Ăn Trước Tính Sau

Chương 1: Tình một đêm với cấp trên



Một cái quán bar lớn nhất thành phố với đèn nháy đủ các loại màu, âm thanh cũng rất sống động, trên sân khấu còn có nhiều buổi trình diễn nóng mắt. Ở phía dưới có một cô gái chán nản cầm ly rượu tên Tống Huyền Chang hai mươi bốn tuổi. Cô gái diện bộ đồ còn nóng mắt hơn cả mấy cô gái đang trình diễn kia. Bộ đồ dài qua đầu gối màu đỏ thẫm với loại vải mỏng cực quyến ũ không có tên đàn ông nào đi qua mà không ngoái cổ lại nhìn

Sở dĩ Tống Huyền Chang đến đây là để giải tỏa công việc không ổn định hôm nay nộp đơn vào nơi khác còn chẳng biết là trúng tuyển hay không. Khi đã đến nơi như này rồi thì phải mặc đồ nào hút mắt một chút cô mới hài lòng

Tống Huyền Chang không nghĩ bản thân lại bị nhìn đến thế nhưng cô đâu phải loại người quan tâm mấy chuyện linh tinh ấy, vừa nhấp ngụm rượu vừa ngẩng mặt nhìn lên sân khấu. Hương vị của quán bar đối với cô rất tuyệt

Đến quá giờ đêm tình trạng của cô không còn được ý thức, Tống Huyền Chang đi vào nhà vệ sinh rửa tay rồi muốn trở về nhà ngày hôm nay cô uống như này đã rất hài lòng rồi

Một người con trai với bộ đồ lịch sự đang bước ra khỏi nhà vệ sinh nam, tay thì đang dùng khăn để lau tay.

“Chọn nơi ký hợp đồng này thật không ra thể thống gì h……” Hắc Thần một lời nguyên vẹn cũng không nói hết anh rất ghét người dám chen mồm vào lời anh nói

Nhưng bộ dáng này anh không thể nói được, vừa mới bước ra nhà vệ sinh còn chưa kịp trách quản lý anh đã bị bịp miệng lại bằng đôi môi mềm của người khác. Mái tóc dài buông xõa chưa đến giữa lưng cùng với một bộ váy đỏ

Dù không nhìn rõ mặt Hắc Thần có lẽ đã bị hút hồn, anh không ngần ngại một giây, cùng cô gái này hôn sâu chứ không đẩy ra.

“Ch…chủ tịch”

Hắc Thần mở mắt nhìn vị quản lý trong khi hôn một người phụ nữ không quen biết, anh trừng mắt một cái rồi mở miệng nói một chữ ngắn ngủi

“Về”

Ánh mắt của Hắc Thần rất sắc lạnh và âm điệu cũng rất lạnh vị quản lý cũng chỉ biết cúi đầu mà rời đi thật nhanh

Hắc Thần kết thúc nụ hôn tuyệt hảo mà người này mang lại rồi đẩy người ra, cứ ngỡ anh sẽ rời đi ai ngờ rằng Hắc Thần đem cả người cô gái vác lên vai

Anh nở một nụ cười nham hiểm, món ăn tự dâng lên miệng hà cớ gì mà phải để vụt mất dù gì cũng là do cô gái này bắt đầu trước anh không có lỗi lầm gì cả

“Ư…ưm….”

Cô gái trên vai khẽ rên nên một tiếng quyến rũ lại khiến cho người con trai kích động, anh đánh vào mông của cô qua lớp vảy mỏng

“Ngoan nào”

Hắc Thần không nhanh cũng không chậm đem Tống Huyền Chang vào một căn phòng lạ, được coi là căn phòng lớn nhất trong tất cả các phòng lớn ở quán bar này

Tống Huyền Chang từ trên vai bỗng được quăng xuống giường cô không biết hành động của người này mạnh hay nhẹ nữa, vì uống một đống chất cồn mạnh nên cô chẳng còn một tý nhận thức. Biết một có người hôn mình nhưng có lẽ giống mơ hơn

Hắc Thần cởi áo khoác rồi đi lên giường nơi có một người con gái hấp dẫn nằm trên, anh nở một nụ cười rất khó hiểu trong đầu Hắc Thần đã nhớ rõ mặt của cô gái rồi

Không một giây phút chần chừ Hắc Thần tiếp tục cúi đầu xuống hôn cô ngấu nghiến Tống Huyền Chang lấy tay choàng qua cổ anh thậm chí còn ấn gáy của anh xuống cho nụ hôn ngày càng trở nên mờ ám hơn

Hắc Thần bắt đầu di chuyển lộng hành hơn cả đầu chui rúc xuống cổ trắng nõn của Tống Huyền Chang. Dùng chiếc lưỡi liế𝚖 dọc sống cổ cùng với hành động cắn để lại một vết cắn mờ nhạt

“A…ưm….” cô quay ngang quay ngửa cái đầu để lấy lại nhận thức của mình nhưng lại vẫn như ban đầu cô lại tiếp tục chìm trong mộng tưởng

Hắc Thần ngửa đầu tiến lên bắt đầu hà hơi vào đôi tai đã sớm đỏ ửng của Tống Huyền Chang, anh buông ra một tiếng gợi cảm

“Tên gì?”

“Chang Tống Huyền Chang” Cô khi nhận được thứ tiếng qua tai mình bỗng mềm nhũn mà phun ra cái tên của mình một cách nhanh chóng

Mặt cũng đã thấy tên cũng đã nghe sau đêm này Hắc Thần muốn gặp lại cũng đã đủ thông tin để anh điều tra. Môi mỏng khẽ cong lên Hắc Thần muốn cởi bỏ cái bộ váy đỏ này ra để xem rốt cuộc bên trong thân hình này sẽ là gì cái đó hấp dẫn

Anh thậm chí chẳng phải làm tay cô gái đó đã tự rút dây váy ở trước ngực ra, một hành động rút sợi dây ấy đã khiến cho Hắc Thần nhìn được khá nhiều thứ bên trong rồi

“N…nóng…”

Nếu đã nóng anh miễn cưỡng mà giúp đỡ cô một tay vậy, bộ váy này nhiều dây nối liền nhau Tống Huyền Chang đã rút ra hết rồi bây giờ Hắc Thần kéo nhẹ một cái là bộ váy ngay lập tức rời khỏi thân

Bộ váy đỏ thẫm đầy quyến rũ và hơi đắt ấy lại đang nằm ngoan ngoãn trên mặt sàn. Hắc Thần không quan tâm nhiều đến bộ váy đó, đập vào mắt anh là bộ đồ ló𝚝 màu đen vải ren mê người không kém gì chiếc váy bắt mắt kia

Đồ ló𝚝 tạo nên sự quyến rũ cho con gái bây giờ cũng chỉ là một phần thứ thực sự hấp dẫn trong mắt anh lúc này lại là bộ ngực lớn kia mới đúng. Hắc Thần mạnh bạo cởi chiếc cúc cố định chiếc áo ngự𝚌 của Tống Huyền Chang ra, đúng như mong đợi cặp ngự𝚌 lớn không được cái gì giữ liền bung ra. Quả thực rất lớn

Tay Hắc Thần không có một chút gọi là tự chủ bắt đầu mò mẫm, cả bàn tay bóp nơi mềm ấm ấy, chỉ mới động chạm một chút thôi anh đã phát hiện ra hạt đậ𝚞 nhỏ của người con gái này đang ngẩng đầu rất cao

Ban đầu là đôi tay không tự chủ được bây giờ lại cái miệng không tự chủ được, hai bên ngự𝚌 cùng một lúc được trêu đùa, một bên là tay xoa nắn bên kia lại bị miệng ngậm lấy không liế𝚖 thì cũng là cắn. Trong khi đó Tống Huyền Chang đều phát ra thứ âm thanh đầy dụ𝚌 vọng

Hắc Thần không kiên nhẫn mà tay trườn thấp xuống dưới rồi dừng lại ở quần ló𝚝 sau đó trực tiếp đưa tay vào bên trong quần khám phá. Anh chưa lộ𝚝 hẳn quầ𝚗 của Tống Huyền Chang ra hẳn nhưng anh có thể cảm thấy nơi này rất “sạch” lại càng khiến hưng phấn hơn

Chỉ một lát anh đã cởi chiếc quần ló𝚝 đó ra, đúng như anh tưởng tượng vô cùng sạch sẽ. Hắc Thần xoa nắn bên ngoài miệng huyệ𝚝 đầy thích thú không biết vì cô mẫn cảm hay cái gì mà phần này của cô đã bắt đầu tiết đầy dâ𝚖 thủy

Anh muốn khám phá bên trong hơn là chỉ động chạm bên ngoài Hắc Thần chỉ suy nghĩ trong vài giây rồi dùng ngón tay đâm thẳng vào âm đạ𝚘. Tống Huyền Chang vì một hành động đột ngột mà giật nảy mình tạo nên một đường con tuyệt hảo

“A….ư….”

Một ngón sẽ phải có một ngón tiếp theo, từ ngón tay dài khô ráo bây giờ thì lại ướt đẫm vì chỉ mải chơi đùa nơi tiểu huyệ𝚝 quyến rũ. Vật bên dưới bên trong đũng quần của Hắc Thần từ lâu đã ngóc đầu không phải vừa mới phản ứng mà là phản ứng từ rất lâu rồi

Anh cởi quầ𝚗 của mình một vật vốn được che đậy bây giờ lại hiện lên rõ. Tống Huyền Chang mà trông thấy cái thứ khủng lồ này chắc chắn sẽ bị dọa sợ. Hắc Thần không khẳng định mình “lớn” nhưng với kích thước này khiến người nằm dưới thỏa mãn không phải điều khó

Hắc Thần chỉ coi Tống Huyền Chang là “Tình một đêm” thôi nên khi làm đương nhiên phải dùng đến ba𝚘 rồi, giúp người khác phòng tránh anh đỡ phải đổ vạ

Trong chính cái đêm định mệnh ấy, trong căn phòng rộng lớn đó có hai người một nam một nữ quấn quýt bên nhau. Nam nhân tặng những cú thúc mãnh liệt nữ nhân thì kêu la không dứt. Càng rên anh càng không dừng dù hơi hoang đường tiếng đó lại chính là nguyên do anh ngừng lại được

Sáng sớm hôm sau Hắc Thần tình dậy sớm rời giường rồi mặc lại đồ, quyết định để lại tấm bưu thiếp của mình rồi cúi đầu nói qua tai người phụ nữ đêm qua đã khiến mình sung sướng bằng giọng điệu mê người

“Hẹn gặp lại bảo bối”

Hắc Thần đi ra ngoài thanh toán phòng rồi rời đi trong im lặng

Tống Huyền Chang một lâu sau mới giật mình mơ màng ngồi dậy, cảm xúc ban đầu của cô là ngạc nhiên, cô kéo chăn ra hốt hoảng tại sao bản thân mình lại không mặc đồ thậm chí đồ trong lẫn đồ ngoài đều vứt văng vãi ở sàn

“Chuyện gì thế này ngày hôm qua không phải mơ à”

Cô biết mình cũng khá bạo dạn nhưng không ngờ mọi thứ thành ra nông nỗi này, theo trí nhớ của mình thì cô không bị ai hãm hiế𝚙 mà là do cô tự tiến đến trước

Tống Huyền Chang bị đẩy đến bước cùng bắt đầu vò tóc tai mình lên trong lúc khổ sở cô bỗng nhìn thấy một tấm thẻ trên bàn cô tiến đến cầm lên. Ngay khi nhìn thấy cái tên cô đã sợ hãi làm cho tấm thẻ rơi xuống giường

“Toang rồi tại sao lại là người này. Không được”

Trên tấm bưu thiếp còn để lại cái tên Hắc Thần cùng số điện thoại liên hệ. Người này không ai khác chính là vị chủ tịch của công ty mà cô mới nộp CV. Vụ việc này mà bị lộ cô không những không có công việc mà những nơi khác cũng không thèm nhận cô vào

“Trời ạ hôm qua đến đây làm gì không biết”

“Ông trời ơi cứu con với”

Tống Huyền Chang rơi vào cơn bấn loạn lo lắng mọi thứ, nhưng lại có một thứ đặc biệt quan trọng cô lại không sợ là việc mình đã “mất” chưa cô cũng thấy “bao” rồi chắc không sao đâu nhỉ


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.