Edit: Bướm Giang Hồ
Giữa người với người chung sống luôn rất huyền diệu, trước một khắc có lẽ vẫn là cừu địch gặp mặt hết sức đỏ mắt, sau một khắc liền chung sống hòa hợp, giống như bằng hữu chí giao, biến hóa tốc độ làm cho người ta thật không ngờ được.
Trên đường trở về, mọi người tốc độ rõ ràng chậm lại, cũng có nhiều thời gian tán gẫu hơn.
Tiếu Tuyệt vẫn kiên trì chăm sóc Ngô Tử Cách, là đau lòng, cũng là trách nhiệm, mới đầu nàng băng bó bôi thuốc chân tay còn rất vụng về, nhưng làm mấy lần, liền càng thêm thuần thục, mà vết thương của Ngô Tử Cách cũng khôi phục rất nhanh, khiến nụ cười Tiếu Tuyệt càng ngày càng rực rỡ.
Có lẽ thật sự là bởi vì ân cứu mạng, Tiểu Tuyệt đối với Ngô Tử Cách không còn thành kiến, thời điểm băng bó, liền cũng tán dóc vài câu, thỉnh thoảng nhắc tới một vài chuyện,Tiếu Tuyệt rất kinh ngạc phát hiện, hai người hình như có rất nhiều điểm chung, đều thích đọc sách, hơn nữa còn là nhiều thể loại, đều thích thổi sáo, đối với âm luật đều tinh thông không phân biệt được cao thấp,…… Mấy ngày chung sống, Tiếu Tuyệt đã cảm thấy, mình trước kia thật rất ngu, thế nhưng lại đối với một người như vậy có thành kiến, bọn họ ăn ý như vậy, có rất nhiều chuyện nói không hết……
Mười sáu năm, Tiếu Tuyệt cơ hồ không chung sống với nam nhân khác như vậy, rất nhiều cảm thụ mới lạ làm cho nàng rất hưng phấn, tâm tình càng thêm kích động, hai người cơ hồ vừa có thời gian liền ở chung một chỗ.
“Tử cách, này, cái này cho ngươi ăn.” Lúc này mọi người đã đến một trấn nhỏ phồn hoa, mấy người chia nhau đi mua đồ, Tiếu Tuyệt mới vừa mua mấy quả táo, liền cười đưa cho Ngô Tử Cách một quả.
Ngô Tử Cách nhận lấy, lấy ra khăn tay cẩn thận xoa xoa, sau đó lần nữa đưa tới trước mặt Tiếu Tuyệt, mang theo nụ cười cưng chiều nói: “Cùng ngươi đổi……”
Ánh mặt trời chiếu xuống, Tiếu Tuyệt hơi nheo mắt lại, nhìn Ngô Tử Cách, trong nháy mắt kia, nàng cảm thấy tim của mình bị tràn đầy ngọt ngào, có một loại cảm giác hạnh phúc, “Được rồi, xem ngươi có thành ý như vậy, liền miễn cưỡng đổi với ngươi.” Tiếu Tuyệt nghịch ngợm nói, sau đó còn vừa nói, vừa lấy ra một quả táo khác, một tay đưa tới, một tay nhận lấy, nụ cười ở khóe miệng kia sao lại có chút ngượng ngùng, sao lại có chút xíu ngọt ngào……
Trong lúc trao đổi, đầu ngón tay lạnh lùng chạm được bàn tay ấm áp, chợt lùi bước, sau đó bàn tay xinh đẹp đỏ ửng lên đến cả khuôn mặt.
“Tiếu nhi, ngươi thật đẹp.” Ngô Tử Cách không tự kìm hãm được nói ra, ánh mắt mê nhìn nữ nhân trước mặt, đây là nữ nhân đẹp nhất cả đời này hắn gặp qua, phong tình vạn chủng, để cho hắn mê luyến nụ cười mà không thể tự kềm chế.
“Ghét……” Nhẹ nhàng quát lớn giống như là người tình lẩm bẩm, nàng biết nàng rất đẹp, cũng là lần đầu tiên có cảm giác ngượng ngùng khi người khác tán dương.
“Ha ha, ghét chỗ nào, ngươi chán ghét ta thật sao?” Ngô Tử Cách tiến lên một bước, hơi cúi đầu, Tiếu Tuyệt thân hình thon dài nhưng vẫn kém hắn rất nhiều, khoảng cách gần như vậy, để cho hắn có loại kích động muốn ôm nàng vào lòng……
“…… Ngươi, ngươi……” Tiếu Tuyệt ngươi ngươi nói không được, muốn nói ghét, lại sợ hắn tin là thật, muốn nói không ghét, lại có chút không nói ra miệng, có chút nóng nảy, sau đó chợt giương mắt, đối mặt ánh mắt thiết tha của nam nhân……
Truyện chỉ được đăng duy nhất tại: diendanlequydon.com
Một nháy mắt kia, nàng hiểu nàng là nàng muốn gì, nàng thích nam nhân trước mặt này, mười sáu năm chỉ có một người nam nhân duy nhất khiến cho nàng có nhiều bận tâm như vậy.
“Tử cách, ngươi thích ta sao?” Trong thoáng chốc, Tiếu Tuyệt nghe được chính mình hỏi, sau đó liền thấy được ánh mắt kinh ngạc và vẻ mặt kinh ngạc của nam nhân.
Hắn không thích mình sao? Tiểu Tuyệt không khỏi nghĩ đến, vẻ mặt bởi vì suy đoán cuả mình mà trở lên khó coi.
“Ta, ta……” Lần này đến lượt Ngô Tử Cách nói không ra lời, thích nàng ư, thích nàng ư, hắn đương nhiên thích, vô luận bởi vì nguyên nhân gì, hắn cũng sẽ không nói ra lời không thích nàng a……
“Ta dĩ nhiên thích ngươi, nhưng là, thân phận của ta, ta không xứng với ngươi!” Ngô Tử Cách cắn răng nói, u ám trong ánh mắt của có đè nén đau khổ.
“Không, đừng nói lời như vậy, thân phận với cả không thân phận gì, ta không nghĩ là ngươi lại cổ hủ như vậy đó!” Tiếu Tuyệt mất hứng phản bác, nàng cho là hắn hiểu được nàng, không nghĩ vào thời điểm này hắn sẽ nói ra lời như vậy đấy……
“Đừng nóng giận, ta không quan tâm, nhưng người khác quan tâm, bọn họ sẽ nói ngươi, ta sợ ngươi, không vui……” Vẻ mặt Ngô Tử Cách hình như càng khổ sở hơn.
“Ngu ngốc, ta không quan tâm người khác nói cái gì, chỉ cần ngươi, chỉ cần ngươi yêu ta, là tốt rồi.” Cuối cùng nửa câu sau, Tiếu Tuyệt có chút ngượng ngùng khẽ cúi đầu, nàng căn bản là quan tâm này rất nhiều, nàng nghĩ nam nhân này cũng thích nàng là tốt rồi……
Tiếu Tuyệt ngượng ngùng cúi đầu, cho nên bỏ lỡ ánh mắt nam nhân này trở phức tạp….
“Tiếu nhi, ta dĩ nhiên thích ngươi, thích ngươi thật lâu thật lâu, ta làm sao có thể lại không thích còn ngươi……” Thanh âm Ngô Tử Cách rất thấp rất thấp, mang theo một tia hư ảo mê man, không biết nghĩ tới điều gì, trong ánh mắt vẫn luôn ôn hòa nhiều hơn một chút trống rỗng.
Nghe được Ngô Tử cách trả lời khẳng định, nụ cười Tiếu Tuyệt càng thêm ngọt ngào.
Truyện chỉ được đăng duy nhất tại: diendanlequydon.com……
Cách Ma Thần điện còn có ba ngày lộ trình, không khí trong đội ngũ lại càng ngày càng khẩn trương, cơ hồ tất cả đều như thế.
“Ta cuối cùng cảm thấy là lạ.” Lúc nghỉ ngơi, Tiếu Tuyệt cùng Ngô Tử Cách ở chung một chỗ, nhỏ giọng nói ra cảm thụ của mình.
“Đừng nghĩ nhiều như vậy, không có chuyện gì.” Hắn đương nhiên cũng biết không khí không đúng, hơn nữa không đúng nguyên nhân hắn cũng hiểu, những người này…… Ha ha, hắn chỉ có thể nói, Tiếu Tuyệt sức quyến rũ thật rất lớn rồi, có lẽ chỉ có nàng là không rõ ràng thôi.
“Thật không có chuyện gì sao, vậy cũng tốt, ta tin tưởng ngươi.” Mặc dù cảm thấy rất lạ, nhưng nếu Ngô Tử Cách nói không có việc gì, vậy thì sẽ là không sao, nàng tin tưởng hắn.
Nghe được Tiếu Tuyệt đơn thuần tin tưởng, Ngô Tử cCách ánh mắt chợt lóe, sau đó tay nhẹ nhàng nắm tay nhỏ bé của Tiếu Tuyệt, nhẹ nhàng nói: “Tiếu nhi, ta thích ngươi, thật thích ngươi, tin tưởng ta.”
“Uh, ta tin tưởng ngươi!”
Một bên, có lẽ không nghe được Tiếu Tuyệt và Ngô Tử Cách đang nói cái gì, nhưng là nét mặt kia động tác kia, bọn họ không cần hỏi cũng có thể cảm thấy ở giữa hai người bọn họ có vấn đề… Ngọt ngào và ràng buộc.
Phịch một tiếng, là thanh âm quả đấm đánh nát cây khô, Tàn Huyết một quyền đánh bể một thân cây, chỗ ngón tay rỉ ra máu đỏ tươi, hết sức chói mắt.
Tiếu Tuyệt kinh hoảng nhìn sang, không hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
“Đủ rồi, chúng ta lên đường!” Tàn Huyết nói xong liền dắt ngựa, xoay người lên ngựa xông ra ngoài.
Tại sao, tại sao, tại sao mỗi lần đều không phải là hắn, hắn thật hận, thật hối hận! Thấy bộ dạng hai người kia, hắn cơ hồ ghen tỵ muốn nổi điên, hắn không dám bảo đảm, nếu tiếp tục nhìn, hắn rốt cuộc có thể nổi điên giết chết tên nam nhân kia!
Trong lòng Tàn Huyết điên cuồng kêu gào……
Ba ngày còn lại, đội ngũ như cũ duy trì trầm mặc cao độ, không có ai tùy tiện nói chuyện, Thanh Long hộ pháp thỉnh thoảng sẽ lắc đầu thở dài, thỉnh thoảng sẽ lo lắng nhìn mấy người Tiếu Tuyệt, lại cũng không nói gì, Tàn Huyết cơ hồ là một câu nói cũng không có nói qua, chỉ là duy trì khoảng cách nhất định với đội ngũ.
TIếu Tuyệt nghi hoặc nhưng cũng không hỏi nhiều, Ngô Tử Cách bảo vệ ở sau lưng Tiếu Tuyệt, lạnh lùng nhận lấy ánh mắt không thiện ý của mọi người, sau đó càng thêm càn rỡ trong một lần nghỉ ngơi, nhẹ nhàng hôn lên môi Tiếu Tuyệt, rất nhẹ rất nhẹ đụng chạm, Tiếu Tuyệt thậm chí cũng không có cảm giác khác thường gì, đối với những người khác mà nói, cũng là cực độ khiêu khích!
Đang trong không khí này, thì rốt cuộc mọi người cũng trở lại Ma Thần điện!