ra khí tức ôn hòa nhã nhặn.

“Xin chào, cậu đợi đã lâu chưa?”

Tân Tử Trạc đứng lên lại bị bác sĩ Thương cười kêu ngồi xuống, tự mình cũng ngồi vào sô pha đối diện với Tân Tử Trạc: “Không cần khẩn trương, chúng ta hàn huyên một chút đi.”

Có lẽ bởi vì đối phương không phải người mình quen biết, cũng không biết rõ về mình, Tân Tử Trạc bắt đầu nói thẳng vào vấn đề của mình khá dễ dàng: “Là như vậy, năm nay em vừa mới trưởng thành, hoàn cảnh gia đình không tốt lắm, cha mất sớm, mẹ em… Nói như thế nào đây, không có trách nhiệm, hai năm trước tái hôn đã rời đi không còn ở chung.”

Bác sĩ Thương không ngắt đoạn cậu, khẽ gật đầu ý bảo cậu nói tiếp.

“Em có một người anh trai không phải ruột thịt, anh ấy không có cha mẹ, vì vậy có thể coi như là… Lúc trước cha mẹ em đã nhận nuôi nhưng không có tên trên hộ khẩu. Trước kia quan hệ chúng em rất tốt, về sau vẫn luôn là anh ấy kiếm tiền lo cho em… À, mẹ em cũng có chu cấp tiền, nhưng rất ít… Không đủ dùng.”

“Cách đây một khoảng thời gian… Em phát hiện anh trai thích em.”

“Không phải là tình cảm anh em, là tình yêu giữa hai người.”

“Vậy nên bây giờ em có chút mê mang… Không biết nên giải quyết mối quan hệ này như thế nào.”

Bác sĩ Thương đương nhiên không cảm thấy kinh ngạc, nếu không muốn nói là mẫu gia đình này cùng vấn đề tình cảm chỉ là chuyện nhỏ, cũng không phải vấn đề nghiêm trọng về phương diện tinh thần, chẳng qua là cần một ít ý kiến cùng lời khuyên mà thôi.

Bác sĩ Thương mở miệng hỏi: “Vậy cậu thấy chuyện đồng tính luyến ái thế nào?”

Tân Tử Trạc suy nghĩ một chút: “Không thấy gì đặc biệt, chẳng qua đối tượng yêu thích là nam, không có gì sai cả.”

Bác sĩ Thương nhẹ gật đầu: “Trong thành phố này người có nhận thức rõ ràng về đồng tính cũng không nhiều… Tôi vẫn muốn nhắc lại một lần, đồng tính luyến ái không phải là bệnh, là một loại tính hướng bình thường.”

Đang lúc Tân Tử Trạc cho rằng bác sĩ Thương sẽ tiếp tục thảo luận vấn đề liên quan đến đồng tính luyến, không nghĩ tới bác sĩ Thương đột nhiên thay đổi chủ đề: “Có thể miêu tả qua cho tôi về cha mẹ cậu được không?”

Tân Tử Trạc kể đúng sự thật, nói thật kí ức của cậu về cha đã rất mỏng manh, đến gương mặt hình dáng cũng mơ mơ hồ hồ. Thời điểm nói đến mẹ, Tân Tử Trạc nói nhanh hơn.

Bác sĩ Thương nói: “Qua miêu tả của cậu, tôi cảm giác cậu đối với mẹ của mình hình như có chút bất mãn?”

Tân Tử Trạc gật đầu, thừa nhận vô cùng dứt khoát, đây rõ ràng là sự thật: “Đúng vậy… Em cảm thấy bởi vì ấn tượng về mẹ đã khiến em trở nên e ngại chuyện tình yêu với hôn nhân.”

“Trước tiên tôi muốn xác nhận một điều… Cậu nói về tình yêu với hôn nhân, là chỉ cùng nữ giới sao? Hay còn bao gồm cả nam giới?”

Nghe được vấn đề này, Tân Tử Trạc bỗng chốc sửng sốt, chậm rãi nói: “Là cùng nữ giới. Về phần nam giới… Trước kia cho tới bây giờ em chưa từng nghĩ qua.”

Bác sĩ Thương gật đầu, suy tư gì đó, Tân Tử Trạc có chút thiếu kiên nhẫn truy hỏi: “Anh có nghĩ… Em là người đồng tính không?”

“Cái này khó mà nói được, năm nay cậu mười tám đúng không? Bình thường có hành vi thủ dâm không? Đối tượng có bao giờ là nam hay chỉ là nữ giới?”

Tân Tử Trạc sửng sốt: “Từng có, nhưng rất ít. Về phần đối tượng… là nữ giới.”

“Như vậy cậu không phải đồng tính luyến, đồng tính sẽ không sinh ra tình yêu hay ham muốn với người khác phái. Nguyên nhân cậu sợ hãi hôn nhân chỉ là do ảnh hưởng từ người mẹ cùng với hoàn cảnh gia đình, còn có cuộc sống khó khăn và cảm giác không an toàn.”

“A…”

Bác sĩ Thương lại nói tiếp: “Nhưng đương nhiên, điều này cũng không có nghĩa cậu là thuần túy yêu người khác phái, cậu nên biết rằng thế giới này có tồn tại người song tính luyến… Cậu từng xem GV hay tranh ảnh tương tự chưa?”

Tân Tử Trạc nghĩ đến lúc trước bản thân trong quá trình tìm hiểu có thấy một ít hình ảnh, hậu tri hậu giác phát hiện mình chưa bao giờ cảm thấy phản cảm, thậm chí còn có thể cảm nhận một ít “Hưng phấn”.

Nghe cậu nói rõ như thế, bác sĩ Thương gật đầu: “Ở đây có lẽ không thích hợp lắm, tôi đề xuất cậu về nhà thử một chút. Xem thân thể mình có phải đều phản ứng với cả nam và nữ hay không. Nếu như giữa cả hai không có khác biệt rõ ràng, như vậy cậu hẳn là song tính luyến.”

“Còn về phần sợ hãi hôn nhân, chuyện này không phải vấn đề có thể giải quyết trong chốc lát, điều này cần đối phương là người cậu có thể tin cậy, tính cách hoàn toàn bất đồng với mẹ của cậu, hơn nữa cần phải ở chung lâu dài mới có thể đạt hiệu quả. Đương nhiên, chính cậu cũng phải có thái độ tích cực, tín nhiệm đối phương mới được. Tôi cảm thấy tình trạng hiện tại của cậu không nghiêm trọng lắm, hơn nữa tuổi còn nhỏ, tương lai trôi qua vài năm kinh nghiệm sẽ tăng lên, rất nhiều chuyện đều sẽ thay đổi.”

Tân Tử Trạc cúi đầu, suy nghĩ một mảnh hỗn loạn, một lúc lâu mới mở miệng hỏi: “Em… Em đã từng, không, cho đến bây giờ em vẫn muốn sống chung với anh trai. Em cảm thấy mong muốn của em là, nếu cả hai đều không có người yêu, cũng không kết hôn, thì sẽ lấy thân phận anh em sống cùng nhau, giống như bây giờ.”

“Nhưng mà cậu ta không cách nào coi cậu là anh em, cho nên quan hệ bây giờ giữa hai người rất khó xử, đúng không?”

Tân Tử Trạc gật gật đầu.

Bác sĩ Thương đứng dậy rót một cốc nước, trở lại ghế ngồi: “Thật đáng tiếc, tôi không có cách nào chi phối ý nghĩ của anh trai cậu. Tình yêu là thứ rất khó miêu tả, tôi không biết cậu ta vì sao lại yêu cậu, nhưng nếu như tình cảm của cậu ta đối với cậu là yêu, vậy thì mong muốn lấy thân phận anh em ở chung rất khó thực hiện, hai người các cậu có lẽ sẽ rất lúng túng.”

Tân Tử Trạc biết rõ điểm này, nhưng để Lư Hoằng tách ra khỏi mình, cậu cũng thật sự không muốn.

“Cậu có từng cân nhắc qua không, cậu đối với cậu ta cố chấp như vậy, có khi nào chỉ là vì áy náy hay cảm kích thôi? Ví dụ nếu như cậu ta không ở trong trường hợp cha mẹ của cậu không có ở đây mà chăm sóc cho cậu.”

Lần này Tân Tử Trạc kiên định lắc đầu: “Không, em xác thực rất cảm kích, nhưng không chỉ là bởi vì như vậy.”

Cậu biết một biện pháp có khả năng giải quyết, đã ở ngay bên miệng sắp thoát ra, nhưng Tân Tử Trạc rồi lại chần chừ không dám nói.

“Thoạt nhìn cậu cũng không có vẻ khó chịu với tình cảm của anh trai mình, mà cậu với anh trai cậu cũng không có liên hệ máu mủ, như lời cậu nói thậm chí trên sổ hộ khẩu hai người cũng không có quan hệ người thân, chỉ tự gọi nhau là anh em mà thôi.” Bác sĩ Thương nói ra giúp cậu, “Tôi cũng không phải đề nghị, chẳng qua là phân tích giúp cậu—— nếu như cậu cân nhắc cùng anh trai phát triển quan hệ trở thành người yêu, từ góc độ luân lý mà nói cái này không có bất kỳ vấn đề gì không ổn.”

Tân Tử Trạc vẫn cảm thấy có một vấp nhỏ không vượt qua được. Cậu không muốn kết hôn cùng với phụ nữ, chỉ muốn cùng Lư Hoằng ở chung một chỗ, kỳ thật là quan hệ gì cũng không sao cả, chẳng qua chỉ cảm thấy —— bọn họ vẫn luôn là anh em, làm sao có thể yêu nhau đây?

Có thể nói là *bàng quan giả thanh, đương cục giả mê, vừa nghe bác sĩ Thương nói như vậy, Tân Tử Trạc thế nhưng đã cảm thấy thông suốt rất nhiều.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.