Mèo Hoang Nhỏ Của Tam Hoàng Tử

Chương 1: đồ điên



Đã được bốn năm kể từ khi ngài công tước Đế Quốc kết hôn, tình cảm giữa họ chỉ có tăng chứ không giảm. Chẳng biết là do không thèm quan tâm hay đã quên mà Ba Lạc Bá Tư chẳng thèm nhớ đến người nào đó đã dốc hết sức lực tiền của để hắn có thể khoẻ lại nhưng nào ngờ bị chơi một vố thật đau.

Xích Diễm ngồi ở trong dinh thự xa hoa mang nét đặc trưng của cung điện Ba Tư, toàn bộ nơi ở của hắn đều được mạ vàng, hoàn toàn hợp với người phô trương thanh thế.

Tam hoàng tử rất thích báo, thú cưng của hắn cũng chính là 9 con báo hoa mai đang nằm ở trong dinh thự. Con báo to nhất nằm ở phía sau giường, hắn tựa lưng vào.

Ba Lạc Bá Tư mang tiếng lạnh lùng thì Xích Diễm được gọi là kẻ điên rồ, mọi quy tắc và chuẩn mực đối với hắn chẳng khác nào mớ xiềng xích bó buộc.

Hắn chưa từng tuân theo quy tắc, cũng chưa từng nghĩ sẽ tuân theo bất cứ điều gì.

Xích Diễm mang một nước da ngăm đen, độc đáo và uy mãnh đến lạ thường, ánh mắt màu hổ phách láu cá tự cao tự đại của hắn khiến bất cứ ai nhìn vào cũng giống như bị bỏ bùa mê.

Mái tóc đen dài ngang lưng xoăn như dòng suối, hai bên được đầu được hắn thắt bím rồi buộc ra sau, hoang dại lại nam tính. Hắn mặc áo phanh ngực trần và lộ ra khối cơ bụng không hề kiêng kỵ. Quanh chiếc hông cường tráng quấn đai lưng trắng cùng với quần ống rộng cùng màu dài đến mắt cá chân hoàn toàn không thấy được khối cơ bắp nào.

Hắn dùng con báo làm gối, bàn tay nổi gân bưng lấy chén rượu làm bằng sứ được cống nạp, uống một ngụm rồi ném cái chén đi.

Âm thanh vỡ tan tành của món đồ sứ quý giá ấy vang khắp dinh thự, khiến cho các nữ vũ công đang múa cũng phải hốt hoảng dừng lại vài giây, điều này khiến cho tâm trạng vốn đã tệ hại của người đàn ông nay lại càng xấu hơn:

” Sao không múa tiếp?” – Giọng nói của hắn âm trầm mang theo không vui cùng trách móc, các nữ vũ công chỉ có thể cúi đầu run lên từng hồi, sau khi trấn an lẫn nhau mới xốc lại tinh thần rồi tiếp tục điệu nhảy yểu chuyển.

Xích Diễm nắm lấy bình rượu đang uống dở ném mạnh xuống nền đất rồi hung dữ thét to:

” Cút!”.

Những con mèo to lớn đang nằm ngửa thoải mái mà ngủ bị hắn làm cho giật mình mà giật bắn người nằm lại ngay ngắn, đương nhiên có vài người cảm thấy hắn làm thế thực sự không biết thương hoa tiếc ngọc, đổi lại chỉ là ánh nhìn khinh thường của hắn.

Nữ nhân của Công Quốc khác xa với nam nhân, mang dáng vẻ yểu điệu thước tha, và Xích Diễm lại không hề bị thu hút.

Người hắn muốn phải là người có thể cùng hắn cưỡi ngựa và phóng như bay trên thảo nguyên rộng lớn mang mùi hương của mặt trời, có thể thoải mái nói chuyện cười đùa với hắn chứ không phải dáng vẻ cúi đầu khép nép, sợ hãi đến phát run.

Tâm trạng hắn vốn không được tốt vì Ba Lạc Bá Tư chơi xỏ, nay lại thêm một đám người nịnh bợ dâng ca vũ vào dinh thự của hắn để góp vui, ấn đường tam hoàng tử tối đen, nhưng trên khoé môi lại cong lên nụ cười, hắn cầm lấy một thanh song đao, nhìn hình ảnh tà đạo phản chiếu rồi chậm rãi lên tiếng:

” Phải đích thân đến Đế Quốc một chuyến, xem thử tình hình của người quen cũ thế nào cho phải phép, nhỉ\~”.

Con báo đang nằm dưới sàn, mở to miệng ngáp một cái rồi lại tiếp tục ngủ, chẳng hề quan tâm gì đến tên chủ nhân bị điên này.

_____________

Tại dinh thự của công tước…

Tinh Nhi đã được 7 tuổi, và Tiểu Hắc đang nhận nhiệm vụ bảo vệ cho bé con.

Tiểu Hắc được cho đi học, năm nay đã 20 tuổi, so với lúc đầu thì giờ đây không còn đen nữa, gương mặt có chút mềm mại nhưng đôi mắt vẫn chính trực, chỉ có điều so với các thanh niên đồng trang lứa thì vóc dáng của cậu có chút nhỏ bé nếu như không muốn nói là mảnh khảnh.

Mái tóc của cậu màu nâu, được cắt ngắn gọn gàng, thiếu niên ngày nào nay đã trưởng thành rồi. Cậu đang ứng tuyển vị trí hiệp sỹ của Đế Quốc, vì tài năng cho nên sắp được thông qua rồi.

Đó là nếu như người đàn ông nào đó không xuất hiện và phá nát dự tính của cậu.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.