Phong Cảnh Thần bước vào quán bar với một đội vệ sĩ theo sau, tạo nên một bầu không khí đầy uy quyền. Hắn sở hữu vẻ ngoài lạnh lùng, gương mặt đẹp trai đầy sự kiêu hãnh, ánh mắt của hắn đầy uy lực.
Phong Cảnh Thần mặc một bộ vest đen sang trọng và có một chiếc áo khoác da bó sát cơ thể, tạo nên vẻ ngoài lạnh lùng và đầy quyền lực. Vệ sĩ của hắn cũng mặc đồng phục đen, trông vô cùng chuyên nghiệp. Khí chất bá đạo của hắn khiến cho mọi người xung quanh đều run sợ.
Phong Cảnh Thần có một cuộc hẹn với đối tác ở quán bar về việc giao dịch một lô hàng vũ khí quan trọng. Sự kiểm soát tuyệt đối về tình huống và mọi hành động của anh đều đầy sự chắc chắn và quyết đoán. Khí chất mafia của Phong Cảnh Thần liên tục tỏa ra trong từng bước đi của hắn khiến mọi người xung quanh sợ hãi lùi lại. Không cần nói cũng biết người đàn ông này chắc chắn là người đứng đầu trong thế giới ngầm.
Mạc Ái Ly đang say rượu, cô lảo đảo bước ra ngoài. Cô không thể giữ thăng bằng và vô tình ngã vào người Phong Cảnh Thần khi hắn đang bước tới. Lúc Mạc Ái Ly nhìn lên, cô phát hiện gương mặt của Phong Cảnh Thần đẹp trai đúng gu mình, nên cô cứ nhìn chằm chằm vào hắn không rời mắt.
Vệ sĩ định tiến tới kéo Mạc Ái Ly ra, nhưng bị Phong Cảnh Thần ra hiệu dừng lại…
“Cô nhìn đủ chưa?”
Mạc Ái Ly bị rượu chi phối nên cô không hề cảm thấy xấu hổ, cô ôm lấy cổ, nhón chân lên thì thầm bên tai hắn…
“Anh đẹp trai này, có muốn ngủ với tôi không? Tôi có nhiều tiền lắm đấy…!”
Phong Cảnh Thần nhìn vào đôi mắt mị hoặc của Mạc Ái Ly liền biết cô đã say đến độ không nhận thức được gì.
Mạc Ái Ly mỉm cười tươi, cô sở hữu nụ cười như mặt trời và một vẻ đẹp rực rỡ không kém phần yêu kiều.
Trong giây lát, Phong Cảnh Thần cảm thấy như bản thân đang bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của Mạc Ái Ly, hắn không thể rời mắt khỏi cô. Khi cô cất giọng nói chuyện, giọng nói của cô cực kỳ dịu dàng và quyến rũ, khiến hắn muốn nghe cô nói mãi.
“Cô có chắc là muốn ngủ với tôi không?”
Mạc Ái Ly ngây thơ gật đầu, cô bị cồn chi phối nên không nhận biết được bản thân đang ở trong tình huống như thế nào, ngay cả bạn thân Lâm Hy cũng sợ hãi hộ cô…
“Xin lỗi anh, bạn tôi say quá rồi…”
Không để Lâm Hy kịp kéo cô về, Phong Cảnh Thần đã đưa Mạc Ái Ly ra khỏi quán bar, hắn lôi cô vào trong xe liền ra hiệu cho tài xế lái xe đến biệt thự riêng.
Biệt thự nằm trên một ngọn đồi, tách biệt với thế giới bên ngoài bởi những hàng rào cao và cổng sắt chắc chắn nhằm phục vụ cho một số phi vụ bất hợp pháp của hắn.
Chiếc xe lăn bánh vào cổng lớn, dường như Mạc Ái Ly cảm giác được cô đang bước vào một thế giới khác. Biệt thự được trang trí với những bức tranh nghệ thuật và đồ nội thất cao cấp, tạo nên một không khí sang trọng và đẳng cấp.
Phong Cảnh Thần kéo Mạc Ái Ly qua những hành lang dài và đưa cô lên tầng trên của biệt thự. Phòng ngủ của Phong Cảnh Thần được trang trí với những tấm rèm màu đen lớn và tạo nên một không gian huyền bí.
Phong Cảnh Thần nhìn vào mắt Mạc Ái Ly, hắn trầm giọng nói…
“Tôi không thích làm loại chuyện như thế này ở khách sạn nên mới đưa cô về nhà tôi…”
Kẻ thù của Phong Cảnh Thần nhiều vô số kể, chỉ cần hắn sơ xuất một chút cũng dễ dàng mất mạng như chơi. Bản thân hắn cũng không ham mê sắc dục nên chưa từng qua đêm với bất kỳ người phụ nữ nào khác ở bên ngoài.
Phong Cảnh Thần đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc của cô. Cả hai người bắt đầu những cử chỉ âu yếm và vuốt ve cơ thể nhau, khiến cho không khí trở nên ái muội và nồng nàn hơn bao giờ hết. Phong Cảnh Thần đẩy Mạc Ái Ly xuống giường, hắn không tự chủ được đè lên người cô.
Mạc Ái Ly chủ động lao đến ôm lấy Phong Cảnh Thần, cô hôn từ môi hắn đến cổ, cởi bỏ áo vest trên người hắn và tiếp tục hôn môi hắn một vài cái nhẹ nhàng. Phong Cảnh Thần bị kích thích, hắn nuốt nước bọt mấy cái khiến yết hầu di chuyển lên xuống.
Mạc Ái Ly nhìn chằm chằm vào yết hầu của người đàn ông, cô không nói lời nào liền hôn lên yết hầu của hắn một cách nhẹ nhàng nhưng lại gây ra phản ứng mạnh trên người hắn.
Mạc Ái Ly nghe thấy một tiếng than nhẹ, sau đó cổ hắn hơi rụt lại.
Mạc Ái Ly tò mò hỏi: “Anh có đau không?”
Phong Cảnh Thần cũng đáp lại: “Tiểu yêu tinh à…đêm nay cô chết chắc.”
Mạc Ái Ly nằm trên giường quan sát Phong Cảnh Thần, cô cảm giác từng chút trên da thịt hắn đều đang dụ dỗ cô. Hắn thuận thế chống đỡ lên người cô. Cùng với lúc Mạc Ái Vy nhìn hắn, ánh mắt người đàn ông sắc bén tràn đầy dục vọng.
Phong Cảnh Thần bắt đầu từ việc hôn môi, ban đầu hắn hôn nhẹ để Mạc Ái Ly dần chìm đắm, sau đó nụ hôn ngày càng sâu, tay hắn cũng không an phận, liên tục đưa lên xoa nắn eo nhỏ của cô.
Ánh đèn vàng nhạt trút xuống đất tạo ra không khí ấm áp, sau khi hôn môi một lúc, Phong Cảnh Thần cảm thấy tâm trạng tốt hơn một chút, hắn cởi áo sơ mi trên người ra khiến Mạc Ái Ly xấu hổ lấy tay che mặt.
“Xấu hổ cái gì? Tôi biết đây không phải lần đầu của em…”