Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 42: Mượn lực



– Phỏng chừng lúc đầu, ít nhất có một vị nhị giai Kiếm Sư tham gia việc này.

Bên ngoài Hôi sắc sâm lâm, liên minh bốn đế quốc bên trong một cái lều lớn, đại biểu của Đức Chí đế quốc vẻ mặt ngưng trọng nói.

Đại biểu của Tầm Phong đế quốc vẻ mặt có chút phẫn nộ, bởi vì vừa rồi họ vừa được bẩm báo, tên ăn trộm vô sỉ không ngờ đã giết chết của bổn quốc một vị Kiếm Sư! Vốn là, ngày hôm qua nghe nói Đức Chí đế quốc Trảm Nham Kiếm Sư bị giết chết, bọn họ có chút cảm giác vui sướng khi người ta gặp họa. Dù sao Trảm Nham Kiếm Sư của Đức Chí đế quốc có khả năng tấn chức tam giai Kiếm Sư cường giả, cao thủ của các quốc gia khác, tự nhiên là chết càng nhiều càng tốt, bất quá lúc này sự việc này lại phát sinh lên chính mình, Tầm Phong đế quốc bây giờ mới hiểu vì sao Đức Chí đế quốc tức giận như thế.

Kiếm Sư a, là tài sản quý giá cỡ nào. Một nền văn minh tam cấp, có thể có ba mươi vị Kiếm Sư tọa trấn, tuyệt đối có thế kiêu ngạo trước các nước khác, cao thủ bực này mà chết đi một người, thực lực tương ứng của một nước sẽ yếu đi trông thấy, ai mà không tiếc cho được?

– Xem ra, kế hoạch của chúng ta phải thay đổi một chút.

Người của Lạp Đinh đế quốc hiển nhiên nhận ra uy hiếp, chỉ chỉ vào bản đồ nói:

– Đối phương có một vị nhị giai Kiếm Sư gia nhập, độ nguy hiểm đã lên cao hơn! Vì để an toàn, nhất giai Kiếm Sư của chúng ta không thể một mình hành động, phải hai người một tổ, cứ như vậy khi gặp được địch nhân, ít nhất có thể có một ít chiến lực, có thể kéo dài đến khi người của chúng ta chạy đến cứu viện.

Kiếm Sư Đức Chí đế quốc gật gật đầu, là một cường quốc lâu đời, đại biểu của Đức Chí đế quốc hừ lạnh một tiếng:

– Trong nước đã phát ra tin tức, thủ tịch Kiếm Sư Lôi Nhĩ đại nhân đã lên đường, đồng hành cùng với hắn, còn có tam giai Kiếm Sư Mạt Khắc. Chờ bọn họ đến, đừng nói là nhị giai mà dù là tam giai Kiếm Sư, hết thảy đều phải chết. Đắc tội với Đức Chí đế quốc chúng ta, hừ hừ………..

Tầm Phong đế quốc cùng với đại biểu các đế quốc tuy rằng cảm thấy Kiếm Sư của Đức Chí đế quốc ngôn ngữ mười phần kiêu ngạo, dù sao Đức Chí đế quốc có thực lực đứng đầu trong bốn nước, trong nước hiện có hai mươi bốn vị Kiếm Sư, trong đó có hai vị tam giai cường giả. Thực lực của họ không chỉ mạnh hơn Tử Vân đế quốc gấp đôi, bởi vậy bọn họ đích xác có quyền để kiêu ngạo.

La Mạn kiếm sư nhìn đại biểu của Đức Chí đế quốc liếc mắt một cái, trầm ngâm không nói gì.

Kỳ thật, từ ngày hôm qua nhất giai Kiếm Sư Hàn Bích đem tin tức Trảm Nham đã chết bẩm báo lại, hắn cả người trầm mặc xuống, hơn nữa cả ngày, tựa hồ vì một sự tình gì đó mà do dự.

Người của tam đại đế quốc nhìn vẻ mặt của hắn, trong lòng âm thầm khinh thường, Tử Vân đế quốc chính là trong tứ đại đế quốc thế lực yếu nhất, nếu không có bọn họ phái đại biểu là Kiếm Sư công hội đương chức La Mạn kiếm sư, khẳng định không thể tránh khỏi bị tam quốc đại biểu châm chọc khiêu khích. Lúc này bọn họ nhìn ra, La Mạn kiếm sư sở dĩ vẻ mặt do dự, khẳng định là sợ hãi, dù sao một cái Tử Vân đế quốc nho nhỏ, tổng cộng với tám vị Kiếm Sư, chết đi một người, bọn họ tiêu hao không chịu nổi a.

Bất quá, nhìn lại đối phương thân phận là tam giai Kiếm Sư, Đức Chí đế quốc đại biểu vẫn có ý tứ tỏ ra tôn kính hỏi một câu:

– La Mạn Kiếm Sư các hạ, ngươi có cái gì muốn bổ sung sao?

La Mạn Kiếm Sư khẽ thở dài một hơi, một tay gõ gõ trên bàn, lấy động tác này để giảm bớt phiền não trong lòng.

– Làm sao vậy, La Mạn Kiếm Sư các hạ, ngươi đang có chuyện gì khó xử?

La Mạn Kiếm Sư lắc lắc đầu, há mồm chần chờ một lát, chung quy nói ra một câu khiến cho đại biểu tam quốc mừng rỡ không thôi:

– Ta quyết định, Tử Vân đế quốc buông bỏ nhiệm vụ tranh đoạt Long Đảm thảo lần này, không thể tham dự việc này nữa, cao cấp Kiếm Sĩ, Kiếm Sư của Tử Vân đế quốc chúng ta đều đã rút về hết, các quốc gia vô luận là ai đạt được Long Đảm thảo, đều cùng Tử Vân đế quốc chúng ta không có gì quan hệ.

Đại biểu của tam đại đế quốc nghe xong, nhất thời nhịn không được trong lòng mừng rỡ.

Phải biết rằng lần này tranh đoạt, Tử Vân đế quốc vẻn vẹn chỉ phái ra ba vị Kiếm Sư, trong đó La Mạn Kiếm Sư là đại biểu dẫn đầu, nhưng nói chân chính thì lên núi tìm lại là người của tam đại đế quốc, nếu không vì trước lúc nhận nhiệm vụ Tử Vân đế quốc xuất hiện thần điện, bọn họ chưa chắc đã cho phép Tử Vân đế quốc có mặt trong nhiêm vụ lần này.

Bây giờ thì tốt rồi, không ngờ hắn tự mình đưa ra yêu cầu rời khỏi, tam quốc đại biểu cầu còn không được liền gật đầu đáp ứng, không có chút ý tứ giữ lại.

La Mạn Kiếm Sư trong lòng thở dài một tiếng:

– Lạc hậu sẽ bị đánh, thực lực của nước mình yếu, tự nhiên không thể được người khác coi trọng. Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn

Vừa nghĩ, hắn bèn chắp tay nói:

– Như vậy, ta trước hết cáo từ, chúc mọi người may mắn.

– Ha ha, La Mạn Kiếm Sư các hạ đi thong thả, chúng ta sẽ không làm cho ngươi thất vọng.

– Đúng a, La Mạn Kiếm Sư ngươi có thể an tâm đi rồi.

La Mạn Kiếm Sư lắc lắc đầu.

Kỳ thật căn cứ vào lúc nhất giai Kiếm Sư Hàn Bích miêu tả hung thủ đánh chết Trảm Nham, hắn cũng đã mơ hồ đoán ra ngươi kia là ai.

Lâm Thành! Người mà vài ngày trước vừa thăng cấp nhất giai Kiếm Sư Lâm Thành!

Tuy rằng hắn chỉ để lộ ra thực lực của nhất giai, nhưng từ việc hắn nhẹ nhàng phát ra ba đạo kiếm khí của đấu khí trảm, xem ra tiểu tử này tuyệt đối không đơn giản. Tuy rằng vì hắn có thể đánh chết nhị giai Kiếm Sư Trảm Nham mà cảm thấy kinh ngạc, nhưng tưởng tượng sau lưng hắn có chỗ dựa vững chắc – lục cấp văn minh đệ nhất gia tộc Lâm gia, tựa hồ tất cả mọi việc cũng không đơn giản như tưởng tượng.

Hơn nữa, đây là một loại bảo bối đấu khí khó lường, tuy rằng chỉ đối với tứ giai kiếm sư trở xuống mới có tác dụng,nhưng có thế lực nào lại ngại gia tộc của chính mình quá nhiều Kiếm Sư kia chứ? Bởi vậy, hắn thậm chí hoài nghi việc này đã có bóng dáng mơ hồ của Hải Sâm đế quốc Lâm gia.

Bất luận là Lâm gia điều khiển việc này, hay Đức Chí đế quốc với mười tám vị Kiếm Sư, thì Tử Vân đế quốc yếu ớt cũng không có khả năng trêu chọc, bởi vậy, La Mạn Kiếm Sư sáng suốt lựa chọn tránh né, không muốn nhúng tay vào việc này.

Sự thật chứng minh, hành động của La Mạn Kiếm Sư không thể nghi ngờ là cực kỳ chính xác.

Giờ phút này, Lăng Vân đang cùng Lưu Ly tìm cách đột phá để đi ra ngoài

Bất quá đối phương có rất nhiều Kiếm Sư, chẳng những có liên mình ba nước có hai mươi ba mươi người, đi cùng bọn họ còn có Kiếm Sư tự do đạt gần đến bốn mươi, năm mươi người, hơn nữa thời gian cứ trôi qua, con số này sẽ càng tăng lên. Giống như chỉ trong một đêm, siêu cấp cao thủ Kiếm Sư của những quốc gia này toàn bộ trở nên rẻ như bèo.

– Đã là Kiếm Sư thứ tư!

Nhìn một người đột tử trong tay Lăng Vân, Lưu Ly hơi hơi cau đôi lông mày thanh tú.

Nàng tuyệt đối không phải vị lòng nhân từ, mà cảm giác được sự tình càng ngày càng khó giải quyết.

Đối với tất cả chuyện này, Lăng Vân một câu cũng chưa nói.

Làm một kiếm tu, sinh mệnh không quan tâm, chiến đấu không ngừng, bọn họ vĩnh viễn không bao giờ sợ hãi chiến đấu. Hơn nữa, liên tục chiến đấu với cường độ cao, kiếm khí trong cơ thể Lăng Vân được tôi luyện càng thêm sắc bén, đang lấy tốc độ cực nhanh mà hướng tới Tiên Thiên Đại Thừa cảnh giới, hiệu suất của chuyển biến cực nhanh, nhanh hơn là hắn bế quan gấp bốn, năm lần. Cứ theo như vậy, nhiều nhất ba, bốn ngày, thì trong cơ thể hắn kiếm khí có thể lột xác hoàn toàn, chính thức khôi phục tu vi lúc còn sống- Tiên Thiên Đại Thừa cảnh giới.

Bởi vậy, chiến đấu càng hung hiểm, hắn chẳng những không thấy phiền toái, mà ngược lại, càng lúc càng hưng phấn.

Tựa như ngày sau Lưu Ly có nói:

– Ngươi vĩnh viễn không thể giải thích được ý tưởng trong nội tâm của một kiếm tu thuần tuý!

Hiện giờ ý tưởng nội tâm của hắn chính là:

– Nếu như ở địa cầu, mấy chục người đều có tu vi là Tiên Thiên cao thủ, ngươi làm sao tìm được đây? Tài nguyên ở đây nhiều như vậy, nếu không tận dụng cho tốt, không phải là đáng tiếc lắm hay sao?

– Chúng ta đi Hắc Ám Mật Lâm( hắc ám rừng rậm), là bá chủ trong Hôi sắc chi sâm.

– Sao? Tứ giai ma thú?

Lưu Ly gật gật đầu.

Lăng Vân nhíu nhíu lại đôi mày, tứ giai ma thú, căn bản trước mắt bọn họ không có khả năng chống lại. Bất quá hắn biết, nữ tử trước mắt không phải là loại người không có đầu óc, bởi vậy cũng không nói lời nào.

Quả nhiên, Lưu Ly lại nói:

– Chúng ta xâm nhập vào lãnh địa của nó, do đó sẽ chọc nó tức giận, lúc này số người đuổi giết chúng ta đã lên đến hơn năm mươi tên Kiếm Sư, mượn đao giết người, bởi vậy, chúng ta sẽ mượn lực lượng của ma thú của Hôi sắc sâm lâm.

– Thuỷ triều ma thú?

Lưu Ly gật gật đầu.

Lăng Vân cũng gật gật đầu, hai người không nói thì nữa, nhắm thẳng hắc ám rừng rậm chạy đi.

Lúc này Kiếm Sư trong Hôi sắc sâm lâm đạt gần sáu mươi người, cơ hồ toàn bộ Kiếm Sư tinh anh của các quốc gia đều hội tụ, nếu lúc này thực sự thuỷ triều ma thú bạo phát, chỉ sợ tất cả các đế quốc sẽ nguyên khí đại thương.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.